Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3996: Câu nói này vẫn nên lưu lại cho chính ngươi

“Ngươi.”
Ninh Thiên Vương tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhấc kiếm chỉ vào Hạ Thiên: “Ta khẳng định ngươi chính là gián điệp ma tộc, cố ý đến kiếm chuyện các thế lực lớn bên trong bí cảnh.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Câu nói này vẫn nên lưu lại cho chính ngươi.”
“Ngươi còn muốn nghe nhìn lẫn lộn?”
Ninh Thiên Vương cau mày, lộ ra sát khí lẫm lẫm: ‘Nếu ngươi không bàn giao rõ ràng, cho dù ngươi thật sự là người cung chủ Thiên Cung phái đến, ta cũng sẽ giết chết ngươi.”
“Việc này có liên quan gì đến ngươi?”
Hạ Thiên có chút kỳ quái nhìn Ninh Thiên Vương: “Ngươi có tư cách gì mà bắt ta bàn giao?”
“Long Hưng Phong là bạn tốt nhiều năm của ta.”
Trong ánh mắt Ninh Thiên Vương tràn ngập sát khí lạnh lẽo: “Năm đó, Long gia lão tổ cũng có ân dìu dắt ta, ta đương nhiên có tư cách quản việc này. Huống chi ngươi cũng dám giết người trước mặt ta.”
Hạ Thiên không hề lo lắng: “Một kẻ ngu ngốc, giết thì cũng đã giết, nhưng nếu ngươi cảm thấy ông ta đáng thương, vậy ngươi xuống dưới cùng với ông ta đi.”
“Ngươi.”
Ninh Thiên Vương bị nghẹn đến nhất thời im lặng.
“Ta không rảnh ở đây nói nhảm với ngươi đâu.”
Hạ Thiên khó chịu nhìn Ninh Thiên Vương một chút, sau đó nhìn những người khác: “Long gia lão tổ ở đâu?”
Những người kia nghe Hạ Thiên hỏi, nghĩ lại cảnh tượng vừa nãy hắn giết chết Long Hưng Phong, không khỏi rùng mình.
Có người không chịu được áp lực, nhỏ giọng thì thầm một câu: “Ở, ở phía Đông.”
“Phía Đông đúng không?”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, sau đó biến mất không thấy đâu.
Biểu hiện Ninh Thiên Vương phức tạp nhưng cũng không ngăn cản.
Lúc này, con em Long gia, còn có thế lực nhỏ phụ thuộc Long gia xúm lại lập tức kêu la với Ninh Thiên Vương.
“Ninh Thiên Vương, vì sao ngươi không giết tiểu tử kia báo thù cho Long đầu.”
“Đúng, không giết hắn, mặt mũi Long gia ta để ở đâu chứ?”
“Ninh Đông Sơn, nếu ngươi không giết hắn, điều này nói rõ ngươi và hắn là cùng một bọn.”
“Thiên Cung hẳn hết hy vọng đối đầu với Long gia chúng ta rồi.”
Một đám người, một đống miệng la ló khiến lòng người tâm phiền ý loạn.
Ninh Thiên Vương cau mày, đám người trước mắt đúng là miệng hùm gan thỏ, lấn thiện sợ ác.
Khi đối mặt với Hạ Thiên vừa nãy, ngay cả thở cũng không dám thở. Bây giờ lại dám mồm năm miệng mười với ông ta.
Tuy nhiên, lần này ông ta đến Long gia vốn là có mưu đồ. Ông ta thoáng trầm tư vài giây, sau đó thở dài.
“Dù sao Ninh mỗ cũng chỉ là người ngoài.”
Gương mặt Ninh Thiên Vương lộ ra vẻ bất đắc dĩ, có chút cảm khái nói: “Mặc dù giao tình giữa ta và Long huynh không tệ, nhưng dù sao ông ấy cũng là Long đầu thế hệ này của Long gia. Ta có thể giết tiểu tử đó nhưng về sau khó tránh khỏi bị người ta công kích. Chỉ sợ đến lúc đó các ngươi chưa chắc sẽ cảm kích ta.”
Lời này thật ra chính là muốn lấy được chỗ tốt từ trước.
“Ninh Thiên Vương, ngươi có thể đến, đó chính là nể mặt Long gia chúng ta.”
Không bao lâu sau, một bóng người tách mọi người ra, vọt thẳng đến trước mặt Ninh Thiên Vương: “Tuy nhiên, Hạ Thiên thật sự có giao tình rất thân với cung chủ Thiên Cung các ngươi. Lần này hắn đến Long gia giết người, hơn phân nửa chính là nhận mệnh lệnh của cung chủ Thiên Cung. Long Nhị ta muốn hỏi một chút, Thiên Cung các ngươi rốt cuộc là có ý gì? Muốn liều đến cá chết lưới rách với Long gia ta sao?”
“Có lẽ hắn chịu mệnh mà đến, cũng có thể là không.”
Biểu hiện Ninh Thiên Vương lạnh nhạt, giọng điệu lại âm vang: “Tuy nhiên, tông chủ bổn tông đã lâu rồi không đến bí cảnh. Thành ra, trong bí cảnh này do bổn thiên vương làm chủ. Địch nhân của tất cả thế lực trong bí cảnh chỉ có ma tộc trong Cực Tiên mộ, còn lại chỉ là việc nhỏ.”
“Được.”
Người kia lạnh giọng nói tiếp: “Hạ Thiên dám giết đại ca ta trước mặt mọi người, chính là đang tuyên chiến với Long gia. Nếu Ninh Thiên Vương không muốn bốc lên chiến sự giữa Long gia và bản cung các ngươi, vậy ngươi giết hắn đi.”
Ninh Thiên Vương cũng không dễ dàng bị dắt mũi như vậy: “Người, bổn thiên vương có thể giết, nhưng chỉ sợ vô cớ xuất binh, sau này lão tổ các ngươi còn trách ta bao biện làm thay.”
“Ngươi không cần lo lắng việc này.”
Người kia cũng đoán được ý tại ngôn ngoại của Ninh Thiên Vương, liền nói: “Lão tổ cứ để ta nói, chỉ cần ngươi giết Hạ Thiên, ngươi chính là chí giao của Long gia, ngày sau chúng ta sẽ toàn lực giúp ngươi lên làm cung chủ Thiên Cung bổn tông.”
“Ta không có suy nghĩ đó.”
Ninh Thiên Vương khoát tay, tỏ thái độ lạnh nhạt, lập tức nói: “Tuy nhiên, năm đó lão tổ Long gia đã giúp ta rất nhiều. Long huynh lại là hảo hữu của ta. Báo thù cho ông ấy cũng là chuyện nên làm. Tuy nhiên, ngày mai lão tổ mới xuất quan, bây giờ Long gia ai sẽ là chủ?”
Người trước mắt lên tiếng: “Theo tộc quy Long gia ta, Long đầu vừa chết, người kế tiếp sẽ kế tục. Ta xếp hàng lão nhị, bây giờ Long Hưng Vân ta sẽ là Long đầu, lời ta nói sẽ đại diện cho Long gia.”
Ninh Thiên Vương đã hoàn toàn yên tâm: “Hiện tại, bổn thiên vương đi giết tiểu tử kia, chỉ là không biết hắn đi đâu rồi.”
Ánh mắt Long Hưng Vân lóe lên một cái, tiện tay chỉ về một hướng: “Hướng Đông ba trăm dặm là nơi bế quan chi địa của Long gia lão tổ chúng ta. Tiểu tử kia không có lệnh phù thông hành Long gia, hơn phân nửa là đi không được.”
Nói xong, ông ta lấy ra một lá bùa có thêu kim long, cung kính đưa cho Ninh Thiên Vương.
“Có vật này, Ninh Thiên Vương nhất định có thể đến trước hắn.”
Long Hưng Vân lạnh nhạt nói.
“Được, bây giờ Ninh mỗ đi giết tên tiểu tử kia, thuận tiện đến gõ quan, cung hạ lão tổ vạn thọ.”
Ninh Thiên Vương tiếp nhận lá bùa, chắp tay với Long Hưng Vân, sau đó nhảy lên nhắm ngay hướng Đông bay qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận