Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3223: Cái gọi là cuồng hoan bắt đầu

“Chúng ta là tổ chức sát thủ, không phải câu lạc bộ.” Nữ nhân tóc dài trừng mắt nhìn nam nhân tóc đỏ, lạnh giọng nói: “Kantaire, nếu ngươi còn nói nhảm nữa, ngươi có tin bây giờ ta giết ngươi hay không?”
“Ồ, ta chỉ nói đùa một chút thôi mà, tại sao ngươi cứ tưởng là thật thế.” Nam nhân tóc đỏ cười đến toàn thân run lên.
Võ sĩ Đông Doanh lạnh lùng nói: “Thích nữ nhân thì dễ làm rồi, bên chỗ ta có rất nhiều. Mặc kệ là Hạ Thiên háo sắc hay là con của gã Bá tước háo sắc, chỉ cần là háo sắc thì mọi chuyện sẽ dễ làm thôi. Ta đều có thể sắp xếp được hết.”
“Cứ quyết định như vậy đi.” Nam nhân tóc vàng mỉm cười: “Ta không ngại các ngươi sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào dưới mắt của ta, trong bất kỳ lúc nào, chỉ cần đừng trở ngại chuyện lớn của ta là được. ’
Chiêm Mộ Tư nhìn những người kia, vô thức lắc đầu, quyết định không xen vào, cũng không nhúng tay, lẳng lặng nhìn cả đám tự tìm đường chết.

Hạ Thiên và Isabella làm việc quần quật đến hừng đông hôm sau.
Khi hai người bước ra khỏi phòng thì không thấy Tô Bối Bối đâu.
“Nàng ấy đi đâu rồi nhỉ?” Isabella nhìn trong ngoài gian phòng, lo lắng nói: “Không phải nàng ấy bị người xấu bắt đi rồi chứ?”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Mặc dù tu vi của Bối nha đầu không cao nhưng người có thể bắt được nàng ấy còn chưa tồn tại trên hòn đảo này.”
“Hay là nàng ấy ghen, không muốn ở đây làm bóng đèn?” Isabella cảm thấy rất thú vị, cười khanh khách.
Hạ Thiên tùy ý nằm trên ghế salon, lấy điện thoại ra gọi cho Tô Bối Bối.
Đáng tiếc, gọi mấy cuộc, người bên kia vẫn không chịu nghe.
“Không nghe điện thoại của ta? Chờ nàng ấy trở về, ta nhất định sẽ đánh nàng ấy một trận.” Hạ Thiên không vui lẩm bẩm.
“Chàng có đói bụng không? Ta đi nấu mì cho chàng ăn nhé?” Isabella chỉnh lại mái tóc dài, sau đó nhìn Hạ Thiên.
Hạ Thiên ngạc nhiên: “Nàng còn biết nấu cơm sao?”
“Sát thủ mà, đa phần đều phải sống một mình, cũng không phải ngày nào cũng ăn thức ăn ngoài, ngán lắm.” Isabella đi chân trần vào nhà bếp, thoáng nhìn mọi thứ bên trong. Nguyên liệu nấu ăn và gia vị cần cái gì có cái đó: “Cho nên, có đôi khi chúng ta phải thường xuyên tự nấu cơm. Ngải đoàn trưởng trước kia rất thích ăn thức ăn ta nấu.”
Thân ảnh Hạ Thiên lóe lên, xuất hiện trong nhà bếp, ôm lấy eo Isabella: “Vậy nàng nấu nhiều một chút, hôm nay ta muốn ăn no.”
“Mất cả một buổi tối, chàng còn chưa đủ sao?” Isabella nhẹ nhàng phản bác.
Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Vẫn còn chưa đủ.”
“Nhưng ta đủ rồi.” Isabella đẩy Hạ Thiên ra, cười mắng: “Chàng ra phòng khách chờ đi, sắp có rồi, đừng ở đây quấy rầy ta nữa.”
Hạ Thiên vừa ra khỏi nhà bếp, chuông cửa liền vang lên.
“Ồ, tại sao ngươi lại ở đây?” Hạ Thiên tiện tay mở cửa phòng, phát hiện Hứa Kiều Na đang đứng ngoài cửa, không khỏi lấy làm lạ hỏi.
Hứa Kiều Na tức giận nói: “Hạ Thiên, ngươi thật quá đáng. Ngươi bỏ lại một mình ta trên du thuyền, còn mình cùng với Tô Bối Bối chạy đến đây tiêu dao sung sướng.”
“Tự ngươi có thể đi theo, cũng đâu có ai cản ngươi.” Hạ Thiên nói.
Hứa Kiều Na nghe xong, mắt trợn trắng: “Ta không phải siêu nhân, cũng không phải tu tiên giả, không biết đằng vân giá vũ hay thần thông ngày đi ngàn dặm.”
Hạ Thiên nói: “Đó chính là vấn đề của ngươi.”
“Ngươi.” Hứa Kiều Na tức đến mắt không thể trợn mắt thêm được nữa: “Tranh tài sát thủ sắp bắt đầu, ngươi có đi báo danh hay không?”
Hạ Thiên khó hiểu hỏi: “Ta báo danh cái gì? Ta hoàn toàn không có hứng thú với tranh tài sát thủ gì đó.”
“Không có hứng thú? Vậy ngươi đến đây làm gì?” Hứa Kiều Na nghi hoặc nhìn Hạ Thiên: “Ngươi không phải thay mặt Ám Ảnh Đoàn đoạt danh hiệu sát thủ số một thế giới sao?”
“Không phải cứ trực tiếp xử lý sạch sẽ thì sẽ giành được danh hiệu số một sao?” Hạ Thiên hờ hững nói.
Hứa Kiều Na nhất thời im lặng, lập tức chuyển sang chuyện khác: “Vậy còn chuyện em gái của ta.”
“Ngươi điều tra em gái của ngươi ở đâu, ta thuận tay cứu nàng ta ra không được sao?” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Được.” Hứa Kiều Na gật đầu: “Một số đồng nghiệp của ta cũng đã đến đảo, đang triển khai điều tra, đến tối hẳn là có kết quả.”
Lúc này, Isabella bưng một cái khay đến, bên trên có ba bát mì.
“Nào, nếu ngươi đã đến, vậy thì chúng ta cùng nhau ăn mì đi.” Isabella tiện tay đưa cho Hứa Kiều Na một bát mì.
“A, cảm ơn, Tô tiểu… Ơ, ngươi là ai?” Hứa Kiều Na đang định nói lời cảm ơn, đột nhiên phát hiện trước mắt là một nữ nhân xa lạ.
Isabella cười nói: “Ta tên Isabella, là huấn luyện viên của Ám Ảnh Đoàn, đương nhiên cũng là nữ nhân của Hạ Thiên.”
“Ồ!” Hứa Kiều Na ngẩn người, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Trong lúc ba người đang yên lặng ăn mì, tivi trong phòng khách đột nhiên sáng lên.
Trên màn hình xuất hiện một nam nhân cao lớn mang mặt nạ màu trắng, mặc trang phục quý tộc Tây y: “Kính thưa các vị, hoan nghênh các vị đến đảo làm khách. Ta chính là Bá tước Cuồng Hoan.”
Sau một tràng nói nhảm, Bá tước Cuồng Hoan mới chậm rãi tiến vào chính đề.
“Ta thịnh tình mời các vị đến đảo chính là vì một trận cuồng hoan trước nay chưa từng có.”
“Trận cuồng hoan này chia thành ba giai đoạn.”
“Giai đoạn thứ nhất chính là tổ chức giải thi đấu sát thủ thế giới diễn ra trong vòng một ngày. Những sát thủ hàng đầu thế giới đều có mặt trên đảo. Ai có thể đoạt được vị trí thứ nhất, người đó có thể tiến vào tòa thành của ta, ăn tối cùng với ta…”
“Giai đoạn thứ hai chính là tiệc tùng cuồng hoan không hề có hạn chế, diễn ra trong vòng hai ngày. Bất cứ người nào cũng đều có thể hưởng thụ thỏa thích trên đảo, mỹ nữ, âm nhạc, nghệ thuật, mỹ thực… Tất cả đều mở rộng vô điều kiện với mọi người.”
“Giai đoạn thứ ba cũng là giai đoạn đặc sắc nhất, đó chính là giải thi đấu sinh tồn, diễn ra trong vòng ba ngày. Mặc kệ ngươi sử dụng biện pháp gì, chỉ cần có thể sống sót đến ngày thứ ba, ngươi có thể nhận được mười tỷ tiền thưởng.”
“Các vị, cái gọi là cuồng hoan, bắt đầu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận