Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3035: Kế hoạch của Viên Thế Hoàng (01)

“Ngươi đang định làm cái gì thế?”
Gương mặt Triệu Thanh Thanh bất thiện nhìn chằm chằm Triệu Hiểu Trác, lạnh giọng hỏi.
“Không có, ta đến chỉ để đưa thiệp mời thôi.” Triệu Hiểu Trác nhún vai, vẻ mặt vô tội: “Trước mặt ngươi và Hạ Thiên, ta có thể giở trò gì chứ? Các ngươi không lôi tên của ta ra, ta đã cảm ơn trời đất rồi.”
Mặc dù Triệu Thanh Thanh không có bản lãnh không gì không biết như Hạ Thiên, nhưng trực giác của nàng vẫn rất chuẩn: “Không đúng, ngươi nhất định có vấn đề.”
“Ngươi suy nghĩ nhiều rồi.” Triệu Hiểu Trác lắc đầu phủ nhận.
Hạ Thiên mở thiếp mời ra xem, sau đó ném đi, nói với Triệu Thanh Thanh: “Hắn ta đúng là đang giở trò nhưng chẳng quan trọng. Dù sao bây giờ ta đang rất chán. Thanh Thanh nha đầu, tối nay ngươi cùng ta đến đó đi.”
Triệu Hiểu Trác sửng sốt: “Hạ Thiên, trên thiếp mời chỉ mời một mình ngươi đi thôi.”
“Thế nào? Ta dẫn người đi, ngươi có ý kiến?” Hạ Thiên nhếch miệng hỏi ngược lại.
“Không có.” Triệu Hiểu Trác lấy lại tinh thần, lập tức lắc đầu phủ nhận: “Chẳng liên quan gì đến ta, ta có thể có ý kiến gì.”
Triệu Thanh Thanh từ chối: “Sư phụ, tối nay ta cần phải đi xử lý một số chuyện cho Thiên Đạo tổ, đoán chừng không thể đi cùng ngươi được.”
“Xử lý mấy chuyện kia có chỗ gì tốt chứ.” Hạ Thiên khinh thường nói.
Triệu Thanh Thanh ôm lấy Hạ Thiên, mỉm cười giải thích: “Sư phụ, có một số việc ngươi không cần để ý, nhưng đối với những người khác lại rất quan trọng, không thể mặc kệ được.”
“Được rồi, ngươi thích là được.” Mặc dù Hạ Thiên hy vọng nữ nhân của mình luôn đi với mình nhưng hắn trước nay không bắt buộc bọn họ phải làm như vậy. Tương đối mà nói, hắn vẫn rất tôn trọng sự lựa chọn của các nàng.
Triệu Hiểu Trác thở phào một hơi, rất nhanh khôi phục lại sự tự nhiên: “Không còn chuyện gì của ta nữa, hẹn gặp lại.”
Nói xong, hắn ta nhanh chóng rời đi, giống như đang chạy khỏi hiện trường phạm tội.
“Sư phụ, ngươi biết hắn ta muốn làm gì sao?” Triệu Thanh Thanh hiếu kỳ hỏi.
Hạ Thiên nhếch miệng: “Tên ngốc đó định dùng mỹ nhân kế với ta.”
“Hắn ta định dùng mỹ nhân kế với ngươi?” Triệu Thanh Thanh mở to mắt, khó hiểu hỏi: “Vì sao? Có ý nghĩa gì à?”
Triệu Thanh Thanh đích thật không rõ, trong số nữ nhân của Hạ Thiên có ba người liên quan đến Triệu gia. Một người là vợ đại yêu tinh Triệu Vũ Cơ, một là vợ tiểu yêu tinh Triệu Yêu Yêu, người còn lại chính là nàng.
Có ba người các nàng, địa vị của Hạ Thiên trong lòng Triệu gia trên cơ bản không thể rung chuyển. Duy nhất có thể chống lại chính là Kiều Tiểu Kiều của Kiều gia, nhưng Kiều gia không hề có suy nghĩ nhập chủ đế đô.
Triệu Hiểu Trác còn định dùng mỹ nhân kế với Hạ Thiên? Có bệnh à?
“Cho nên ta mới nói hắn ta là tên ngốc.” Hạ Thiên cũng không biết nguyên nhân Triệu Hiểu Trác làm như thế nhưng hắn cũng lười quan tâm. Dù sao tối nay đến đó xem một chút, xem thử dáng dấp của nữ hội trưởng đẹp đến mức không tưởng tượng được là như thế nào.
“Sư phụ, ngươi không phải động tâm đấy chứ?” Mặc dù Triệu Thanh Thanh không ghen tuông nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi.
Hạ Thiên lường biếng ngáp một cái: “Nếu dáng dấp xinh đẹp thật sự, lấy làm vợ cũng không phải là không được. Bây giờ mấy nàng kia đều đến Tiên Vân đại lục, ta còn phải gia tăng tu vi, song tu ắt không thể thiếu. Đây là chuyện ắt phải làm để đối kháng liên minh tu tiên trong tương lai.”
“Lần đầu tiên ta nghe có người mở rộng hậu cung lại nói đến đại nghĩa như thế.” Triệu Thanh Thanh không biết nói như thế nào.
Hạ Thiên mỉm cười nhìn Triệu Thanh Thanh: “Thanh Thanh nha đầu, không phải ngươi ghen chứ?”
“Có ghen nhưng ta sẽ không ngăn cản.” Triệu Thanh Thanh bình tĩnh đáp.
“Vậy ngươi hãy xóa bỏ cơn ghen trước đi rồi nói.” Hạ Thiên ôm lấy Triệu Thanh Thanh rời đi.
Trong sân chỉ còn lại Triệu Tửu Nhi, vẻ mặt nhìn mãi thành quen, lắc đầu thở dài: “Haiz, trên đầu chữ sắc có con dao. Tại sao nó lại không chém chết tên đại phôi đản này đi chứ.”
….
Viên gia.
“Nữ nhân kia của ngươi có được không vậy? Yêu cầu của Hạ Thiên không phải cao bình thường đâu.”
Triệu Hiểu Trác ngồi trên ghế salon, bộ dạng cà lơ phất phơ, một chút cũng không có uy nghiêm của một gia chủ trước mặt người khác.
“Không biết, nhưng ta cũng phải thử một lần.”
Ngồi đối diện Triệu Hiểu Trác là Viên Thế Hoàng. Hắn ta cau mày, hơi lo lắng nói: “Ta đã kiểm tra tất cả tộc nhân Viên gia, đẹp nhất cũng chỉ có nàng ấy. Nếu nàng ấy còn không thể khiến Hạ Thiên hài lòng, ta cũng chỉ có thể từ bỏ.”
“Ta thấy hơi mơ hồ.” Triệu Hiểu Trác sờ mũi, trong lòng âm thầm suy đoán phản ứng của Hạ Thiên: “Phẩm vị của Hạ Thiên khó mà nắm lấy. Hắn đã có những nữ nhân đẹp như tiên nữ như Nguyệt Thanh Nhã, Cơ Thanh Ảnh rồi, cũng có loại nữ nhân tư thế hiên ngang giống như Lãnh Băng Băng, Mộc Hàm, hoặc âm tàn tà mị như Dạ Ngọc Mị, Mị Nhi, cũng không thiếu tiểu gia bích ngọc như Tôn Hinh Hinh, Thư Tĩnh, còn tinh linh cổ quái như Yêu Yêu nhà ta, hoặc Vương Tiểu Nha.”
“Chứ đừng nói chi đến Kiều Tiểu Kiều, Liễu Vân Mạn…”
“Cộng thêm Tô Bối Bối, Lam Y Nhân, Ninh Nhụy Nhụy, A Cửu, Dương San, Bạch Tiêm Tiêm, còn có Thạch Thuần nữa.”
Mặc dù tổng kết không cách nào chuẩn xác nhưng Triệu Hiểu Trác vẫn có thể tính toán được nữ nhân của Hạ Thiên một lần.
Nói xong, Triệu Hiểu Trác bỗng nhiên tức giận, vô thức mắng to: “Mẹ nó, không tính thì không biết, tính lại cũng hơn ba mươi người. Hạ Thiên đúng là một tên gia súc. Nhiều mỹ nữ cực phẩm cũng không ép khô được hắn.”
“Hắn đã sớm không còn nằm trong phạm vi của người rồi.” Viên Thế Hoàng cũng cảm thán không thôi, nhưng trong lòng không hề có suy nghĩ hâm mộ, chỉ là cảm thấy cách làm của hắn ta không có gì đáng trách. Bởi vì trong số những nữ nhân này không có một ai có liên quan đến Viên gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận