Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1702. Có phải chúng ta cũng nên đi thuê phòng không?

"Cửu nha đầu, có phải chúng ta… cũng nên chúc mừng một chút hay không?" Nhìn hai người ôm hôn nhau, Hạ Thiên mở miệng nói ra.
"Ta và ngươi không có chuyện gì đáng chúc mừng!" A Cửu tức giận nói, trong lòng lại có loại cảm giác nói không ra lời, y thuật của tên khốn kiếp này thật đúng là thần kỳ.
"Cửu nha đầu, ta đột nhiên nhớ tới một chuyện, bây giờ, ta chữa bệnh cho người ta thì phải thu phí thế nào?" Hạ Thiên nghiêm túc nói, "Năm đó tiêu chuẩn của ta là cứu sống một trăm vạn, cứu chết thu một nửa. Sau đó, ta mới đổi thành cứu sống một ngàn vạn, cứu chết giữ lại một vạn, hiện tại có phải ta nên đổi một tiêu chuẩn mới hay không?"
"Ngươi muốn đổi tiêu chuẩn mới gì?" A Cửu tức giận nói ra: "Ngươi liền không thể dứt khoát một chút, trực tiếp làm việc tốt sao? Dù sao thì ngươi cũng không thiếu tiền."
"Ừm, Cửu nha đầu, thật ra thì ngươi nói rất có đạo lý." Hạ Thiên nhẹ gật đầu, "Bây giờ, ta có tiền như vậy, không thể tiếp tục chữa bệnh vì tiền, vậy sau này ta phải xem tâm tình chữa bệnh, tâm tình tốt thì chữa, tâm tình không tốt thì không chữa."
Nhìn Trần Long và Hạ Nhã còn đang hôn nhau không dứt, Hạ Thiên mới nói: "Ai, hai người các ngươi, bây giờ đi thuê phòng luôn đi."
Thanh âm này hiển nhiên kinh động đến hai người, Trần Long và Hạ Nhã vội vàng tách ra, sau đó cùng nhau nhìn về phía Hạ Thiên.
"Hạ thần y, không ý tứ..." Trần Long vội vàng nói xin lỗi, "Ta nhất thời cao hứng..."
"Không phải không có ý tứ, bây giờ các ngươi thật nên đi thuê phòng luôn đi." Hạ Thiên nghiêm túc nói, "Ừm, ta thấy ngươi cũng thật đáng thương, vì nàng nhiều năm như vậy mà chưa từng ngủ với nữ nhân nào khác, hiện tại nhanh đi đền bù một chút cho chính mình đi."
"?" Hạ Nhã nhìn trần Long, "A Long, ngươi, ngươi lại..."
"Còn có, bây giờ các ngươi đi ngủ, hôm nay là có thể mang thai." Hạ Thiên còn nói thêm.
"Thế nhưng, Hạ thần y..." Trần Long hiển nhiên rất động tâm, nhưng bỏ khách nhân ở nơi này cũng không tốt.
"Không cần cảm thấy ném chúng ta ở đây không tốt, thật ra thì ta cũng muốn ở riêng với Cửu nha đầu nhà chúng ta." Hạ Thiên lại mở miệng nói.
"Vậy, tốt, Hạ thần y, ta và Nhã Nhã sẽ không quấy rầy các ngươi." Trần Long rốt cục làm ra quyết định, "Lần sau ta sẽ đến bệnh viện Y Nhân Các thăm hỏi các ngươi."
Dừng một chút, trần Long lại nói ra: "Hạ thần y, A Cửu tiểu thư, các ngươi cứ tùy ý ở đây, ta sẽ bàn giao xuống dưới, phục vụ sẽ thỏa mãn bất kỳ yêu cầu gì của các ngươi."
"Trần tiên sinh, các ngươi đi làm việc, không cần phải để ý đến chúng ta..." A Cửu nói đến đây đột nhiên cảm thấy không đúng. Lúc này, nói những chữ đó hình như không quá phù hợp.
"A Cửu tiểu thư, ngươi và Hạ thần y cứ từ từ hưởng thụ thế giới của hai người." Sắc mặt Hạ Nhã đỏ lên, nhẹ nhàng cười nói.
Trần Long và Hạ Nhã rời khỏi phòng, sau đó, nơi này thật chỉ còn lại Hạ Thiên và A Cửu.
"Tại sao hôm nay ngươi lại đột nhiên làm chuyện tốt vậy?" A Cửu nhìn Hạ Thiên, luôn cảm thấy hôm nay cái tên này không bình thường, loại chuyện lợi người không lợi mình này, hình như tên khốn kiếp này rất ít làm.
"Mỗi ngày ta đều làm việc tốt." Vẻ mặt Hạ Thiên rất thành thật, "Trước kia, mỗi ngày ta đều chơi với vợ, làm cho bọn họ vui vẻ, đây chính là chuyện tốt nhất trên thế giới."
A Cửu quyết định không nói đề tài này với Hạ Thiên nữa, hoàn toàn không cách nào nói tiếp được!
"Ừm, Cửu nha đầu, thật ra thì bây giờ ta cũng đang làm việc tốt, ta đang chơi với ngươi đấy." Hạ Thiên cười một tiếng, sau đó hai tay ôm lấy A Cửu, đặt ở trên đùi hắn.
"Thả ta ra!" A Cửu cố gắng giãy dụa, trước đó có người ngoài ở đây nên nàng còn cho tên khốn kiếp này chút mặt mũi. Hiện tại không có ai, nàng đương nhiên sẽ không để tên khốn kiếp này muốn làm gì thì làm.
"Cửu nha đầu, quả nhiên là ngươi chưa ăn cơm, sức lực nhỏ như vậy." Hạ Thiên cười nói.
"Công lực của tên khốn kiếp này khôi phục lại từ khi nào vậy?" A Cửu nghiến răng nghiến lợi. Trước đó, khi ở thành phố Quế, công lực của nàng còn mạnh hơn Hạ Thiên, mặc dù không đánh lại hắn nhưng muốn tránh thoát hắn ôm lại rất dễ dàng.
Nhưng bây giờ, nàng phát hiện, mình giãy dụa đã hoàn toàn không có bất kỳ hiệu quả nào.
"Ừm, ta tìm vài người vợ, đương nhiên sẽ khôi phục công lực." Hạ Thiên uể oải nói: "Cửu nha đầu, ngươi có muốn để cho công lực của mình càng cao một chút hay không? Thật ra thì ta có thể giúp ngươi."
"Không muốn!" A Cửu tức giận nói, thật ra thì nàng vẫn muốn, nhưng nàng dám khẳng định, nếu như nàng muốn để công lực mạnh lên, tên khốn kiếp này chắc chắn sẽ thừa cơ ra điều kiện.
"Cửu nha đầu, ngươi thật sự là một chút lòng tiến thủ cũng không có." Hạ Thiên lắc đầu cảm khái, "Nha đầu Thanh Thanh kia cố gắng mười mấy năm cũng chỉ vì muốn biến thành vợ bé của ta, còn có nha đầu Bối Bối kia cũng đang cố gắng, nàng cuối cùng cũng làm cho dáng người của mình biến thành rất khá. Nhưng vì sao ngươi lại không biết cố gắng một chút chứ? Nếu ngươi cố gắng một chút là có thể từ nha hoàn thăng cấp lên vợ bé rồi."
"Ta không phải nha hoàn của ngươi, ta cũng không muốn thăng cấp thành vợ bé gì hết!" A Cửu hung hăng trừng mắt Hạ Thiên, "Ngươi nhanh thả ta ra!"
"Thật sự là không có ý chí." Hạ Thiên tự lẩm bẩm, "Được thôi, vậy ta sẽ buông ngươi ra..."
Đông đông đông.
Tiếng gõ cửa vang lên, đánh gãy mùa hè, hơn nữa, tiếng gõ cửa này rất mạnh, hiển nhiên không giống như tiếng đập cửa của nhân viên phục vụ.
Mà một giây sau, cửa trực tiếp bị một chân đá văng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận