Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3401: Không có khả năng có chuyện tình đẹp, chỉ có tai nạn mà thôi

Tiếp viên hàng không cao gầy có chút khó xử, đưa ánh mắt cầu xin giúp đỡ về phía Ninh Nhụy Nhụy: “Ninh tiểu thư, ngươi xem yêu cầu của hắn…”
“Nếu hắn đã nói như vậy, vậy thì đổi đi.” Mặc dù Ninh Nhụy Nhụy không biết Hạ Thiên đang làm cái gì, nhưng cũng biết hắn từ trước đến nay sẽ không nói nhảm.
Hai tiếp viên hàng không liếc mắt nhìn nhau, ai cũng im lặng. Đầu óc hai người này đều có vấn đề rồi.
Tuy nhiên, nếu Hạ Thiên đã yêu cầu, mà yêu cầu cũng không quá đáng, bọn họ phải nhịn, tuần tự lui ra ngoài.
“Hắn tưởng hắn là ai, một chút tố chất cũng không có.” Tiếp viên hàng không cao gầy vừa ra ngoài, nhịn không được phát cơn tức của mình ra: “Còn ngồi khoang hạng nhất nữa chứ? Thật sự tức chết đi được.”
“Đoán chừng cũng chỉ là loại háo sắc.” Tiếp viên hàng không mặt tròn cũng tức không chịu nổi: “Còn không phải thấy dung mạo Tiểu Lý xinh đẹp sao, muốn làm quen. Kẻ có tiền đều là loại háo sắc, nhưng lộ rõ như thế thì là lần đầu tiên nhìn thấy.”
Tiếp viên hàng không cao gầy nói: “Người có tiền gì chứ? Nói không chừng chính là tiểu bạch kiểm.”
“Xấu như vậy mà là tiểu bạch kiểm?” Tiếp viên hàng không mặt tròn cười lạnh: “Muốn đẹp trai cũng không có đẹp trai, muốn dáng người cũng không có dáng người. Xem ra, ánh mắt của Ninh Nhụy Nhụy cũng chẳng có gì đặc biệt.”
“Nói không chừng chuyện kia tốt thì sao?” Tiếp viên hàng không cao gầy đột nhiên nói bậy, sau đó che miệng cười khanh khách.
Một lát sau, Nhiếp Tiểu Lý quay lại, nhìn thấy hai người bọn họ đang nói cười, không khỏi cảm thấy kỳ quái.
“Các ngươi đang cười gì vậy?” Nhiếp Tiểu Lý thuận miệng hỏi.
“Hừ, Hạ tiên sinh coi trọng ngươi, bảo ngươi qua đó hầu hạ hắn.” Tiếp viên hàng không cao gầy vừa nhìn thấy Nhiếp Tiểu Lý, tâm trạng lập tức rơi xuống đáy cốc, lạnh giọng nói.
Nhiếp Tiểu Lý nghe xong, có chút không hiểu: “Ngươi nói vậy là có ý gì?”
“Thì chính là ý đó.” Tiếp viên hàng không mặt tròn cũng trêu chọc: “Hạ tiên sinh nói không chừng là người có tiền, Tiểu Lý ngươi nên hầu hạ cho tốt, biết đâu từ tiếp viên trưởng biến thành phú bà nhà giàu, như vậy chẳng phải lên như diều gặp gió sao?”
“Các ngươi không nên ở đây nói hươu nói vượn.” Lông mày Nhiếp Tiểu Lý cau lại: “Các ngươi chỉ cần làm tốt công việc của mình, không nên suy nghĩ việc không có, chẳng khác nào làm bại hoại thanh danh tiếp viên hàng không của chúng ta.”
“Vâng, vâng, vâng, chúng ta sai rồi.” Tiếp viên hàng không cao gầy âm dương quái khí nói: “Ngươi nên đi hầu hạ vị Hạ tiên sinh kia đi. Nếu đến trễ, hắn sẽ khiếu nại đấy.”
Nhiếp Tiểu Lý đành phải bỏ qua hai đồng nghiệp này, chậm rãi bước đến khoang hạng nhất, đến trước mặt Hạ Thiên, nhẹ giọng hỏi: “Hạ tiên sinh, không biết ngài tìm ta có việc gì không?”
“Ừm quả nhiên nhìn ngươi vẫn thuận mắt hơn.” Hạ Thiên nhìn chằm chằm Nhiếp Tiểu Lý, cười nói: “Ta tìm ngươi chính là muốn nhìn ngươi một chút, quả nhiên rất xinh đẹp, có tư cách làm vợ dự bị thứ hai của ta. Vừa lúc gần đây ta thiếu một bà vợ, ngươi suy tính như thế nào?”
Lời nói quá thẳng thắn, Nhiếp Tiểu Lý nghe xong ngẩn cả người.
Hai tiếp viên hàng không nghe lén cách đó không xa cũng chấn kinh. Tuy nói thỉnh thoảng cũng có phú hào khoang hạng nhất muốn theo đuổi bọn họ, nhưng đa số đều rất khắc chế, cùng lắm cũng chỉ hỏi wechat cá nhân mà thôi, không nghĩ đến người này lại trực tiếp đưa ra yêu cầu quá phận như thế, hơn nữa còn không phải là tiểu tam mà là vợ dự bị.
Nhiếp Tiểu Lý rất nhanh điều chỉnh lại tâm trạng, thản nhiên nói: “Hạ tiên sinh, ta không biết ngài đang nói cái gì. Nếu như không có việc gì, ta còn phải đi làm việc nữa.”
“Có việc chứ.” Hạ Thiên nghiêm chỉnh nói: “Ta nói rất nghiêm túc, ngươi nên suy tính lại.”
“Hạ tiên sinh, ta xem như chưa nghe thấy những lời này của ngài, xin ngài tự trọng cho một chút.” Nhiếp Tiểu Lý lập tức nói: “Hơn nữa, phu nhân của ngài, Ninh nữ sĩ đang ngồi bên cạnh, chẳng lẽ ngài không cân nhắc cảm nhận của nàng ấy sao?”
“Đã cân nhắc qua.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Cho nên, ngươi là dự bị số 2, tiểu muội chân dài là số 1.”
Nhiếp Tiểu Lý: “….”
Ninh Nhụy Nhụy: “…”
“Thật ngại quá, ta lại không có dự định đó.” Nhiếp Tiểu Lý uyển chuyển từ chối yêu cầu vô lý của Hạ Thiên: “Ngài còn việc gì khác không?”
“Có chứ.” Hạ Thiên tuyệt không tức giận, vẫn mỉm cười như cũ: “Làm vợ dự bị không được thì ngươi làm bạn gái của ta. Mặc dù vợ của ta có rất nhiều, nhưng bạn gái lại rất ít. Địa vị của ngươi sẽ rất cao.”
Nhiếp Tiểu Lý một lần nữa im lặng.
Ninh Nhụy Nhụy có chút nghe không nổi nữa, nói với Hạ Thiên: “Đồ lưu manh, đủ rồi đấy. Người ta đã không đồng ý, ngươi cũng đừng dây dưa nữa. Nào có ai theo đuổi con gái như ngươi chứ? Ai mà dám đồng ý?”
“Nàng đấy, không phải cũng giống như vậy sao?” Hạ Thiên đáp lại.
Ninh Nhụy Nhụy lập tức nghẹn lời, sau đó mắng Hạ Thiên: “Có quỷ mới đồng ý. Ta còn chưa đồng ý. Ta chỉ bị ngươi cuốn lấy mà không còn cách nào. Hơn nữa, ta vẫn chưa đồng ý, ngươi bớt làm bộ đi.”
“Tiểu muội chân dài, nàng vẫn không dám đối diện với nội tâm của mình.” Hạ Thiên cười nói.
“Ta mặc kệ ngươi.” Ninh Nhụy Nhụy biết nàng không phải là đối thủ của Hạ Thiên trong việc đấu võ mồm, quyết định không tiếp tục. Tên bệnh tâm thần này muốn làm gì thì làm, nàng không xen vào nữa.
Nhiếp Tiểu Lý một lần nữa lên tiếng: “Hạ tiên sinh, cảm ơn ngài đã coi trọng, nhưng mong ngài thu lại phần hậu ái này. Sắp đến Quế thành rồi, ta còn việc khác cần phải giải quyết.”
Nói xong, nàng định quay người rời đi.
“Không vội, về sau ngươi sẽ đồng ý.” Hạ Thiên một chút cũng không nhụt chí, chỉ bổ sung một câu: “Tuy nhiên, phiền nàng chuyển lời cho hai tiếp viên hàng không quái dị kia, bọn họ và ta tuyệt không có khả năng có chuyện tình đẹp, chỉ có tai nạn mà thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận