Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4082: Người quái dị như ngươi không hiểu đâu

“Sợ chết?”
Võ La Thần Quân cười khẩy, khinh thường nói: “Bổn quân sẽ không chết đâu, càng không có khả năng bị loại người như ngươi giết chết. Ta muốn giết các ngươi dễ dàng như bóp chết một con kiến.”
Hạ Thiên cười lạnh: “Chỉ sợ chưa hẳn. Nếu ngươi thật sự vô địch, cần chi nói nhảm nhiều với chúng ta như thế, đã sớm ra tay rồi.”
“Tiểu tử, ta cảnh cáo ngươi.”
Ánh mắt Võ La Thần Quân càng thêm tức giận: “Ngươi đừng có mà làm càn, không có tác dụng gì đâu.”
“Vậy ta lại càng phải xem ngươi như thế nào.”
Hạ Thiên hừ nhẹ một tiếng, cái tay giữ chặt bờ vai Võ La Thần Quân vừa nãy đã không cho hắn ta cơ hội giãy dụa.
Nói xong, hắn một quyền đánh tới.
Phốc.
Võ La Thần Quân chịu một quyền của Hạ Thiên, miệng mũi phun máu, giống như không còn sống được bao lâu.
Tuy nhiên, ánh mắt của hắn ta vẫn lạnh lùng như cũ. Dù sao đây cũng chỉ là một thi thể mượn dùng tạm. Tuy nhiên, hắn ta vẫn cảm thấy tức giận khó bình: “Bổn quân đích thật đã quá chủ quan, đồng thời cũng đánh giá thấp các ngươi.”
Tiếp theo, hắn ta chợt đổi giọng: “Tuy nhiên, các ngươi cũng đừng có đắc ý, chờ bản tôn của ta đến, cho dù các ngươi chắp cánh cũng khó thoát. Bổn quân sẽ hoàn trả lại gấp trăm lần, ngàn lần, hy vọng các ngươi đến lúc đó hãy cố mà hưởng thụ.”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Cho dù bản tôn gì đó của ngươi đến, cũng sẽ chết trong tay ta.” “Đúng là không biết trời cao đất rộng.” Võ La Thần Quân cười nhạo: “Các ngươi có nội tình gì, bổn quân đã tìm hiểu được nhất thanh nhị sở. Tất cả mọi người cộng lại miễn cưỡng chỉ bằng năm thành thực lực của bản tôn, giết các ngươi chẳng khác nào giết một đám gà nhãi nhép.”
Mặt cung chủ Thiên Cung vẫn không thay đổi nói: “Xem ra ngươi không chịu tiếp thu bài học. Chúng ta còn có một lá bài tẩy chưa dùng đến.” “Ha ha, ngươi nói là Phù Diêu Tiên Tử?” Võ La Thần Quân có chút khinh thường nói: “Một người nằm trong tiên quan gần vạn năm, cho dù được các ngươi thức tỉnh thì tính sao? Chỉ sợ thực lực của nàng ta đã sớm mười không còn một, như thế nào lại là đối thủ của ta chứ?”
Triệu Vũ Cơ nhịn không được liền nói: “Muốn đến thì cứ đến, chả lẽ chúng ta sợ ngươi.”
Mấy người vừa mới bị đánh bay cũng đã quay về, vây quanh Võ La Thần Quân ở chính giữa.
“Dù sao ngươi cũng chết chắc rồi.” Hạ Thiên khó chịu quát: “Cho dù bản tôn của ngươi đến cũng chỉ có một con đường chết.”
“Được rồi, ta lười đấu võ mồm với các ngươi.” Biểu hiện của Võ La Thần Quân nhiều lần thay đổi, cơ thể này xác thật không thể chèo chống được bao lâu, nhưng bản tôn chạy đến còn cần tốn chút thời gian. Suy nghĩ một chút, hắn ta nghĩ đến một cách, vì thế hắn ta nói với Hạ Thiên: “Tiểu tử, ngươi có dám quyết một trận sinh tử với ta không? Để ta xem quả đấm của ngươi lợi hại hay là nắm đấm của ta lợi hại.”
Đây là lời mà Hạ Thiên đã nói cách đây không lâu nhưng hắn ta làm như không nghe thấy.
Nghĩ không ra, chỉ mấy phút ngắn ngủi trôi qua, tình thế đã trực tiếp nghịch chuyển, lần này đến phiên hắn ta nói.
“Chồng, đừng nghe hắn ta nói.” Triệu Vũ Cơ lập tức thuyết phục: “Hắn ta nhất định đang đánh chủ ý xấu, cứ giết hắn ta đi là được.”
“Cho dù các ngươi tạm thời khống chế được ta, nhưng muốn giết ta, các ngươi phải tốn chút khí lực.”
Võ La Thần Quân cười nhạo, biểu hiện có chút ngạo nghễ: “Hơn nữa, nếu ta muốn khăng khăng liều cá chết lưới rách, đám người các ngươi…”
Nói xong, hắn ta nhìn xung quanh rồi nhìn chúng nữ của Hạ Thiên: “Nhiều mỹ nhân như thế, ít nhất cũng phải chết một nửa. Ngươi có thể tiếp nhận hậu quả này hay không?”
Tô Bối Bối có chút lo lắng nói: “Hạ Thiên, cẩn thận bị hắn ta lừa gạt.”
“Đúng vậy, chồng, đừng tin hắn ta.”
Lam Y Nhân cũng lên tiếng: “Cho dù chúng ta không giúp đỡ được điều gì, nhưng năng lực tự bảo vệ mình là vẫn phải có.”
Tô Vô Song đồng ý: “Không sai, ngươi đừng nghe địch nhân nói làm gì.”
Bạch Tiêm Tiêm kiên định nói: “Thiên ca ca, ngươi không cần lo lắng cho chúng ta.”
Dương San thì lời gì cũng không nói. Bất luận Hạ Thiên quyết định như thế nào, nàng chỉ cần không oán không hối đi theo là được.
Nhiếp Tiểu Lý cắn môi, quyết định đồng sinh cộng tử với Hạ Thiên.
Thạch Thuần cũng tham gia vào: “Anh rể, mặc kệ ngươi làm cái gì, chúng ta đều ủng hộ ngươi vô điều kiện.”
“Chậc chậc chậc.” Võ La Thần Quân nhìn các nữ nhân của Hạ Thiên, không khỏi cảm thấy nghi ngờ: “Thật ra bổn quân cảm thấy rất khó hiểu, một người cuồng ngạo vô tri, lại tự cao tự đại như ngươi lại có nữ nhân thích, hơn nữa còn vì ngươi mà xuất sinh nhập tử, đúng là không thể tưởng tượng được.”
“Đó là vì ta đẹp trai.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Loại người quái dị như ngươi vĩnh viễn không thể nào hiểu được đâu.”
Võ La Thần Quân cười khẩy: “Đúng là không thể nói lý.”
“Ngươi ngay cả người cũng không phải, đương nhiên không thể hiểu được loại tình cảm này rồi.” Hạ Thiên nhếch miệng.
“Đừng nói nhảm nữa, cứ trả lời ta.”
Võ La Thần Quân có chút không được kiên nhẫn: ‘Nếu không muốn, vậy thì cá chết lưới rách thôi. Ngươi nên chuẩn bị sẵn tâm lý mất đi đám nữ nhân của mình là được.”
“Nếu ngươi đã chọn xong kiểu chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi.” Hạ Thiên đương nhiên không muốn nữ nhân của hắn tiếp nhận uy hiếp như vậy, hắn gật đầu đồng ý: “Tới đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận