Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3008: Nhị sư phụ Ngải Luân xuất hiện

“Cái này mà cũng làm ầm ĩ được, các ngươi là học sinh tiểu học sao?” A Cửu nhìn qua, cảm thấy bó tay, nhưng vẫn nhắc nhở: “Các ngươi mau nói chuyện chính đi. Bé ngoan, ngươi có thể tìm được Y tỷ tỷ không? Còn nữa, gần đây có ai đang nhắm vào chúng ta hay không?”
Qua vài giây, một file nén được gửi đến điện thoại Hạ Thiên.
Sau khi giải nén, là ba video và một phần tư liệu.
Video thứ nhất là video được quay bằng điện thoại, ghi lại gian phòng Tô Bối Bối, thời gian chính là lúc Hạ Thiên đến Tiểu Tiên Giới.
Video quay lại Tô Bối Bối đang trò chuyện với một người trong phòng nhưng không quay được gương mặt và dáng hình người này, âm thanh cũng rất mơ hồ.
Nhưng đại khái cũng có thể biết được Tô Bối Bối tự nguyện đi cùng người này, cũng không bị bức hiếp.
Video thứ hai là màn hình giám sát gần sân bay, hình ảnh là mấy người áo đen ngăn Y Tiểu Âm lại.
Bên trong hình ảnh không có bất kỳ âm thanh, nhưng bé ngoan đã dùng kỹ thuật để xử lý, thông qua khẩu hình miệng mà phục hồi nội dung đối thoại.
“Hai mươi năm trước, vợ Y Y đã từng đến Nam Cương sao?” Hạ Thiên khó hiểu: “Khi đó nàng mới có mười mấy tuổi mà đã có thể ra ngoài hành nghề y rồi à?”
A Cửu nhớ lại một chút, khi đó nàng còn rất nhỏ nhưng cũng có chút ấn tượng: “Cũng có thể lão môn chủ mang theo Y tỷ tỷ ra ngoài. Khi đó nàng ấy là đối tượng trong môn trọng điểm bồi dưỡng, lão môn chủ ra ngoài làm việc đều mang nàng ấy theo. Còn đến Nam Cương hay không, cái này ta nhớ không ra.”
Vấn đề trước gác sang một bên, bốn người tiếp tục xem video thứ ba.
Video thứ ba hơi kỳ lạ, hẳn là được thu hình từ một chương trình truyền hình trực tiếp nào đó, cũng là vài ngày trước, hình ảnh lắc lư, thông qua đối thoại đại khái có thể biết được đây là một nhóm người của một studio đến Quế thành, đang chuẩn bị làm thủ tục đăng ký lên máy bay ở sân bay thành phố Thiên Hải.
Người cầm điện thoại là một nữ MC, dáng người cũng tạm được, nhưng ngực cứ như sân bay, khi nói chuyện giống như súng máy, thiếu chút nữa bởi vì tính toán sai thời gian mà không kịp đăng ký, sau cùng là hình ảnh nàng ta cùng với hai nhân viên nhanh chóng chạy đi, tiếp theo thì không còn cái gì nữa.
“Chuyện gì thế nhỉ?” Bạch Tiêm Tiêm nhất thời hồ đồ.
A Cửu cũng không hiểu: “Bé ngoan gửi cái này cho chúng ta làm gì? Bảo chúng ta trọng điểm chú ý nữ MC này sao?”
“Nhân khí nữ MC rất cao, chẳng lẽ nàng ta có vấn đề?” Lam Y Nhân cũng không hiểu, không khỏi nhớ lại: “Lúc trước, khi công ty ra mắt sản phẩm làm đẹp mới, trong kế hoạch tuyên truyền, công ty cũng có ý định mời nàng ta quảng bá trực tiếp cho sản phẩm, nhưng điều này thì có liên quan gì đến những người kia?”
“Cửu nha đầu, vợ Tiểu Y Y, ánh mắt của hai người quả nhiên có vấn đề.” Hạ Thiên nghe hai người nói, không khỏi thở dài: “Điểm chú ý hoàn toàn sai.”
A Cửu nghi hoặc hỏi lại: “Thế phải chú ý điểm nào?”
Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Trọng điểm nằm ở chỗ ba người kia đều quá xấu, vậy mà có thể lên chương trình trực tiếp.”
“Có bệnh.” A Cửu lườm hắn một cái: “Người ta đẹp xấu liên quan gì đến ngươi, người ta cũng không quay trực tiếp cho ngươi mà.”
Bạch Tiêm Tiêm chỉ vào video nói: “Hai người không phát hiện được sao? Khi nữ MC chạy lên máy bay đã đi ngang qua những người nào à?”
“Những người nào?” A Cửu phát lại video lần nữa, tập trung vào cảnh nữ MC đang chạy, quả nhiên khi sắp hết đoạn băng, ống kính có quét qua người đi ngang, một người trong đó chính là nam tử tóc xanh vừa nãy.
Bởi vì góc nhìn không đủ lớn, hình ảnh cũng không rõ lắm, ngoại trừ nam tử tóc xanh, những người còn lại đều không nhìn thấy rõ ràng.
“Người bên cạnh là…” A Cửu nhìn đi nhìn lại mười mấy lần, rốt cuộc nhận được một người: “Hạ Thiên, ngươi nhìn người bên cạnh đi, không phải Nhị sư phụ Ngải Luân của ngươi sao?”
Hạ Thiên chẳng hứng thú đối với đoạn video, vừa rồi cũng chỉ vội vàng nhìn lướt qua. Bây giờ nghe A Cửu nói, cũng không nhịn được chăm chú nhìn lại: “Đúng là Nhị sư phụ.”
Hắn cảm thấy kỳ quái: “Tại sao ông ấy lại ở cùng với đám người này?”
Sau khi rời khỏi Thanh Phong Sơn, ba vị sư phụ đều có cuộc sống của riêng mình, trên cơ bản Hạ Thiên đều không can thiệp vào. Thời gian trước, hắn có gặp lại đại sư phụ Trương Minh Đà và tam sư phụ Lữ Nhân.
Chỉ có nhị sư phụ Ngải Luân là vẫn không có tin tức gì, nghĩ không ra hắn lại dùng phương thức này mà gặp lại.
Bên trong hình ảnh, Ngải Luân đội mũ trùm che nửa gương mặt nhưng vẫn nhìn ra được mái tóc hoa râm, ánh mắt sâu như giếng cổ không gợn sóng, nhìn qua giống như thần trí bị người ta khống chế.
Nếu chuyện đã dính đến Nhị sư phụ, Hạ Thiên tất nhiên không thể bỏ qua, hắn phải tìm hiểu nguyên nhân rõ ràng bên trong: “Bé ngoan, ngươi giúp ta điều tra quỹ tích sinh hoạt của nhị sư phụ trong khoảng thời gian này.”
Tuy nhiên, bé ngoan đáp lại chỉ có ba chữ: “Tìm không thấy.”
“Tìm không thấy?” Hạ Thiên bất mãn nói: “Vì sao lại tìm không thấy? Có phải kỹ thuật hacker của ngươi không ổn?”
Bé ngoan trả lời: “Bởi vì ông ấy sống ở một nơi không có internet, chỉ vài ngày trước mới xuất hiện với những người kia ở sân bay.”
“Ngươi hãy tiếp tục tìm đi.” Hạ Thiên suy nghĩ một chút, sau đó đưa ra một quyết định: “Ta muốn đi tìm đại sư phụ và nhị sư phụ, tìm hiểu một số chuyện của bọn họ.
Cùng lúc đó, Trương Minh Đà và Lữ Nhân đang nghênh đón một vị khách không mời mà đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận