Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4214: Chỉ cần chúng ta ẩn núp một khoảng thời gian là được

Sơn Hải giới.
Bây giờ cửu giới đã hợp nhất, không còn ngăn cách rõ ràng như trước.
Trên thực tế chính là phân chia ranh giới với các mức độ rõ ràng từ trên xuống dưới thành chín khu vực, sau đó xuyên qua sông trọc thủy một đường từ đầu đến cuối.
Ngũ đế đã thành quá khứ. Hội trưởng lão cũng đã bị thanh tẩy, trật tự đã có từ lâu xem như bị phá vỡ.
Về phần Giáo chủ Hoa Thần giáo còn muốn so chiêu với Hạ Thiên trước đó, khi biết Hạ Thiên đã xử lý Bạch đế và Thanh đế, không khỏi sợ hãi. Thậm chí ông ta còn truyền chức Giáo chủ lại cho con gái Hoa Ánh Lục, còn mình thì trốn đi bế quan khổ tu.
Bây giờ, người phát ngôn của thế giới địa tâm chính là Hoa Ánh Lục.
Để tiện cho việc quản lý, nàng đã sáng lập ra một Bái Thiên Hội.
Thiên ở đây tất nhiên là chỉ Hạ Thiên.
Hoa Ánh Lục đích thân đảm nhiệm chức Hội trưởng nhưng nàng không dám chuyên quyền, lại lôi kéo được Phi Diệp tộc, nhất là hai chị em Bạch Thi Tình, Bạch Bích Tiêu đã từng quen biết Hạ Thiên.
Sở dĩ nàng an bài như vậy tất nhiên là có nguyên nhân.
Thật ra, Hạ Thiên phóng thích tĩnh linh văn kéo một khoảng thời gian rất dài. Lúc đó, bốn người Dạ Ngọc Mị mơ hồ có chút không chịu nổi.
Thế là, Dạ Ngọc Mị để Hoa Ánh Lục tiếp tục chống đỡ. Tiếp theo, chị em Bạch thị vừa lúc đến xem tình huống của Hạ Thiên, đồng thời bị Dạ Ngọc Mị lợi dụng luôn.
Nếu là Hạ Thiên lúc tỉnh, ba người này nhất định không lọt được vào mắt của hắn, chỉ có Bạch Thi Tình là miễn cưỡng còn được.
Đương nhiên, ba người này cũng chưa chắc muốn trở thành nữ nhân của hắn.
Chỉ là Dạ Ngọc Mị không quan tâm quá nhiều. Từ trước đến nay nàng chỉ coi trọng kết quả, hoàn toàn không quan tâm thủ đoạn, cũng không để ý người khác nghĩ như thế nào. Vì đạt được mục đích của mình, nàng không tiếc sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào.
Lúc đó, chuyện quan trọng nhất chính là để Hạ Thiên phóng xuất toàn bộ tĩnh linh văn ra ngoài. Những thứ còn lại không quan trọng trong mắt của nàng.
Dạ Ngọc Mị cũng không phải là người qua sông đoạn cầu, cũng muốn đền bù một chút cho ba người Hoa Ánh Lục, dự định sau đó sẽ dẫn ba người rời khỏi thế giới địa tâm, lên mặt đất bồi dưỡng một phen.
Đáng tiếc, Hoa Ánh Lục kiên quyết lưu lại thế giới địa tâm. Nàng cũng nói rõ đời này nàng không có khả năng lên mặt đất lại, cho nên cũng không muốn để Hạ Thiên biết chuyện này.
Chị em Bạch thị cũng lựa chọn ở lại thế giới địa tâm.
Dạ Ngọc Mị cũng không cưỡng cầu các nàng, thay nàng giải quyết một số phiền phức, thuận tiện cho nàng quản lý thế giới địa tâm.
Thế giới địa tâm vẫn là một cứ điểm cực kỳ quan trọng, nên giao cho người của mình quản lý vẫn yên tâm hơn.
Bằng không, không biết lúc nào lại xảy ra chuyện Ngũ đế Lục đế loạn thất bát tao nữa. Nếu có, quả thật phiền phức chết đi được.
Sau khi sắp xếp xong chuyện ở thế giới địa tâm, Dạ Ngọc Mị và Phù Diêu Tiên Tử thoáng thương lượng một phen, cảm thấy không nên ở thế giới địa tâm quá lâu, nên nhanh chóng quay lại mặt đất thì tốt hơn.
Lúc này, Hạ Thiên cũng đã phóng xuất tĩnh linh văn gần hết, các nàng cũng đã tiêu hóa xong tĩnh linh văn bên trong cơ thể, chẳng những cảnh giới tăng lên, đồng thời còn có thể tùy ý chuyển hóa linh khí thành kiếp lực.
Việc này không nên chậm trễ, trực tiếp rút lui thì hay hơn.
Tuy nhiên, bởi vì trước đó cửu giới hợp nhất, thông đạo vốn có đã không cách nào sử dụng được.
Hoa Ánh Lục nhớ đến một phương pháp có thể quay lại mặt đất, đó chính là đi thuyền đến điểm cuối sông trọc thủy, nơi đó tất cả đều là dung nham, lợi dụng thế năng núi lửa bộc phát vọt thẳng lên mặt đất.
Chiếc thuyền do Phi Diệp tộc chế tạo ra, kiên cố vô cùng, lại còn cách nhiệt.
Lúc này mới có chuyện nhóm người Hạ Thiên ngồi thuyền con, lợi dụng dung nham vọt lên.
….
Đảo quốc.
Dưới Anh Phong Sơn, trong đền thờ Đồng Hồ.
Thần Dụ lại một lần nữa tổ chức hội nghị.
Trước đó mấy ngày, bọn họ đã tiến hành hành động tiễu sát Hạ Thiên, nữ nhân và các thế lực của hắn, vốn cho rằng không có Hạ Thiên ở đó, bọn họ nhất định thắng không thua.
Sự thật đã cho bọn họ một cái tát vang dội.
Bọn họ thất bại quay về, hơn nữa lại còn thảm bại.
Nếu không phải bọn họ có tuyệt kỹ bảo mệnh, thậm chí còn có khả năng toàn quân bị điệt.
Ví dụ như chín vị gọi là thần sứ, chết chỉ còn lại mấy người, có mặt ở đảo quốc bây giờ chỉ có ba người.
Đằng Hồ Hoa Tán Lý của đền thờ Đồng Hồ, hòa thượng Chân Châu Sùng của Chân Khí Tông và ninja áo trắng Kính Trì Bạch Phạm.
“Nghĩ không ra cả đám nữ nhân của Hạ Thiên lại kinh khủng đến như vậy.” Sắc mặt Đằng Hồ Hoa Tán Lý trắng bệch, ánh mắt tràn ngập sự sợ hãi.
Kính Trì Bạch Phạm cũng còn chưa tỉnh hồn, lẩm bẩm: “Tại sao lại như vậy? Vì sao tin tức như thế lại không có ai xác minh?”
Chân Châu Sùng cũng cố gắng cưỡng ép sự kinh hãi trong lòng, chậm rãi nói: ‘Trước kia ta cũng đã nghe nói nữ nhân của Hạ Thiên rất lợi hại, nhưng chưa ai thấy bọn họ ra tay lần nào. Ai biết được bọn họ lại lợi hại đến mức như vậy chứ?”
“Đằng Cơ, ngươi không phải nói sẽ có Địa tâm Thần tộc đến giúp chúng ta sao?” Kính Trì Bạch Phạm rút đao ra khỏi vỏ, chỉ ngay cổ họng Đằng Hồ Hoa Tán Lý: “Kết quả thì sao, đến bây giờ cũng không thấy một bóng người nào?”
Đằng Hồ Hoa Tán Lý cũng cảm thấy kinh ngạc nhưng ngoài mặt vẫn cố tỏ ra trấn định: “Có thể là tín hiệu truyền đi xuất hiện vấn đề, nhưng ta có dự cảm viện quân Địa tâm Thần tộc sẽ lập tức đến nay. Đến lúc đó chúng ta chưa chắc không có cơ hội lật bàn.”
“Ngươi tốt nhất đừng có giở trò.” Ánh mắt Kính Trì Bạch Phạm lộ hung quang, lạnh lùng nói: ‘Lần này, Kính Trì gia chúng ta tử thương thản trọng nhất. Nếu ngươi không có một lời giải thích, bây giờ ta sẽ đâm chết ngươi.”
Đằng Hồ Hoa Tán Lý đã ổn định lại tinh thần: “Đền thờ của chúng ta cũng tổn thất không ít so với ngươi, nhưng Hắc Xỉ tộc chúng ta đã sớm có ước định với thế giới địa tâm, bọn họ tất nhiên sẽ xuất hiện. Chỉ cần chúng ta ẩn núp một khoảng thời gian là được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận