Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2855: Tỏa Ma Kính

Độc Giác Quỷ Vương cũng có nỗi khổ khó nói. Chút bản lãnh của ông ta trước mặt Liễu Mộng chỉ là chuyện tiếu lâm, huống chi hai nữ nhân này còn là người của Phiếu Miểu tiên môn, tay cầm lệnh phù Cơ nữ hoàng, ông ta không có gan phản kháng.
“Các ngươi chỉ cần phối hợp với hai vị tiên tử cho tốt, sẽ không có chuyện gì đâu.” Độc Giác Quỷ Vương cảm thấy nãy giờ không nói thì cũng không được hay cho lắm, liền mở miệng khuyên: “Ngươi bảo tam lão trong tộc của ngươi đừng phản kháng. Mộng Mộng đại tiên nữ điện hạ cũng không phải là người không nói đạo lý.”
Mặc dù Liễu Mộng rất lỗ mãng, nhưng Liễu Vân Mạn cũng không ngăn cản nàng, ngược lại còn bỏ qua hành vi “hồ nháo” của nàng.
Nguyên nhân quan trọng trong đó chính là nàng cũng không nghĩ ra biện pháp nào tốt, cũng không muốn trì hoãn quá nhiều thời gian, chi bằng cứ để mặc Liễu Mộng thăm dò bọn họ, nói không chừng còn có thể tìm hiểu được chút tình huống.
Huống chi, Liễu Mộng cũng giống như Hạ Thiên, cũng đều là băng hỏa linh thể, đối với chính tà thiện ác có được mẫn cảm trời sinh, cũng không phải là người chỉ biết làm loạn.
“Vậy thì tốt, tam lão, các ngươi trước dừng tay đi.” Công tử trẻ tuổi do dự một chút, nhưng khi nhìn thấy ba lão giả liên tục bại lui, hắn ta cảm thấy không ổn, rốt cuộc lên tiếng quát lớn: “Các ngươi hãy để cho hai vị tiên tử Phiêu Miểu môn nhìn kỹ một chút xem chúng ta có phải là người trong ma giáo hay không.”
Ba lão giả kia do dự nhưng vẫn ngừng tay, vội lui sang bên cạnh, thái độ khom người khiêm cung.
“Chẳng vui gì cả.” Liễu Mộng thấy ba lão đầu không phản kháng nữa, cảm thấy không dễ chơi: “Đánh tiếp đi, các ngươi rõ ràng rất có thực lực, tại sao lại che giấu như thế?”
“Cô cô, ngươi dừng tay trước đi.” Liễu Vân Mạn thấy vậy, đành mở miệng gọi Liễu Mộng.
Liễu Mộng quay sang nói với Liễu Vân Mạn: “Mạn Mạn, ba người này nhất định có vấn đề. Rõ ràng bọn họ có thực lực nhưng không dám dùng đến.”
“Ta biết rồi, ngươi về trước đi.” Liễu Vân Mạn trấn an Liễu Mộng một câu, sau đó vẫy tay với nàng.
Mũi chân Liễu Mộng điểm một cái lướt đến bên cạnh Liễu Vân Mạn, bĩu môi nói: “Haiz, không dễ chơi gì hết. Thanh Nhã và Thanh Ảnh không phải nói bên này có rất nhiều nhân vật lợi hại có thể khiến cho ta đánh tận hứng, tại sao đều là thứ hèn nhát như vậy?”
Công tử trẻ tuổi nghe xong, hàng lông mày không tự chủ được mà cau lại, dường như không nhịn được sắp sửa phát tác, nhưng cuối cùng vẫn mím môi không nói gì.
“Liễu tiểu tiên tử, không biết các ngươi có thủ đoạn gì có thể phân biệt được bọn họ có phải là người trong ma giáo hay không?” Độc Giác Quỷ Vương nghi hoặc hỏi Liễu Vân Mạn.
Dù sao, Vạn Nguyên Tinh Hỏa giáo đã bị Phiếu Miểu tiên môn tiêu diệt sạch sẽ từ vạn năm trước. Đa số tiền bối tu tiên lúc đó đã về cõi tiên từ lâu. Bây giờ muốn phân biệt được người trong ma giáo hay không, quả thật có chút khó khăn.
“Muốn phân biệt được có phải người trong ma giáo hay không, hiện tại có ba phương pháp.” Trước khi rời khỏi Thần Tiên đảo, Cơ nữ hoàng và Tả Nhất Thương đã dạy cho hai người phương pháp phân biệt: “Thứ nhất, khi hỏa khí cực thịnh, người trong Ma giáo nhất định phải hiến tế hồn phách cho Dã Hỏa lão tổ. Cho nên, khô lâu tướng sẽ xuất hiện bên trong hỏa khí. Thứ hai, năm đó Phiếu Miểu tiên môn có ba loại thần khí có thể trực tiếp phân biệt được người trong Ma giáo. Vừa lúc ta có được một cái. Thứ ba, tạm thời còn chưa nói được.”
Nói xong, Liễu Vân Mạn móc một vật từ trong túi trữ vật ra, giơ cao trước mặt mọi người, là một tấm gương bạch ngọc lớn bằng bàn tay.
“Thái Thượng Tỏa Ma Kính.” Lão già râu đỏ nhìn thấy cái gương, sắc mặt trong nháy mắt không tự chủ được kêu lên sợ hãi.
Lông mày Liễu Vân Mạn giãn ra, cười một tiếng, ý vị thâm trường: “A, vị lão tiên sinh này, ngươi biết tấm gương này sao?”
“Phiếu Miểu tiên môn chính là tông phái vạn năm, trong đó tam thần khí càng tiếng tăm lừng lẫy.” Ánh mắt lão giả không râu hiện lên dị sắc, lập tức giải thích cho đồng bạn của mình: “Nhận ra tấm kính này cũng không có gì lạ.”
“Điều này cũng đúng.” Liễu Vân Mạn không hề có ý hùng hổ dọa người, thản nhiên nói: “Nhưng, nếu các ngươi đã nhận ra tấm gương này, vậy thì dễ làm rồi. Các ngươi có phải giáo đồ Vạn Hỏa giáo hay không, chỉ cần tấm gương này chiếu vào, chúng ta sẽ biết ngay thôi. Nào, ai trước?”
Ba vị lão giả nhìn nhau, ánh mắt đều hiện lên vẻ do dự. Hiển nhiên bọn họ cũng không ai muốn bị tấm gương này chiếu vào.
“Vị Liễu tiên tử này, ngươi nói vậy có chút không ổn.” Công tử trẻ tuổi lên tiếng: “Ban đầu, Quỷ tộc chúng ta tu chính là công pháp Quỷ đạo, vốn đã bị Tỏa Ma Kính vứt bỏ. Mặc kệ chúng ta có phải người trong ma giáo hay không, Tỏa Ma Kính vẫn tạo thành tổn thương không nhỏ cho chúng ta. Nếu xuất hiện ngộ phán, một thân tu vi coi như mất trắng.”
“Nhưng tấm gương này không phải đã bị hủy từ vạn năm trước rồi sao?” Lão giả râu đỏ thấp giọng nói.
Liễu Vân Mạn biết đối phương có tâm tư gì, liền mỉm cười giải thích: “Yên tâm đi, tấm gương này đã được Chưởng môn tân nhiệm của Phiếu Miểu tiên môn điều chỉnh qua, sẽ không xuất hiện ngộ phán, cũng không tổn thương quỷ tu bình thường. Nó chỉ nhằm vào tà ma ngoại đạo chân chính mà thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận