Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4036: Tam giới cộng minh

Bí cảnh Thiên Cung, không gian cực lớn.
Hạ Thiên cùng với Thẩm Manh đi nửa tiếng đồng hồ mới đến nơi.
Nơi này trời xanh nước xanh, những đám mây trắng với hải âu vờn quanh, rất giống với một thắng cảnh nghỉ ngơi.
Tuy nhiên, bên trên dòng nước màu xanh nhộn nhạo lại là một cánh cửa lớn màu trắng.
Phong cách cánh cửa rất đơn giản, chỉ có màu trắng, mặt khung cửa không hề có bất kỳ hoa văn trang trí nào.
Thẩm Manh nhìn thấy, không khỏi cảm thán: “Cảnh đẹp như vậy lại là lối vào mộ phần?”
Hạ Thiên nhìn cánh cửa màu trắng, phát hiện bên trên có bốn cái lỗ, mô phỏng theo đúng hình dáng của Cực Tiên Lệnh. Hắn lấy ra bốn tấm Cực Tiên Lệnh, tiện tay ném vào bốn cái lỗ kia.
Vèo.
Một tiếng động kỳ quái vang lên, chỉ thấy bên trong cánh cửa màu trắng nổi lên một cánh cửa màu vàng.
Bên trên cánh cửa màu vàng có rất nhiều hoa văn che phủ. Nếu Hạ Thiên đoán không sai, những hoa văn này cùng một nguồn gốc với hoa văn trên chiếc hộp âm nhạc thần bí ở Tiểu Tiên Giới.
Hoa văn giống như vật sống, thỉnh thoảng du động, biến ảo hình dạng, kiểu dáng.
Một lát sau, đám hoa văn đều hội tụ cùng một chỗ, tạo thành một cái vòng tròn chính giữa cánh cửa màu vàng.
“Cái đó có ý nghĩa gì thế?”
Thẩm Manh chỉ vào cái hình tròn.
Hạ Thiên nhìn một chút, chậm rãi nói: “Đoán chừng là tam giới cộng minh.”
“Tam giới cộng minh?”
Thẩm Manh nghi ngờ hỏi, nhưng rất nhanh lại liên tưởng đến một số chuyện: “Vậy ngươi có phương tiện nào đó liên lạc với các nàng ấy chứ?”
“Ta không có.”
Hạ Thiên lắc đầu. Sau khi hắn đánh bại Man Sơn thần tướng, hắn bị Cung chủ Thiên Cung ném thẳng vào bí cảnh, trên người chẳng có gì cả.
Tuy nhiên, hắn cũng không hoảng hốt. Đám người Dạ Ngọc Mị sớm đã có chuẩn bị.
Nếu không có chuẩn bị, hắn sẽ tự mình mở ra cánh cửa này.
“Chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Thẩm Manh không khỏi lo lắng thay cho Hạ Thiên, nàng không phải tu tiên giả, không có internet, nàng không cách nào thông báo cho những người khác.
Hạ Thiên ngược lại vẫn rất thản nhiên: “Chờ lát nữa rồi nói.”
“Cũng chỉ có thể chờ mà thôi.”
Thẩm Manh gật đầu, nhưng vẫn có chút khẩn trương: “Đám Ma tộc kia có còn âm mưu quỷ kế gì nữa hay không?”
Hạ Thiên đáp: “Bé ngoan số 2, trước mặt thực lực tuyệt đối, âm mưu quỷ kế gì cũng không có tác dụng.”
“Tuy là nói như vậy nhưng đề phòng vẫn hơn.”
Thẩm Manh là hacker, biết những chuyện sụp đổ thường do mọi thứ không chút dấu hiệu thu hút nào trước đó: “Nếu cánh cửa này quan trọng đối với Ma tộc, vậy thì nó quá yên tĩnh rồi.”
Đối với câu nói này, Hạ Thiên ngược lại tán đồng nhưng cũng không thèm để ý.
Lấy bất biến ứng vạn biến chính là ứng đối của Hạ Thiên.
Mặc kệ đám Ma tộc kia chơi cái gì, muốn giết hắn hay là muốn lừa hắn mau chóng mở cánh cửa này ra, cuối cùng thì cũng sẽ hiện nguyên hình mà thôi.
Cho nên, bây giờ không cần phải gấp, cứ chờ bọn chúng hiện hình, tiễn từng đợt một là được.
‘Hạ Thiên.”
Từ đằng xa truyền đến tiếng gọi.
Chỉ thấy ba bóng người xinh đẹp bay đến, rơi xuống trước mắt hắn và Thẩm Manh.
“Vợ đại yêu tinh, nàng đến rồi sao?”
Hạ Thiên đến trước mặt người dẫn đầu, ôm lấy eo của nàng, gương mặt nở nụ cười hưng phấn.
Tiếp theo, hắn mỉm cười với hai người còn lại: “Vợ Tiêm Tiêm, vợ An Tâm, hai người cũng đến.”
Triệu Vũ Cơ nhìn hắn, cũng không lên tiếng.
Bạch Tiêm Tiêm vẫn câu nệ như cũ: “Thiên ca ca.”
“Gọi ta là Tô Vô Song.”
Hiện tại, Tô Vô Song đã không còn gọi là An Tâm nữa.
Bởi vì ý định ban đầu của nàng chính là muốn làm một người bình thường, nhưng bây giờ đã bị Hạ Thiên gom vào hàng ngũ nữ nhân của hắn, hiển nhiên không cách nào bình thường được nữa.
Đã như vậy, cái tên An Tâm có giữ lại cũng không có ý nghĩa.
“Vậy cũng được, vợ Vô Song.”
Hạ Thiên cười hì hì, lập tức thay đổi.
“Vị này là tỷ muội chàng mới thu sao?”
Triệu Vũ Cơ đến trước mặt Thẩm Manh, thuận miệng trêu chọc: ‘Một muội tử rất đẹp, chỉ là có hơi chút tỳ vết, tại sao chàng không giúp nàng ấy bỏ đi?”
Hạ Thiên đáp: “Nàng ấy chính là bé ngoan. Không phải ta không trị cho nàng ấy mà là nàng ấy từ chối.”
“Bây giờ không phải là lúc.”
Thẩm Manh nhìn thấy ba người Triệu Vũ Cơ, cũng không hoảng hốt, biểu hiện lạnh nhạt: “Việc cấp bách bây giờ là mở cánh cửa này, không phải sao? Cũng không nhất thiết phải tiêu hao tinh lực trên người ta. Vấn đề của ta, chờ chuyện nơi này giải quyết xong rồi nói sau cũng không muộn mà.”
Triệu Vũ Cơ nghe xong, thiện cảm đối với Thẩm Manh tăng lên: “Ngươi ngược lại rất có cái nhìn đại cục, cũng không giống tên sắc lang nào đó.”
“Này, vợ đại yêu tinh, nàng gièm pha chồng của mình như vậy là không đúng.”
Hạ Thiên có chút khó chịu nói.
“Không ai gièm pha chàng hết. Ta chỉ nói sự thật thôi mà.”
Triệu Vũ Cơ cười nhạt, thuận tay gạt cánh tay Hạ Thiên đang di chuyển trên người nàng: “Đừng làm rộn, chính sự quan trọng hơn.”
Hạ Thiên lại tiếp tục sờ soạng, nghiêm túc nói: “Đây cũng là chính sự.”
Triệu Vũ Cơ thấy thuyết phục vô hiệu, cũng mặc kệ hắn. Không thèm để ý đến tay Hạ Thiên, nàng chậm rãi nói: “Nếu người đã đông đủ, vậy thì ta có thể bắt đầu. Tiêm Tiêm, ngươi dùng tín phù liên lạc với Dạ Ngọc Mị đi.”
Lại quay sang nói với Tô Vô Song: “Vô Song, ngươi đi bố trí trận pháp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận