Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2425: Ngươi xứng à?

Thiếu nữ váy trắng vốn tưởng rằng mình chết chắc, kết quả lúc hoàn hồn lại phát hiện bản thân bị một nam nhân lạ hoắc ôm vào trong lòng, quan trọng chính là dáng vẻ của nam nhân kia có chút thân mật, khiến nàng có chút mù mờ không rõ có chuyện gì xảy ra.
Một bên khác, Viên Nguyệt tựa như chùm sáng nổ tung dữ dội, mặt đất bị toác thành hố to sâu mấy chục mét.
Đám người Hoàng đảo chủ có chút rệu rã ngã lăn trên mặt đất.
Đáng tiếc chính là một kích này của bọn hắn không những không làm thiếu nữ váy trắng bị thương, mà còn không đụng tới nửa sợi tóc của Hạ Thiên.
Hạ Thiên vốn còn muốn chơi đùa với bọn họ, kết quả sau khi nhìn thấy thiếu nữ váy trắng liền trở lên kích động, nhanh tiến đến bế nàng rồi bay xa hơn trăm mét.
“Ngươi là ai?” Thiếu nữ váy trắng nhìn nam nhân ôm mình, có chút nghi ngờ hỏi lại.
“Vợ Y Y à, nàng mất trí nhớ sao, ngay cả chồng mà cũng không nhận ra hửm?” Hạ Thiên có chút nghi hoặc liếc nhìn thiếu nữ váy trắng.
Nghe Hạ Thiên nói vậy, thiếu nữ váy trắng để lộ biểu cảm hoảng sợ: “Chồng, chồng gì?”
“Đúng đó, ta là chồng nàng mà, đừng nói nàng mất trí nhớ nhé.”
Hạ Thiên nghiêm túc sờ lên trán thiếu nữ, lập tức lắc đầu nói: “Người nàng có bệnh đâu, đầu óc cũng không có việc gì, tại sao lại không nhận ra ta chứ?”
Thiếu nữ váy trắng không chút khách khí đẩy Hạ Thiên ra, cảnh giác nhìn hắn: “Ta mới mười bảy thôi, còn chưa trưởng thành thì lấy đâu ra chồng hả! Rốt cuộc ngươi là?”
“Không đúng, khí tức trên người ngươi rõ ràng chỉ có vợ Y Y mới có.”
Hạ Thiên không khỏi lộ vẻ nghi hoặc, vừa nãy lúc thiếu nữ này xuất hiện hắn đã cảm nhận được khí tức mãnh liệt giống hệt Y Tiểu m.
Nghiêm túc mà nói thì trên thế giới này không tồn tại sự thật người với người lớn lên giống nhau như đúc, cho dù là song bào thai thì cũng sẽ có chỗ khác biệt, càng không có khả năng xuất hiện người với người có khí tức giống nhau.
Trước giờ Hạ Thiên có thể nhìn thấu tất cả ngụy trang của những người khác, dịch dung thậm chí biến thân, nguyên nhân mấu chốt chính là Băng Hỏa linh thể của hắn có thể cảm nhận khí tức trên người.
Khí tức của một người từ khi sinh ra đã bắt đầu tích lũy từ nhục thân đến sâu trong linh hồn, cho dù tẩy tủy phạt cốt thì cũng chỉ là việc rửa sạch khí tức của thân thể, mà không phải hoàn toàn tẩy sạch.
Cho nên khi cảm giác được trên người thiếu nữ váy trắng có khí tức của Y Tiểu m, Hạ Thiên đã xác định nàng chính là Y Tiểu m, còn về tại sao Y Tiểu Âm muốn trở thành thế này hắn lại không biết được, cũng không có ý định đi tìm hiểu.
Nhưng bây giờ Hạ Thiên cảm nhận rõ ràng có một tia khí tức xa lạ từ trên người thiếu nữ kia, khí tức đó thật sự quá khác Y Tiểu m.
Hạ Thiên không khỏi có chút nghi ngờ: “Nếu ngươi không phải vợ Y Y vậy thì ngươi ai, tại sao khí tức giống vợ Y Y thế?”
“Ta còn chả biết ngươi là ai nữa huống chi vợ của ngươi!”
Thiếu nữ váy trắng bất mãn trừng Hạ Thiên, nắm chặt nắm đấm: “Ta có lòng tới cứu ngươi, vậy mà ngươi lại muốn chiếm hời của ta, có tin ta đánh chết ngươi hay không!”
“Kỳ lạ.”
Hạ Thiên đương nhiên sẽ không coi uy hiếp của thiếu nữ váy trắng ra gì, tự giới thiệu bản thân: “Ta là Hạ Thiên, hạ trong xuân hạ thu đông, thiên trong đệ nhất thiên hạ.”
“Y Y là vợ của ta, tên là Y Tiểu m, hẳn là ngươi cũng biết đấy.”
“Y Tiểu m?”
Thiếu nữ váy trắng thấy cái tên này quả nhiên hơi kinh ngạc, không khỏi đánh giá khắp người Hạ Thiên, “Ngươi chính là dã nam nhân của Y Y tỷ?”
“Cái gì mà dã nam nhân, chúng ta có giấy kết hôn đoàng hoàng đó.”
Hạ Thiên chính là nam nhân có tận mấy cuộc hôn nhân, chỉ là giấy hôn thú đều là thật.
Thiếu nữ váy trắng trừng mắt liếc nhìn Hạ Thiên: “Được rồi, may không cứu nhầm người, người đi theo ta.”
“Vợ Y Y bảo ngươi đến tìm ta sao?” Hạ Thiên thuận miệng hỏi.
“Không phải.”
Thiếu nữ váy trắng hờ hững nói: “Nhưng đúng là có người bảo ta tới đây cứu ngươi.”
“Cứu ta? Ta không cần ai cứu ta cả, đám đần kia không tạo được chút uy hiếp nào với ta.”
Hạ Thiên không nghĩ ra được còn ai sẽ phái người tới cứu hắn, bởi vì hắn thật sự không cần bất kỳ kẻ nào tới cứu hết: “Nói như vậy thì chắc chắn không phải vợ Y Y bảo ngươi tới đây, vậy sẽ là ai nhỉ?”
Thiếu nữ váy trắng không giải thích gì, chỉ nói: “Ngươi đi theo ta sẽ biết!” Hạ Thiên bĩu môi, từ chối cho ý kiến.
Mặc dù A Cửu bảo hắn đứng im ở đây, trước giờ hắn cũng rất nghe lời các vợ, nhưng bây giờ đã có chút tin tức của vợ Y Y, vẫn nên đi theo thiếu nữ này xem một chút, chứ không phải hắn vì dung mạo xinh đẹp của thiếu nữ này đâu.
Đương lúc Hạ Thiên muốn rời đi với thiếu nữ váy trắng, thì Đoạn Nhất Lang run rẩy đứng lên, trong tay xách theo một thanh nhuyễn kiếm, lạnh giọng quát lên: “Hạ Thiên, ai cho phép ngươi đi, ông mày còn chưa chết đâu.”
“Không, ngươi đã chết.” Hạ Thiên cười hì hì nói.
Thiếu nữ váy trắng có chút nghi hoặc nhìn Đoạn Nhất Lang, phát hiện mặc dù cơ thể của người này đã bị thương không ít, nhưng hình như vẫn chưa tới trình độ trí mạng, có chút không hiểu ý nghĩa trong lời nói của Hạ Thiên.
“Muốn làm ta sợ hả?” Đoạn Nhất Lang cười lạnh không thôi, chỉ vào Hạ Thiên rồi nói: “Từ lần trước ngươi bóp nát cổ họng của ta, sau đó ta tìm người chữa trị khỏi, khi ấy ta đã nhìn thấu ngươi.”
“Nhìn thấu ta?” Hạ Thiên có chút khinh thường liếc nhìn Đoạn Nhất Lang: “Ngươi xứng à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận