Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3007: Nghịch thiên chẳng qua chỉ là thao tác thông thường

“A…”
Dưới một châm của Hạ Thiên, nam tử tóc xanh phát ra tiếng kêu thảm như heo bị làm thịt.
“Không đúng. Tại sao lại đau như thế?”
Nét mặt nam tử tóc xanh trở nên cực kỳ phức tạp, vừa thống khổ vừa mê mang: “Ta không có cảm giác đau đớn mới đúng chứ, rốt cuộc ngươi đã làm gì ta?”
Hạ Thiên mỉm cười: “Vừa rồi ta đã nói, biến ngươi thành nửa người.”
“Điều này sao có thể?”
Trước đó, nam tử tóc xanh cho rằng Hạ Thiên đang nói đùa, cho nên cũng không coi là thật, nhưng khi cảm giác đau đớn ngày càng chân thực, ngày càng mãnh liệt, hắn ta không thể không tin: “Thế gian làm sao có chuyện nghịch thiên như thế?”
“Vậy ngươi đoán đúng rồi.” Hạ Thiên nói: “Bởi vì ta dùng chính là Nghịch Thiên Bát Châm. Nghịch thiên chẳng qua chỉ là thao tác thông thường.”
“Ngươi…”
Ánh mắt nam tử tóc xanh tràn ngập sự khó tin, há miệng muốn nói cái gì đó nhưng lại bị cơn đau cắt ngang, rất nhanh, thần thái trong ánh mắt biến mất, cuối cùng biến thành một tảng đá không có màu sắc chút nào.
Đám người mà hắn ta mang đến cũng dần dần biến thành một đống cỏ cây.
“Mấy thứ này là dùng nguyên lý gì để làm ra?”
A Cửu kinh ngạc nhìn nam tử tóc xanh. Từ diện mạo của con người biến thành một dây leo, chậm rãi khô cạn, cuối cùng chỉ còn lại hai hòn đá to bằng hạt châu mà thôi.
“Không có nguyên lý gì cả, chỉ do người khác tạo đại ra mà thôi.” Hạ Thiên ngáp một cái, nói với A Cửu” “Cửu nha đầu, đường đến đây dài quá, nếu không, chúng ta ngủ trước một lát đi.”
A Cửu tức giận nguýt Hạ Thiên một cái: “Ngủ cái đầu ngươi đấy.”
Nàng tiếp tục quở trách: “Bây giờ phát sinh nhiều chuyện như thế, ngươi còn ngủ được sao? Y tỷ tỷ mất tích, tung tích hoàn toàn không rõ, ngươi không lo lắng sao?”
“Lo lắng chứ.” Hạ Thiên nói, nhưng gương mặt lại không hề có chút lo lắng: “Nhưng tu vi vợ Y Y không thấp. Nếu nàng ấy không đồng ý, không ai có thể mang nàng ấy đi. Đương nhiên, ngoại trừ ta.”
“Cho dù là vậy, nhưng chúng ta cũng nên biết rõ nàng ấy đã đi đâu.” A Cửu không cách nào bình tĩnh như Hạ Thiên: “Tô Bối Bối cũng không thấy đâu. Triệu Thanh Thanh cũng bị tập kích. Những chuyện này hẳn vì ngươi mà đến, chẳng lẽ ngươi không muốn biết là ai làm?”
“Không cần biết, đến lúc đó cứ trực tiếp xử lý là được.” Hạ Thiên đáp lại: “Nếu đám ngu ngốc đó nhằm vào ta, qua không được mấy ngày sẽ tự động lộ diện. Loại giấu đầu hở đuôi như thế, trên cơ bản chỉ là một đám phế vật.”
Lúc này, Lam Y Nhân đã khôi phục lại, nói với Hạ Thiên: “Thật ra Tô tổng cũng không tính là mất tích. Trước khi nàng ấy đi, nàng ấy có để lại tin nhắn cho ta, nói nàng ấy đi bế quan tu luyện.”
“Bế quan?” Hạ Thiên cau mày, có chút hoài nghi: “Chẳng lẽ là muội muội chân dài giở trò quỷ?”
A Cửu lắc đầu: “Khi đó Dạ Ngọc Mị vẫn luôn ở Tiểu Tiên Giới với ta, tuyệt đối không phải nàng ấy đâu.”
“Xem ra, không chỉ có muội muội chân dài trở về.” Hạ Thiên nhớ lại, trước đó hắn đã cảm nhận được khí hải của Triệu Vũ Cơ trên biển, không khỏi lẩm bẩm: “Chẳng lẽ vợ Đại yêu tinh cũng quay về?”
A Cửu nói: “Bất kể thế nào, chúng ta phải nghĩ biện pháp xác định tung tích của bọn họ.”
“Điều này đương nhiên rồi.” Hạ Thiên bỗng rút điện thoại ra: “Tuy nhiên, mấy chuyện này cứ giao cho bé ngoan làm là được.”
Nói xong, Hạ Thiên gọi điện thoại: “Bé ngoan, ngươi hãy mau điều tra, Bối nha đầu, còn có vợ Y Y đi đâu. Còn nữa, điều tra ra là tên ngu ngốc nào đang nhằm vào ta.”
Điện thoại cả nửa ngày sau cũng không thấy trả lời.
“Nhìn ngươi rất ngốc.” A Cửu nhìn biểu hiện của Hạ Thiên, có chút buồn cười.
Hạ Thiên cảm thấy hơi lạ: “Trước kia bé ngoan trả lời tin nhắn rất nhanh, tại sao gần đây lại rất chậm.”
“Có khi nào nàng ấy xảy ra chuyện hay không?” Lam Y Nhân suy bụng ta ra bụng người, lo lắng nói.
Hạ Thiên đáp: “Bé ngoan là chương trình do vợ Đại yêu tinh lưu lại, là cao thủ hacker do chính nàng ấy bồi dưỡng. Với kỹ thuật của nàng ấy, hẳn không có ai có thể biết được thân phận thật sự của nàng.”
Bạch Tiêm Tiêm nghĩ đến một loại tình huống: “Nếu chẳng may trong cuộc sống hiện thực nàng ấy gặp phải phiền phức gì thì sao?”
“Điều này cũng có thể.” Hạ Thiên gật đầu: “Tuy nhiên, nếu nàng ấy có phiền phức gì không thể giải quyết, nàng ấy hoàn toàn có thể gọi điện thoại cho ta.”
A Cửu ngược lại đoán ra được chút đầu mối. Nàng nói với Hạ Thiên: “Điều này nói rõ, nàng ấy không muốn để ngươi biết nàng ấy gặp phải phiền toái.”
“Vì sao?” Hạ Thiên không hiểu.
“Cái này mà ngươi không nghĩ ra?” A Cửu không nhịn được cười: “Vậy ngươi hãy từ từ suy nghĩ đi.”
Lúc này, điện thoại di động của Hạ Thiên vang lên, là tin nhắn của bé ngoan gửi đến: “Ta không sao, ta không có gặp phiền phức, cũng đừng ai có ý định tìm ta. Nếu không, ta sẽ trực tiếp biến mất.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Không hy vọng người khác tìm ngươi, vậy bây giờ ngươi nhất định rất xấu.”
“Xấu hay không xấu, liên quan gì đến ngươi.” Bé ngoan gửi tin nhắn lại.
Hạ Thiên dùng giọng điệu đương nhiên để nói: “Đương nhiên liên quan rồi. Ngươi là đồ đệ vợ tiểu yêu tinh của ta. Nếu dáng dấp của ngươi quá xấu, chẳng khác nào làm mất mặt vợ tiểu yêu tinh, cũng làm mất mặt ta.”
Bé ngoan gửi lại một biểu tượng nôn mửa: “Ngươi mới là xấu xí đấy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận