Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4178: Bạo Tiên Độc

Người đến là Lam Y Nhân.
Nàng nhận được tin tức từ Wechat của Tô Bối Bối, ở cao ốc Thần Y không có ai để thương lượng, nàng đành đến Thanh Phong Sơn.
“Bối Bối tỷ vừa mới nói trên Wechat.”
Sắc mặt Lam Y Nhân có chút tái nhợt, giọng điệu hơi bối rối: “Nàng ấy đang trên đường từ Xiêm La trở về. Ta thấy mọi người không ai trả lời, đành đến đây xem sao.”
Bởi vì tu luyện, ba người Y Tiểu Âm đều tắt điện thoại.
Nghe Lam Y Nhân nói, cả ba vội vàng khởi động máy, quả nhiên nghe được tin nhắn thoại của Tô Bối Bối trên wechat.
Một con bối bên bờ biển (Tô Bối Bối): “Các vị, lập tức tập trung ở cao ốc Thần Y. Hạ Thiên đã bị người ta bắt đi rồi. Tình huống cụ thể, chờ ta đến sẽ bàn với mọi người.”
Chúng nữ trên wechat lập tức sôi trào.
Ngoại trừ ba người các nàng, những người khác đều hỏi thăm rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
Hạ Thiên mất tích?
Phản ứng đầu tiên của chúng nữ chính là không tin. Điều này làm sao mà xảy ra được?
Ninh xứng sao (Ninh Nhụy Nhụy): “? ?”
Ta vốn là nữ tử thuần lương (Thạch Thuần): “Bối Bối tỷ, tỷ nói cái gì? Làm sao có chuyện anh rể bị người ta bắt đi chứ?”
Ta là A Lý (Nhiếp Tiểu Lý): “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?”
Dương trên Thanh Phong Sơn (Dương San): “Không phải chồng đến Giang Hải tìm ngươi sao? Tại sao lại bị người ta bắt? Ai có thể bắt được hắn chứ?”
Sương nguyệt tiêm tiêm bạch (Bạch Tiêm Tiêm): “Bối Bối tỷ, Thiên ca ca thế nào rồi?”
Nhàn vũ xao kỳ (Triệu Vũ Cơ): “Mọi người nghe theo Bối Bối, lập tức tập trung ở cao ốc Thần Y. Bên này ta cũng có một số việc muốn thương lượng với mọi người.”
An Tâm (Tô Vô Song): “Lập tức đến ngay.”
“…”
Những người khác cũng nhanh chóng trả lời sẽ đến ngay.

Tiểu Tiên Giới.
Thiên Ngoại Thiên, thư phòng Tiên Đế.
Mấy phút trước, Triệu Vũ Cơ đang chữa trị và chỉnh lý trận pháp bị tàn phá, mục đích tất nhiên là một lần nữa tìm ra thông đạo nối liền trái đất đến Tiên Vân đại lục.
Các nàng vì tiện ra vào, đồng thời giữ bí mật về thông đạo, sau khi trở về từ Tiên Vân đại lục, nàng đã chuyển thông đạo đến Thiên Ngoại Thiên.
Tuy nhiên, lần trước phân thân Võ La Thần Quân đột nhiên xâm nhập Thiên Ngoại Thiên, đã đánh loạn nơi này lên.
Nếu không dọn dẹp sạch sẽ, chỉ sợ không cách nào khôi phục được liên lạc với Tiên Vân đại lục.
Quan trọng hơn chính là, hiện tại nàng còn không biết hôm đó rốt cuộc Dạ Ngọc Mị thừa dịp rối loạn quay về Tiên Vân đại lục hay là đến một chỗ khác.
Xoẹt.
Triệu Vũ Cơ nghe được một âm thanh kỳ lạ, trong lòng lập tức cảnh giác, quay người nhìn về nơi phát ra âm thanh.
Vách tường một bên của thư phòng bỗng nhiên vỡ ra một khe hở không được bằng phẳng. Tiếp theo, hai bóng người từ bên trong bay ra.
“Sao?”
Triệu Vũ Cơ nhìn thấy hai người kia, không khỏi sửng sốt: “Ngươi, tại sao các ngươi lại đến được đây?”
Dung mạo của hai người có thể nói là tuyệt mỹ. Một người vẫn còn giữ được đặc điểm thiếu nữ, người còn lại tràn ngập phong tình của ngự tỷ.
Bọn họ chính là Kiều Tiểu Kiều và Mộc Hàm.
“Vũ Cơ tỷ tỷ, nơi này là Tiểu Tiên Giới mà mọi người hay nói đến sao?” Kiều Tiểu Kiều chậm rãi đứng dậy, liếc nhìn xung quanh: “Tại sao nó lại bị tàn phá, cũng không có dáng vẻ gì là tiên giới cả?”
Mộc Hàm nhìn chung quanh, thuận miệng trêu chọc: “Cảm giác giống như nó vừa trải qua một trận đại chiến. Không phải Hạ Thiên lại đánh nhau với ai ở đây chứ?”
“Không phải, chuyện nơi này về sau hãy nói, trước nói chuyện của các ngươi đi.”
Triệu Vũ Cơ nhất thời không biết nên nói từ chỗ nào trước, liền hỏi ngược lại ý đồ đến đây của hai người: “Thời gian trước, thông đạo truyền tống giữa hai bên đột nhiên bị phong bế. Bây giờ hai người mạo hiểm đến đây, chẳng lẽ Tiên Vân đại lục đã xảy ra chuyện gì rồi sao?”
Kiều Tiểu Kiều gật đầu: “Vũ Cơ tỷ tỷ vẫn nhạy cảm như vậy.”
“Bên phía Tiên Vân đại lục đích thật đã xảy ra chút vấn đề.”
Gương mặt Mộc Hàm hiện lên chút lo lắng, nhẹ giọng nói.
“Rốt cuộc bên đó đã phát sinh chuyện gì?” Triệu Vũ Cơ nghe xong, cảm giác sự việc hẳn rất nghiêm trọng. Nếu không, với tính tình của Mộc Hàm, biểu hiện sẽ không nghiêm túc như vậy.
Kiều Tiểu Kiều cau mày, vội giải thích: “Bên kia đột nhiên xuất hiện một loại bệnh truyền nhiễm cực kỳ quỷ dị, thông qua linh khí lan truyền ra ngoài, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã giết chết hơn hai trăm người ở hoàng đô.”
“Tuy nhiên, loại virus này chỉ phát huy tác dụng đối với tu tiên giả, người bình thường bị lây nhiễm cũng không có vấn đề.” Mộc Hàm gật đầu, bổ sung thêm một số chi tiết: “Theo thuyết pháp của Nguyệt Thanh Nhã và Cơ Thanh Ảnh, loại này giống như Bạo Tiên Độc. Khoảng hai ba vạn năm trước, nó đã từng bộc phát trên rất nhiều đại lục tu tiên, kéo dài cả mấy trăm năm, giết chết mấy ngàn vạn tu tiên giả, cuối cùng bị một tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ tên Dạ Đế tiêu diệt.”
“Bạo Tiên Độc?” Triệu Vũ Cơ tất nhiên chưa từng nghe qua bệnh chứng này, nhưng từ cái tên cũng có thể đoán ra được đây là một căn bệnh cực kỳ nguy hiểm.
Kiều Tiểu Kiều chậm rãi nói: “Tình huống trước mắt đã tạm thời khống chế, nhưng nếu không triệt để giải trừ tai họa ngầm, sớm muộn gì nó cũng sẽ bộc phát. Trước đó, thông đạo bị phong bế cũng là vì phòng ngừa nó lan truyền đến trái đất.”
Mộc Hàm nói: “Cho nên, chúng ta mạo hiểm về đây chính là muốn đưa chồng sang đó một chuyến.”
“Chuyện này không nên chậm trễ, bây giờ để ta gọi cho Hạ Thiên.” Triệu Vũ Cơ lấy điện thoại ra, đang định liên lạc với Hạ Thiên, kết quả nhìn thấy được tin nhắn trong wechat: “Sao lại thế?”
Kiều Tiểu Kiều hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Gương mặt Triệu Vũ Cơ chỉ toàn là sự kinh ngạc: “Tô Bối Bối nhắn trong wechat, chồng bị người ta bắt rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận