Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3291: Ngươi chỉ cần nói ngươi đồng ý hay không

“Đúng, đây là xưng hô của Hoa Thần giáo chúng ta với các ngươi.” Hoa Ánh Lục hít sâu một hơi, chậm rãi giải thích: “Bởi vì Hoa Thần giáo chúng ta ở địa tâm, là người lòng đất. Chúng ta ẩn cư lâu dài trong lòng đất, trên thân sống nhờ khuẩn thể mà nhân loại các ngươi hoàn toàn không cách nào chống cự. Nội loại kia thôi, đoán chừng cũng đủ diệt một phần ba người mặt đất các ngươi.”
Tô Bối Bối có chút kỳ quái hỏi: “Tại sao trên người các ngươi lại không có?”
“Bởi vì chúng ta đã qua kiểm dịch.” Hoa Ánh Lục thản nhiên đáp: “Địa tâm tiếp xúc với mặt đất phải đi qua thẩm tra. Nhưng giáo chủ của chúng ta lại không chịu chế ước này. Ông ấy muốn ra ngoài, không ai có thể ngăn cản.”
Tô Bối Bối nói: “Cho nên, ý của ngươi là, tốt nhất ta nên phối hợp với các ngươi tìm ra tiểu thư của các ngươi, tránh cho giáo chủ của các ngươi tự mình rời núi?”
“Đúng, ý của ta là như vậy.” Hoa Ánh Lục trịnh trọng bái Tô Bối Bối một cái: “Một lần cuối cùng, ta khẩn cầu ngươi phối hợp với chúng ta.”
“Không thể nào, ngươi đừng suy nghĩ nữa.” Lúc này, một âm thanh lười biếng vang lên, có chút khó chịu nói: “Giáo chủ của các ngươi muốn xuất sơn, vậy thì cứ để ông ta xuất sơn. Nếu ông ta dám làm loạn, vậy cũng đừng trách ta trực tiếp xử lý ông ta.
Hoa Ánh Lục giật nảy người, đưa mắt nhìn Hạ Thiên: “Ngươi quả nhiên đã đến. Ta vẫn luôn tận lực phòng ngừa gặp lại ngươi.”
“Ta biết các ngươi nhất định sẽ tìm đến Bối nha đầu.” Giọng nói của Hạ Thiên vẫn khó chịu như cũ: “Các ngươi nên cảm thấy mình may mắn. Nếu các ngươi ra tay với Bối nha đầu ngay từ đầu, bây giờ các ngươi đã thành người chết.”
“Ta biết.” Hoa Ánh Lục cười ảm đạm: “Ta đã sớm lĩnh giáo qua sự lợi hại của Hạ tiên sinh, đương nhiên sẽ không phạm sai lầm lúc trước.”
Hạ Thiên nói: “Mục đích của các ngươi chính là muốn tìm ta, cần chi phải đi nhiều đường như thế?”
“Ta sợ Hạ tiên sinh từ chối.” Hoa Ánh Lục cũng không do dự, nói thẳng ra tính toán của mình: “Cho nên, ta muốn trước thuyết phục Tô tiểu thư, sau đó lại mời Hạ tiên sinh ra tay.”
“Nói cả nửa ngày, thì ra ta chỉ là công cụ.” Lần này đến phiên Tô Bối Bối khó chịu, chỉ vào Hoa Ánh Lục mà nói: “Vậy vừa rồi ngươi nói muốn từ ký ức và linh hồn của ta tìm tin tức cũng là gạt người?”
“Cũng không phải.” Hoa Ánh Lục nói, sau đó lấy ra một hạt giống màu xanh to bằng hạt gạo, bên trên còn tản ra ánh sáng màu xanh nhàn nhạt: “Đây là hoa hồn chủng, chỉ cần ngươi ăn vào, có thể trong nửa tiếng đưa đến hiệu quả ngược dòng hồn, lấy được một số tin tức ngắn trong ký ức của ngươi.”
Tô Bối Bối cau mày: “Nghe giống như một loại công nghệ cao nào đó.”
“Đây là một trong mười vạn loại hạt giống Hoa Thần Tổ Thụ chúng ta sinh ra.” Hoa Ánh Lục hơi kiêu ngạo nói: “Đây chỉ là thứ cơ bản nhất mà thôi. Đáng tiếc có một số hạt giống không cách nào sống sót trên mặt đất, cho nên ta không có mang ra.”
Hạ thiên hơi mất kiên nhẫn: “Chỉ cần tìm được tiểu thư của các ngươi, các ngươi sẽ quay lại lòng đất, đúng không?”
“Đúng.” Hoa Ánh Lục gật đầu: “Ban đầu, chúng ta lên mặt đất cũng chỉ là thông gia với vị Bá tước Cuồng Hoan kia mà thôi. Sau đó thuận tay lấy lại một hạt giống mà ông ta đã trộm được từ Hoa Thần giáo năm đó.”
“Chỉ sợ không phải hạt giống mà là mảnh vỡ ý chí trái đất.” Hạ Thiên nhớ đến, sau khi xử lý Bá tước Cuồng Hoan xong, từ trong cơ thể của ông ta phóng ra một thứ, đáng tiếc về sau đã bị Cung chủ Thiên Cung lấy đi.
“Ngươi biết được sự tồn tại của ý chí trái đất?” Hoa Ánh Lục kinh hãi, lập tức hiểu ra: “Đây chẳng phải nói Bá tước Cuồng Hoan chết rồi sao?”
“Đúng, chết rồi, đã bị ta xử lý rồi.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Các ngươi cũng đừng nghĩ đến việc lấy lại mảnh vỡ ý chí Trái đất. Nó đã bị Cung chủ Thiên Cung lấy đi rồi.”
Hoa Ánh Lục sửng sốt một hồi lâu mới chậm rãi lấy lại tinh thần: “Được rồi, trước không nói đến chuyện mảnh vỡ ý chí trái đất, việc cấp bách bây giờ là tìm về tiểu thư của chúng ta. Trên người nàng ấy có một món đồ rất nguy hiểm, dùng để thay thế cho mảnh vỡ ý chí trái đất cho Bá tước Cuồng Hoan. Nếu bị tiết lộ ra ngoài, hậu quả khó mà lường được, nhất định phải nghĩ cách thu hồi.”
Tô Bối Bối lập tức hiểu ra: “Nói cách khác, thật ra tiểu thư các ngươi có trở về hay không, các ngươi cũng không quan tâm, nhưng đồ trên người nàng ấy, các ngươi nhất định phải thu hồi?”
“Tốt nhất là mang cả người lẫn vật về luôn.” Hoa Ánh Lục đáp: “Nếu người thật sự không thể mang về, vậy thì cũng chỉ có thể mang vật trở về.”
Tô Bối Bối cau mày: “Vì sao?”
“Bối nha đầu, nàng hơi bị ngốc rồi đấy.” Hạ Thiên nói: “Bởi vì vật kia rời khỏi cơ thể tiểu thư bọn họ, tiểu thư bọn họ sẽ phải chết chứ sao?”
Tô Bối Bối im lặng.
“Cho nên, Hạ tiên sinh có đồng ý giúp chúng ta một tay hay không?” Hoa Ánh Lục một lần nữa đưa ra khẩn cầu với Hạ Thiên: “Nếu như ngươi đồng ý, chúng ta có thể quay về phục mệnh rồi.”
“Giúp các ngươi không phải là không thể.” Hạ Thiên hờ hững nói: “Nhưng ta có một điều kiện.”
Hoa Ánh Lục lập tức nói: “Bất luận Hạ tiên sinh đưa ra thù lao bao nhiêu, chúng ta đều sẽ tận lực thỏa mãn ngươi.”
“Ta không cần thù lao.” Hạ Thiên khoát tay: “Ta giúp ngươi tìm được người rồi, về sau giáo chủ của các ngươi cũng nên gặp ta một lần.”
“Ngươi nói cái gì?” Hoa Ánh Lục ngạc nhiên nhìn Hạ Thiên: “Hạ tiên sinh, ngươi khẳng định sao? Nếu Giáo chủ chúng ta hiện thế, chuyện đó đối với người mặt đất các ngươi mà nói tuyệt đối là một tai nạn.”
“Có phải tai nạn hay không không phải do ngươi nói.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Ngươi chỉ cần nói ngươi có đồng ý hay không.”
Hoa Ánh Lục lắc đầu: “Cái này ta không thể nào đồng ý, nhất định phải xin chỉ thị của giáo chủ.”
Hạ Thiên thản nhiên nói: “Vậy thì bây giờ xin chỉ thị đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận