Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1823. Không tin ngươi thử đi

Triệu đại tiểu thư, cho tới bây giờ ta chưa từng cảm thấy mình thanh cao, đương nhiên ta cũng chưa từng giả thanh cao gì cả." Y Tiểu Âm bình tĩnh nói, "Ngươi có chuyện ngươi thích làm, ta cũng có chuyện ta thích làm, ngươi thích đi làm những chuyện kia với hắn, mà ta đi với hắn chỉ muốn nói chuyện y thuật, ta sẽ không ảnh hưởng đến ngươi, ngươi cũng đừng ảnh hưởng đến ta."
"Ta lười làm ảnh hưởng đến ngươi, ta chỉ không quen nhìn ngươi mà thôi." Triệu Thanh Thanh bĩu môi, "Nếu không phải sư phụ thích ngươi thì ta còn lười nói chuyện với ngươi, nhìn ngươi bây giờ, được người khác xưng là Y Tiên, đã vậy có rất nhiều người xem ngươi trở thành thánh nữ. Nhưng tất cả của ngươi đều do sư phụ tặng cho ngươi, bệnh viện của ngươi, y thuật của ngươi, có cái nào là dựa vào bản lĩnh của ngươi không?"
"Cái gọi là Y Tiên cũng chỉ là xưng hô của người khác dành cho ta mà thôi." Giọng nói của Y Tiểu Âm vẫn rất bình tĩnh.
"Y Tiên nha, ngươi đi khắp nơi giúp người khác, đi khắp nơi chữa bệnh cho người ta. Nói đến, hàng năm ngươi đúng là giúp không biết bao nhiêu người, những người đó cũng không có ai đối xử tốt với ngươi. Trên thế giới này, chân chính tốt nhất đối với ngươi chính là sư phụ, nhưng ngươi đối với những người kia tốt như vậy, ngược lại cả ngày dùng gương mặt lạnh nhạt nhìn sư phụ, có ai giống như ngươi sao?" Triệu Thanh Thanh nhẹ hừ một tiếng, "Đừng tưởng ta không biết sư phụ đã làm gì với ngươi, chuyện đó nói cho cùng, sư phụ cũng chỉ là phòng vệ chính đáng, là ngươi đối phó hắn trước."
"Triệu đại tiểu thư, mười mấy năm trước, ngươi đã đối xử rất tốt với vị sư phụ kia của ngươi, nhưng hình như hắn cũng không cho ngươi cái gì..." Lần này, Y Tiểu Âm nói còn chưa dứt lời đã bị đánh gãy.
"Cho nên ta mới nói ngươi là loại người không biết nhớ ơn. Trước đó, sư phụ không quan tâm ta, hắn cho ta rất nhiều thứ, ta có thể trở thành nữ hiệp Thanh Thanh đều là hắn dạy ta. Lúc trước, sư phụ đã cứu ta rất nhiều lần, mặc dù sư phụ đều không thèm để ý những chuyện nhỏ nhặt kia nhưng ta đều nhớ được." Triệu Thanh Thanh nhẹ hừ một tiếng, "Ta không giống ngươi, sư phụ làm nhiều chuyện cho ngươi như vậy nhưng ngươi đều không nhớ rõ, cả ngày chỉ nhớ mãi không quên chuyện đó."
"Thật có lỗi, Triệu đại tiểu thư, ta không hứng thú tranh luận với ngươi những chuyện này." Sắc mặt của Y Tiểu Âm hơi lạnh lùng, nàng vừa nói vừa nhìn về phía Hạ Thiên, trong mắt có chút buồn bực ý, dưới cái nhìn của nàng, Hạ Thiên là cố ý để cho Triệu Thanh Thanh nói những lời kia.
"Vợ Y Y, thật ra thì không sao, nàng nhớ chuyện đó cũng không có gì, ta vẫn còn nhớ mà." Hạ Thiên chững chạc đàng hoàng nói: "Ta còn nhớ rõ thân thể của vợ Y Y rất tốt, ừm, dáng người của nàng bây giờ khá hơn một chút."
"Lưu manh!" Y Tiểu Âm không thể nhịn được nữa cắn răng, lập tức sau xoay người đi ra, vào trong một phòng ngủ khác.
"Sư phụ, dáng người của ta cũng rất tốt, không tin ngươi xem thử đi..." Sau lưng, âm thanh có chút kiều mị của Triệu Thanh Thanh lại truyền vào trong tai Y Tiểu m.
Y Tiểu Âm đóng cửa, vô ý thức nhìn thoáng qua lại phát hiện Triệu Thanh Thanh đã dâng lên nụ hôn nồng nhiệt. Sau đó, nàng ấy đã đi vào trong một phòng khác với Hạ Thiên.
Mười phút sau.
Y Tiểu Âm có chút đau đầu, bởi vì trong tai nàng bắt đầu có thêm một chút tạp âm.
Thật ra thì phòng tổng thống này, cách âm rất không tệ, dù là ngủ trong phòng khác nhau thì đều rất khó nghe được âm thanh, nhưng mấu chốt là, Y Tiểu Âm không phải người thường.
Thân là một người tu tiên, hơn nữa còn là người tu tiên đã bước vào cảnh giới Kim Đan kỳ, cho dù một chút xíu âm thanh thì trên cơ bản nàng đều có thể nghe được, mà thậm chí nàng còn cảm thấy âm thanh đó có lẽ là do Triệu Thanh Thanh cố ý, vì nó đặc biệt lớn.
Lúc này, Y Tiểu Âm có loại xúc động muốn rời khỏi khách sạn, nhưng là một người tu tâm nhiều năm, rất nhanh nàng đã kềm chế loại xúc động này. Bởi vì, sở dĩ nàng tới đây tìm Hạ Thiên, hơn nữa quyết định ở riêng với hắn không phải vì xúc động, mà là kết quả sau một lần suy nghĩ kỹ.
Tối hôm qua, sau khi A Cửu gọi điện thoại cho nàng thì nàng đã ý thức được có chuyện lớn, mà Hạ Thiên mang Nam Cung Tú đi thẩm vấn riêng cũng làm cho Y Tiểu Âm ý thức được một chuyện, đó chính là, thật ra Hạ Thiên cũng không tín nhiệm A Cửu.
Chuyện đó rất bình thường, thậm chí nàng còn hiểu rõ. Hạ Thiên không chỉ không tín nhiệm A Cửu, mà cũng không hoàn toàn tín nhiệm nàng, đặc biệt là chuyện này rõ ràng có quan hệ đến an nguy những nữ nhân kia của Hạ Thiên.
Mà điều đó vẫn luôn là chuyện Hạ Thiên để ý nhất, đối với chuyện kia, nàng đã khắc sâu trong ký ức.
Vừa rồi, khi Triệu Thanh Thanh nói những lời đó cũng làm cho Y Tiểu Âm có chút xúc động. Ở trong mắt người khác, nàng thật giống như thánh nhân, nhưng bản thân nàng hiểu rất rõ, nàng không phải là gì cả.
Nhưng vấn đề là, nàng để ý đến người bình thường trên thế giới này, nàng hi vọng có thể cứu được càng nhiều người. Mà bây giờ, rất có thể những người này đều gặp nguy hiểm, mà những người bình thường đó lại căn bản không biết nguy hiểm đang đến gần.
Trên thế giới này, người chân chính có thể giải quyết những nguy cơ này chỉ có một người, đó chính là Hạ Thiên. Nhưng Hạ Thiên có tâm tư đi làm những chuyện kia hay không, nàng lại không dám khẳng định. Dù sao, đối với Hạ Thiên, hắn sắp rời khỏi thế giới này, có thể đi Tiên Vân đại lục, hoặc những nơi khác.
Y Tiểu Âm tin rằng những nữ nhân kia của Hạ Thiên sẽ làm một vài biện pháp bảo hộ ở trên người hắn. Nếu thật sự gặp phải nguy hiểm, nói không chừng Hạ Thiên sẽ trực tiếp bị các nàng mang đi, nói cực đoan một chút, cho dù thế giới này bị hủy diệt thì Hạ Thiên vẫn sẽ bình yên vô sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận