Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1664. Không gì không thể chữa khỏi

“Y tiểu thư, thực sự phiền cô quá, còn để cô trực tiếp đến đây.” Nữ nhân tên là Nghiên Nhi nằm trên giường, vẻ mặt của nàng lộ ra chút xấu hổ, giọng nói có chút yếu ớt, nhưng vẫn rất dễ nghe.
“Nghiên Nhi tiểu thư, không cần khách khí, ta là bác sĩ, ta đến khám bệnh là chuyện bình thường.” Y Tiểu Âm cười nhẹ: “Ta kiểm tra mạch của ngươi trước.”
“Được, cảm ơn Y tiểu thư.” Nghiên Nhi đáp lại một cách khá nhu thuận, sau đó đưa một bàn tay ra từ dưới lớp chăn bông.
Y Tiểu Âm duỗi ra hai ngón tay ngọc, nhẹ nhàng đặt lên cổ tay của Nghiên Nhi, một lúc sau, nàng cau mày.
“Nghiên Nhi tiểu thư, ngươi có biết mình đang mang thai không?” Y Tiểu Âm hỏi.
Thấy Nghiên Nhi không ngạc nhiên chút nào, Y Tiểu Âm lại nói: “Vẻ như Nghiên Nhi tiểu thư đã biết chuyện này từ trước, nhưng…”
“Y tiểu thư, có vấn đề gì sao?” Hà Thiên Hào ở bên không nhịn được hỏi.
“Nghiên Nhi tiểu thư, thời gian ngươi mang thai chắc đã bốn tháng rồi đúng không?” Y Tiểu Âm hỏi.
“Đúng, Y tiểu thư, nhưng thực ra lần này là mang thai ngoài ý muốn nên ngay từ đầu ta cũng không biết, lúc đó, có lẽ ta, ta đã uống một loại thuốc không nên uống…” Khuôn mặt của Nghiên Nhi có chút bất an.
“Y tiểu thư, dạo này Nghiên Nhi không được khỏe, ta bảo nàng ấy đến bệnh viện khám, nhưng nàng ấy không dám đi, cho nên ta đành phải tìm đến ngươi.” Hà Thiên Hào ở bên cạnh nàng nói: “Tóm lại, cơ thể của Nghiên Nhi là quan trọng nhất, nếu nàng ấy không giữ được đứa bé trong bụng thì cũng không sao cả, cô nhất định phải giúp ta chữa hết bệnh cho Nghiên Nhi.”
“Thiên Hào, ta muốn có con…” Nghiên Nhi nhìn Hà Thiên Hào.
“Nghiên Nhi, ta biết ý của nàng, nhưng trước hết, điều đó còn phụ thuộc vào cơ thể của nàng như thế nào, nghe ta, đừng cố nữa, phải ngoan.” Hà Thiên Hào ngồi xuống mép giường, sờ đầu Nghiên Nhi với vẻ mặt dịu dàng.
Rõ ràng, Hà Thiên Hào chính là cha đứa bé trong bụng của Nghiên Nhi, còn trước đó, người hắn bảo là bạn, trên thực tế chính là bạn gái hắn.
“Vâng, ta nghe chàng.” Nghiên Nhi khẽ gật đầu.
“Y tiểu thư, tình hình của nàng ấy thế nào rồi? Cơ thể của nàng ấy không có vấn đề gì lớn phải không?” Lúc này, Hà Thiên Hào hỏi.
“Hà tiên sinh, tình trạng thể chất của Nghiên Nhi tiểu thư hơi phức tạp.” Y Tiểu Âm khẽ trầm ngâm: “Đứa con trong bụng nàng ấy thực ra không có vấn đề gì quá lớn, chủ yếu là có một số vấn đề về phát triển, nhưng chính bản thân nàng ấy…”
Y Tiểu Âm khẽ cau mày, sau đó thu tay lại, quay lại nhìn Hạ Thiên: “Ngươi đến chẩn đoán đi, ta không chắc lắm.”
“Y tiểu thư, không phải Hạ tiên sinh là trợ lý của cô sao?” Hà Thiên Hào nhịn không được hỏi.
“Hà tiên sinh, y thuật của hắn cũng không tệ.” Y Tiểu Âm cười nhạt: “Khi gặp những căn bệnh khó chữa, chúng ta thường tổng hợp ý kiến để phòng tránh sai lầm.”
“À, thì ra là vậy.” Hà Thiên Hào gật đầu, rồi nhìn Hạ Thiên: “Vậy xin làm phiền Hạ tiên sinh.”
Hạ Thiên không quan tâm đến Hà Thiên Hào, giống như Y Tiểu m, hắn bắt mạch cho Nghiên Nhi trước, nhưng tốc độ của hắn rất nhanh, chưa tới một phút, hắn đã thu tay lại.
Sau đó, Hạ Thiên định nói, nhưng Y Tiểu Âm đã nói trước.
“Chúng ta ra ngoài nói chuyện đi.” Y Tiểu Âm hạ giọng nói với Hạ Thiên.
Sau đó, Y Tiểu Âm quay lại nhìn Hà Thiên Hào: “Hà tiên sinh, anh ở đây đợi một lát.”
Y Tiểu Âm và Hạ Thiên bước ra khỏi phòng ngủ đến ban công phía bên kia, sau đó Y Tiểu Âm hỏi: “Ngươi kiểm tra ra được vấn đề gì không?”
“Vợ Y Y, nàng có thể kiểm ra được, tất nhiên ta cũng có thể tra ra được.” Hạ Thiên cười hì hì: “Tóm lại, nhận định của nàng là đúng, chắc nàng đã nhìn ra nàng ấy mắc một căn bệnh bẩm sinh tương đối hiếm gặp.”
“Ta biết ngươi có thể nhìn ra, vấn đề bây giờ là, ngươi có thể chữa khỏi hay không?” Y Tiểu Âm hỏi: “Ta không thể chữa khỏi căn bệnh đó.”
“Vợ Y Y, trên đời này không có căn bệnh nào ta không thể chữa khỏi.” Hạ Thiên nhìn Y Tiểu m: “Ngay cả điều đó nàng cũng quên sao?”
“Nhưng ta biết có một số bệnh ngươi vẫn không thể chữa khỏi!” Y Tiểu Âm giận dữ nói: “Nếu bệnh của nàng ấy cần đến Nghịch Thiên Đệ Tứ Châm, ngươi có chữa khỏi không?”
“Ồ, tất nhiên là không, vợ Y Y, nàng vẫn hiểu ta rất rõ.” Hạ Thiên cười rạng rỡ: “Tuy nhiên, nàng yên tâm, căn bệnh này ta không cần phải dùng đến Nghịch Thiên Đệ Tứ Châm để điều trị.”
“Vậy được, chúng ta quay lại nói chuyện với bọn hắn đi.” Y Tiểu Âm không nói thêm nữa, dù sao nàng cũng không rõ về căn bệnh kia, nhưng nếu Hạ Thiên đã sẵn sàng giúp đỡ chữa trị thì sẽ không có vấn đề gì.
Hạ Thiên và Y Tiểu Âm nhanh chóng quay trở lại phòng ngủ, thì thấy Nghiên Nhi đã ngủ, chỉ có Hà Thiên Hào đang ngồi đó, nhìn bạn gái của mình với vẻ dịu dàng và thương xót.
“Y tiểu thư, chúng ta xuống nhà nói chuyện đi, Nghiên Nhi vừa ngủ, ta sợ sẽ làm nàng ấy tỉnh giấc.” Hà Thiên Hào đứng dậy.
“Hà tiên sinh, không cần đâu.” Y Tiểu Âm lắc đầu: “Chúng ta sẽ không đánh thức Nghiên Nhi tiểu thư.”
“Y tiểu thư, ngươi, ngươi nói vậy là sao?” Sắc mặt của Hà Thiên Hào có chút kỳ lạ, hắn lờ mờ nghe thấy trong lời nói của Y Tiểu Âm còn có những ý nghĩa khác.
“Hà tiên sinh, Nghiên Nhi dạo này chắc buồn ngủ lắm, nàng ấy thường ngủ vài tiếng, sau đó ngủ dậy không được bao lâu thì lại lăn ra ngủ, hơn nữa mỗi một giấc càng lúc càng dài, mà ngươi nghĩ đó chỉ là do nàng ấy mang thai phải không?” Y Tiểu Âm hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận