Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1640. âm mưu của Triệu Thanh Thanh

“Nàng ấy thực sự muốn làm vợ bé của vị kia nhà ta à?” Lam Y Nhân bối rối, chuyện này đã hoàn toàn phá vỡ thường thức của nàng rồi, tuy rằng gần đây có rất nhiều chuyện lệch lạc với lẽ thường của nàng thật, nhưng nàng không hiểu nổi, sao trên đời này còn có người chủ động muốn làm làm vợ bé của Hạ Thiên cơ chứ? Hơn nữa, người kia còn là Triệu Thanh Thanh!
Trong mắt nhiều người, Triệu Thanh Thanh chính là sự tồn tại của một nữ anh hùng siêu cấp!
“Đúng vậy, Thanh Thanh tỷ luôn muốn làm vợ của tên biến thái đó.” Tô Bối Bối gật đầu: “Hừm, tên lưu manh đáng chết đó nói oan cho ta, bảo ta muốn làm vợ bé của hắn, ta mới không thèm, còn Thanh Thanh tỷ lại rất muốn!”
Lam Y Nhân không nói nên lời, nam nhân của nàng thật sự tốt như vậy sao? Mà dường như nàng vẫn chưa nhận ra điều này.
“Ừm, ta suy nghĩ cái đã.” Hạ Thiên có vẻ suy nghĩ nghiêm túc vài giây rồi lắc đầu: “Chưa được.”
“Chết tiệt, đây là loại người gì chứ, hắn thực sự nói chưa được!”
“Chết tiệt, ta muốn giết hắn!”
“Ta cũng muốn, hắn là cái thá gì chứ, hắn dám nói chưa được à!”
“Này, ngươi bị bệnh à, ngươi muốn Nữ hiệp Thanh Thanh làm vợ bé của hắn sao?”
“Ách, ừ nhỉ, ta cũng không muốn…”
Mọi người đều tức giận, nhưng một số người sớm đã phát hiện ra đây có vẻ là một điều tốt.
“Tại sao lại còn chưa được?” Triệu Thanh Thanh chán nản: “Ngươi thấy đấy, ta đẹp như vậy, dáng người của ta cũng rất tốt, tại sao ta lại chưa được?”
“Dáng người của ngươi đã tốt hơn trước, nhưng vóc người của ngươi không đẹp bằng Bối nha đầu kia.” Hạ Thiên lắc đầu: “Dù bây giờ ta hơi thiếu vợ nhưng ta không thể hạ thấp tiêu chuẩn của mình được.”
“Aaa, tên lưu manh đáng chết này, hắn vẫn không chịu, hắn còn đang nghĩ đến ta!” Tô Bối Bối đứng ở trên đỉnh tòa nhà, phát điên lên, tên khốn đó thật sự đang để mắt tới nàng, chẳng lẽ nàng thật sự không thể nào chạy thoát sao?
Vẻ mặt của Triệu Thanh Thanh buồn bực nhìn chằm chằm Hạ Thiên, vị sư phụ háo sắc này, sao hắn lại coi trọng Bối nha đầu như vậy chứ?
Khoan hãy nói, Triệu Thanh Thanh biết hiện tại dáng người của Tô Bối Bối rất tốt, nếu so về dáng người, nàng quả thật kém hơn so với Tô Bối Bối, nhưng vị sư phụ biến thái này không thể cho nàng một cơ hội sao? Nàng đã đợi hơn mười năm rồi!
Hơn mười năm, ngay cả quả táo xanh Tô Bối Bối cũng đã lớn thành quả đào mật, nhưng nàng vẫn không đạt được tiêu chuẩn của sư phụ!
“Được, thưa sư phụ, vậy ta sẽ về nhà trước, đúng rồi, số điện thoại hiện tại của ngươi là gì?” Triệu Thanh Thanh không vui cho lắm, nhưng nàng cũng không buồn, dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên bị Hạ Thiên đả kích.
Hạ Thiên để lại cho Triệu Thanh Thanh số điện thoại, việc đó khiến nàng cảm thấy tốt hơn, ít nhất hiện tại sư phụ biến thái vẫn đồng ý giữ liên lạc với nàng.
Mà nghĩ lại vừa rồi, sư phụ đã cảm thấy nàng tốt hơn lúc trước, nhưng xem ra nàng vẫn không đáp ứng được yêu cầu của hắn.
“Ừm, chắc có lẽ là do quần áo của ta mặc không được tốt lắm.” Triệu Thanh Thanh tự an ủi mình, nàng từng nghe nói Thư Tĩnh bị Hạ Thiên chán ghét vì mặc đồ thể thao, sau đó, nàng ta đổi thành bộ váy khoét hông lại được Hạ Thiên coi trọng.
Nghĩ đến đây, trong lòng của Triệu Thanh Thanh cảm thấy có chút vội, nàng quyết định lập tức đặt một cuộc hẹn với nhà thiết kế để đặt may một chiếc váy gợi cảm hơn, nghe nói vợ của sư phụ đã biến mất, bây giờ là cơ hội hiếm có, nếu không thì chờ Băng Băng tỷ và những người khác quay trở lại, nàng sẽ càng bị chán ghét thêm so với bọn họ.
“Sư phụ, vài ngày tới ta sẽ đến gặp ngươi.” Triệu Thanh Thanh xoay người rời đi, bước lên chiếc xe bên đường, chiếc xe nhanh chóng biến mất.
Đám người vây xem có chút hụt hẫng nhưng cũng lấy làm may mắn, Nữ hiệp Thanh Thanh của họ không bị tên này hãm hại.
Tuy nhiên, điều họ thậm chí không muốn hiểu là, tên khốn kia là ai? Trông hắn không đẹp trai, lại ăn mặc như ăn mày, sao Nữ hiệp Thanh Thanh lại muốn làm vợ bé của hắn?
“Ngươi là ai?” Lúc này, một giọng nói lại vang lên: “Ta không quan tâm ngươi là ai, đừng cản trở ta, ta không có hứng thú tranh giành Triệu Thanh Thanh với ngươi!”
Ngươi đang nói chính là Bạch Tử Phòng, hắn rõ ràng rất bất ngờ với chuyện vừa rồi, nhưng lại không muốn từ bỏ việc tỏ tình của mình, nên vẫn muốn đuổi Hạ Thiên đi.
“Hử? Thằng ngu nhà ngươi vẫn ở đây sao?” Hạ Thiên nhìn Bạch Tử Phòng: “Ta đã bảo ngươi đừng nghĩ đến chuyện cướp vợ bé của ta, ngươi muốn ăn đòn sao?”
“Mẹ nó, ngươi có nói lý hay không vậy?” Bạch Tử Phòng cực kỳ tức giận: “Ta đã nói ta không có hứng thú với Triệu Thanh Thanh!”
“Ta đang nói rất có lý.” Hạ Thiên uể oải nói: “Không phải ngươi đang tỏ tình với Tô Bối Bối sao? Nàng ấy là vợ nhỏ của ta.”
Trên tầng thượng của tòa nhà, Tô Bối Bối nghiến răng nghiến lợi, nàng trở thành vợ bé của tên khốn kiếp kia bao giờ vậy? Nàng còn chưa đồng ý mà tên lưu manh đó đã đơn phương tuyên bố rồi sao?
“Con mẹ nó, ngươi dám sỉ nhục Bối Bối?” Bạch Tử Phòng vô cùng tức giận: “Lên, giết hắn cho lão tử!”
Khoảng hơn chục người bị Triệu Thanh Thanh hạ gục đã bò dậy, nghe thấy mệnh lệnh của Bạch Tử Phòng, tất cả cùng nhau xông về phía Hạ Thiên.
Ừm, hình như bọn họ đã quên mất một điều, rằng bọn họ còn đánh không lại Triệu Thanh Thanh, mà vừa rồi nàng ấy gọi Hạ Thiên là sư phụ thì làm sao đánh thắng hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận