Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2385. Tiêu Thập Nhất

Lần tắm rửa này kéo dài từ sáng đến chiều, tắm đến mức có thể nói là niềm vui tràn trề, cả hai bên đều rất hài lòng.
A Cửu thật sự muốn một phát ép khô cái đồ lưu manh đáng chết kia, miễn cho hắn ngày ngày muốn làm loại chuyện này.
Đáng tiếc, kết quả của nhiều lần thực chiến cho thấy, Hạ Thiên chính là một con trâu mãi mãi không biết mệt, cuối cùng vẫn là nàng cầu xin tha thứ.
Hết cách rồi, A Cửu không thể làm gì khác hơn là dùng chiêu “đói bụng” để chấm dứt chiến đấu.
“Cửu nha đầu, kỳ thực chúng ta không cần ăn cơm cũng có thể làm.” Hạ Thiên ôm thân thể mềm mại của A Cửu, chưa thỏa mãn nói.
A Cửu cười tươi rói liếc mắt, tức giận nói: “Chàng không ăn thì thôi, chứ ta muốn ăn.”
“Vậy thì ăn.” Hạ Thiên cười hì hì, “Nói thế nào cũng là tiêu hao một chút thể lực, vừa vặn bổ sung rồi chờ đến buổi tối......”
“Chàng im ngay!” A Cửu hung tợn trừng mắt với Hạ Thiên, “Chàng khỏi nghĩ nữa, buổi tối không được, ngày mai cũng không, ngày kìa cũng dẹp, tóm lại là không được sự đồng ý của ta, thì không cho phép chàng đụng đến ta.”
Hạ Thiên hơi bĩu môi, có chút mất hứng nói: “Cửu nha đầu, đừng nhỏ mọn như vậy chứ, rõ ràng nàng cũng rất thoải mái mà.”
“Chàng còn nói nữa, có tin ta cầm dĩa xiên cho chàng một phát không!”
A Cửu tránh khỏi cái ôm của Hạ Thiên, nhanh chóng mặc xong quần áo, “Mau lên, chúng ta đi ăn cơm nào, buổi tối còn phải làm quen với tên trường sinh chủ kia, đoán chừng sẽ xảy ra xung đột, chúng ta cũng không thể lơ đễnh.”
“Cửu nha đầu, nàng không cần khẩn trương.”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Tên trường sinh chủ kia làm nhiều trò như vậy, khiến sự việc trở nên phức tạp, vừa vặn chứng minh thực lực của hắn cũng chẳng ra làm sao.”
“Cao thủ chân chính, cho tới bây giờ đều là trực tiếp động thủ, một chiêu phân rõ thắng bại.”
A Cửu đối với mấy cái lý luận của Hạ Thiên đã nghe chán rồi: “Đây chỉ là ý nghĩ của chàng, không hề đại biểu người khác cũng nghĩ như vậy.”
“Nếu như việc này thật sự như vậy đơn giản, thì sao Y Y tỷ sẽ lên kế hoạch nhiều năm như thế.”
“Thế nên mới nói vợ Y Y nghếch ngốc đó.”
Mặc dù Hạ Thiên thích Y Tiểu m, nhưng đối với cách thức xử lý mọi chuyện của nàng ấy thì vẫn có chút hạn hán lời, “Cần gì phải làm mọi chuyện rối lên như thế, phải ta thì sẽ trực tiếp loại bỏ tên trường sinh chủ gì gì đó, sau đó là âm Hậu gì gì ấy, thế là giải quyết xong cả rồi.”
“Giải quyết cái đầu chàng!”
A Cửu cảm thấy tên lưu manh chết bầm này tại sao mười mấy năm rồi mà vẫn không có nửa điểm tiến bộ, đầu óc còn như đứa trẻ, cả ngày suy nghĩ xử lý cái này, xử lý cái kia, “Sau lưng trường sinh chủ liên lụy đến âm Y lão môn chủ, thế lực mà hắn che giấu đã rất khó giải quyết rồi, nếu tùy tiện giết người thì chẳng khác nào khuấy nước thêm đục, đến cuối cùng còn không phải để Y Y tỷ đến thu dọn à, lẽ nào chàng hy vọng sức lực cả đời Y Y tỷ đều đặt trên loại chuyện hư hỏng này.”
“Huống chi tình huống của âm Hậu còn phức tạp hơn gấp trăm lần, chỉ giết người thì không thể giải quyết vấn đề.”
“Vợ Y Y đúng là tự tìm phiền phức, nhưng mà không sao, ai bảo nàng là vợ của ta chứ.”
Hạ Thiên vẫn biểu thị không quan tâm chuyện này, nhưng từ trước đến nay hắn không ép buộc các bà vợ làm việc theo tam quan của hắn, “Nếu nàng muốn làm như vậy, vậy ta đành theo ý nguyện của nàng thôi, chỉ cần nàng vui là được.”
A Cửu ý vị thâm trường lườm Hạ Thiên một cái, không nói gì nữa.
Ước chừng tầm mười phút sau, Hạ Thiên và A Cửu ăn mặc chỉnh tề ra cửa, không bao lâu liền trông thấy chấp sự số mười một đi tới trước mặt bọn hắn.
“Hạ tiên sinh, Cửu tiểu thư, các ngươi cần phục vụ gì sao?”
Chấp sự số mười một lúc này đã đổi trang phục, trông có vẻ cao cấp hơn trước rất nhiều, “Ta là chấp sự chuyên trách của các ngươi, có thể xử lý mọi chuyện rườm rà trên đảo cho các ngươi.”
“Ngươi lên chức hả?” A Cửu tùy ý liếc nhìn hắn, thản nhiên nói.
Chấp sự số mười một cười gật đầu: “Nhờ có may mắn của hai vị mà ta vừa thăng cấp làm chấp sự cấp cao.”
“Vậy xưng hô thế nào?”
A Cửu luôn duy trì lễ phép căn bản, cũng không tỏ vẻ hơn người, “Cũng không thể gọi ngươi là số mười một, thật sự không được tự nhiên cho lắm.”
“Kỳ thực hai vị gọi ta thế nào cũng được.”
Chấp sự số mười một nghiêm túc đứng thẳng, “Từ khi chúng ta lên đảo thì mọi tin tức đều bị tiêu hủy, hơn nữa ta đã sớm quên tên của mình rồi.”
A Cửu đột nhiên cảm giác được người này cũng rất đáng thương, vì công việc mà bán rẻ quá khứ của mình, thật sự là không đáng.
“Ở đây chúng ta đều theo họ của hội chủ.” Chấp sự số mười một đã quen quan sát nét mặt, phát hiện thần sắc A Cửu có chút không đúng, lập tức nói: “Các ngươi có thể gọi ta Tiêu Thập Nhất......”
“Đừng nói ngươi tên là Tiêu Thập Nhất đó…” A Cửu có chút ngắc ngứ hỏi ngược lại.
“Đương nhiên không phải.” Chấp sự số mười một lắc đầu lia lịa.
“Vậy kêu Tiêu Thập Nhất đi.” A Cửu vô ý thức gật đầu, lại hỏi: “Chúng ta hơi đói bụng, ngươi dẫn chúng ta đi phòng ăn xem thử đi.”
“Không biết hai vị muốn ăn đồ Tây, hay là đồ Trung?”
Chấp sự số mười một khom người trả lời: “Phòng ăn Tây ở động thứ hai bảy, phòng ăn Trung ở động ba sáu.”
“Hiện tại phòng ăn Tây có vẻ hơi đông người, ta đề nghị nên đi phòng ăn Trung, nơi này tương đối ít người, hơn nữa nghe nói có một vị đầu bếp đời sau mới tới, làm đồ ăn rất ngon.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận