Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4065: Thiên Sát Ma Chủ (02)

Không bao lâu sau, đám người Long Hưng Vân đã tập trung gần ngàn người, bình chướng linh khí cực kỳ kiên cố, nhìn còn dầy hơn cả cung chủ Thiên Cung một mình ngưng tụ ra.
Tô Bối Bối thấy vậy, cảm thấy tiếp tục cũng không phải là cách, lập tức đề nghị: ‘Nếu không, chúng ta cũng giúp nàng ấy một tay đi.”
“Không cần.” Cung chủ Thiên Cung từ chối: “Các ngươi cần bảo tồn linh khí. Bây giờ còn chưa đến lúc ra tay, hãy nhớ kỹ lời của ta vừa nãy.”
Thạch Thuần đang xoa đùi Ninh Nhụy Nhụy, không khỏi có chút phân tâm, liền thuận miệng hỏi: “A, câu nào vậy?”
Chúng nữ không khỏi trừng nàng một cái, Ninh Nhụy Nhụy cũng gõ một cái vào bàn tay đang tác quái của nàng.
“Học cái gì tốt đi, đừng có học thói sắc lang của tên kia.” Ninh Nhụy Nhụy tức giận phê bình: “Đừng có trở nên lưu manh giống hắn.”
Thạch Thuần có chút ngượng ngùng nói: “Đúng đúng đúng, đều là anh rể làm hư ta. Nếu mọi người có tức thì cũng nên tức hắn, chẳng liên quan gì đến ta cả.”
“Thuần nha đầu, ngươi muốn ăn đòn đúng không?” Hạ Thiên có chút khó chịu nói: “Ngươi đừng cho rằng ta sẽ không đánh ngươi nhé.”
Thạch Thuần thè lười, không dám ăn nói lung tung.
“Lát nữa nghe theo hiệu lệnh của ta.” Cung chủ Thiên Cung cũng không tức giận, vẫn bình tĩnh lặp lại: “Ngoại trừ Hạ Thiên và Triệu Vũ Cơ, những người khác đuổi những người không phận sự ra ngoài cửa, sau đó phong cửa trước Cực Tiên Mộ lại.”
Tất cả mọi người đều nghe rõ.
Chúng nữ cùng nhau lên tiếng: “Được.”
Triệu Vũ Cơ tiến lên trước mặt Hạ Thiên: “Lát nữa, ta và cung chủ Thiên Cung sẽ nghĩ cách ngăn cản tên Thiên Ma Sát Chủ gì đó, chàng thừa cơ bay lên đài nghĩ cách thức tỉnh Phù Diêu Tiên Tử.”
Hạ Thiên thản nhiên nói: “Không cần phiền phức như vậy, trước xử lý tên Thiên Ma Chủ, như vậy là có thể sang bên kia.”
“Nói thế nào, ngươi làm như thế đó đi.” Triệu Vũ Cơ trừng mắt nhìn Hạ Thiên, thành thật nói: “Đây là kế hoạch mà ta, Ngọc Mị còn có cung chủ Thiên Cung đã thương lượng với nhau. Nếu chàng không muốn chúng ta tức giận, vậy thì nghe lời đi.”
Mặc dù Hạ Thiên cảm thấy không cần thiết nhưng vẫn gật đầu: ‘Được thôi, ta nghe các người, nhưng nếu các người ngăn không được, ta nhất định sẽ ra tay.”
“Đó là đương nhiên rồi.” Triệu Vũ Cơ khẽ cười một tiếng, thuận miệng nói: “Đến lúc đó, chàng không ra tay, ta cũng sẽ bức chàng ra tay.”
Một lát sau, nước trong hồ đã giảm đi gần một nửa, tốc độ phun ra cũng chậm hơn không ít.
“Thiên Sát, đừng lãng phí thời gian nữa, mau xuất hiện đi.”
Cung chủ Thiên Cung khiêu khích: “Hay là, vạn năm không thấy, chân thân của ngươi đã thoái hóa, không dám bước ra trước mặt người khác?”
“Ha ha, khí linh, ngươi cảm thấy phép khích tướng đó hữu dụng đối với ta sao?” âm thanh kia lộ vẻ khinh bỉ: “Thật ra ma ta có chút không hiểu ngươi. Trước kia ngươi là khí linh vô hình vô sắc, khó nắm bắt giữa thiên địa, tới lui vô ảnh, người khác cũng không gây thương tổn được cho ngươi, không nghĩ đến ngươi nhất định phải hóa thành hình người. Đây cũng chính là sơ hở lớn nhất của ngươi.”
Cung chủ Thiên Cung cũng không tiếp lời, chỉ thản nhiên nói: ‘Nói nhảm xong chưa, nếu ngươi còn không hiện thân, ngươi cũng đừng để ta khiến ngươi chết ngạy trong hồ. Ngươi đã thành ba ba chết trong hũ rồi.”
“Muốn nhìn thấy chân thân của ta, ha ha, ta sẽ thành toàn cho các ngươi.”
Âm thanh dưới đáy bỗng nhiên trở nên bén nhọn. Theo tiếng nói còn có từng đợt rung động kịch liệt, không chỉ là Cực Tiên Mộ, toàn bộ bí cảnh Thiên Cung, thậm chí mặt đất cũng run lên.
Xoạt.
Hồ nước trước mặt đột nhiên lật cả đáy lên trời, linh tương màu trắng cuồn cuộn phun trào, chảy xiết về phía mọi người.
Hạ Thiên nhanh chóng xuất hiện trước lồng ánh sáng của cung chủ Thiên Cung, giữa ngón tay sáng lên Định Hải Thần Châm, vận băng hỏa linh khí đâm về phía trước.
Linh tương màu trắng lập tức chia thành hai nửa, phân biệt đi về phía Hạ Thiên và chúng nữ.
Nhưng, những người còn lại cũng không tốt hơn.
Rất nhanh đã có mấy chục người bị linh tương màu trắng xông ngược lại, lập tức thịt nát xương tan, trực tiếp biến mất trên cõi đời này.
Long Hưng Vân khôn hơn một chút, lấy ra mấy chục lân phiến của lão tổ Long gia làm thành thuyền, yêu cầu tất cả mọi người lên trên.
Sau khi Hạ Thiên rút gân rồng lão tổ Long gia thì bỏ đi, cơ thể tàn phế của lão tổ vẫn còn để nguyên tại chỗ. Xem ra là bị Long Hưng Vân thu lấy.
Bành.
Đằng trước rung mạnh, một con quái vật khổng lồ đen sì từ dưới đáy hồ vươn ra, giống như một ngọn núi nhỏ cao mười mấy thước.
Mọi người chăm chú nhìn, một lát sau mới nhìn ra được đó là vật gì, thiếu chút nữa hồn phi phách tán.
“Cái kia… chỉ là một ngón tay?” Có người la hoảng lên.
“Một ngón tay mà đã lớn như vậy, thân hình của nó chẳng phải sẽ đụng trời sao?”
“Chạy mau thôi. Mặc dù ngoài cửa không có linh khí nhưng tốt xấu vẫn còn sống được.”
“Trốn đi.”
Có người không chịu nổi, lập tức bỏ bình chướng linh khí, đằng không bay lên, bay về phía mái vòm, muốn chạy trốn khỏi nơi này.
Lúc này, trong hồ nước đã vươn ra nguyên một bàn tay.
Cự chưởng mở ra bốc một ít linh tương màu trắng vào lòng bàn tay, sau đó nắm chặt nắm đấm.
Vô số linh tương từ khe hở ngón tay bắn tung tóe ra ngoài, tốc độ so với trước nhanh không chỉ gấp mười lần.
Linh tương như đao như kiếm trong nháy mắt chém đến linh khí bình chướng, chém những người kia thành thịt nát.
Tiếp theo, nó lại buông nắm tay ra, một chưởng vỗ về phía đám người Hạ Thiên.
Bành. Giống như kinh lôi vạn năm, chưởng lực đi tới, ngay cả thần sơn Côn Luân cũng bị nện thành hố to chứ đừng nói chi chỉ là tu tiên giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận