Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4285: Ta chẳng cần ngươi báo ân

Hạ Thiên có chút không hiểu: “Vì sao tên ngốc đó lại không bắt bọn họ phục tùng chính hắn mà lại phục tùng người bước vào căn phòng này?”
Phù Diêu Tiên Tử cũng lười suy nghĩ mấy chuyện đó. Nàng tiện tay đánh ra một luồng thanh khí vào đầu ba hầu gái, giúp các nàng hóa giải thần thức lạc ấn trong đầu.
Ánh mắt ba hầu gái sáng lên một cái, sau đó liếc mắt nhìn nhau, gương mặt hiện lên sự kinh ngạc, nhất thời có chút không biết làm sao.
“Ba người các ngươi đã được tự do, các ngươi mau về nhà đi.” Phù Diêu Tiên Tử nói. Một hầu gái tuổi tác lớn nhất lập tức quỳ xuống: “Xin đừng đuổi chúng ta đi. Gia viên của chúng ta đã bị hủy, chúng ta mới chạy trốn đến liên minh, không có tư cách ở lại nơi này. Nếu bây giờ chúng ta rời khỏi đây, chỉ sợ chúng ta sẽ bị tuần giới tiên vệ bắt đi, sau đó đánh vào thiên lao.”
Hai hầu gái còn lại cũng quỳ xuống: “Chúng ta đã sớm không còn nhà để về. Nếu hai vị tiền bối không chứa chấp chúng ta, chỉ sợ chúng ta sẽ khó mà thoát khỏi cái chết.”
“Có thể là mạo muội, nếu hai vị đã cứu chúng ta, chi bằng cứu cho trót.”
Hầu gái lớn tuổi nhất đánh bạo nói: “Chúng ta và Tiêu Dao Tiên Tử của Tề Thiên Tông cũng có chút giao tình. Không biết ta có thể mời hai vị đưa chúng ta đến Tề Thiên Tông hay không?” “Các ngươi có về nhà hay không chẳng liên quan gì đến ta, cũng không phải ta hủy đi nhà của các ngươi.” Hạ Thiên chẳng hề cảm động đối với việc này. Hắn cũng không phải đại thiện nhân: “Vợ Phù Diêu giải lạc ấn cho các ngươi đã đủ ý tứ lắm rồi. Các ngươi đừng chơi trò bắt cóc đạo đức nữa.”
“Tiêu Dao Tiên Tử?”
Phù Diêu Tiên Tử nghe được tục danh này liền thản nhiên nói: “Chồng, chàng không phải nói muốn gặp Tiêu Dao Tiên Tử sao? Nếu không, chúng ta tiện đường đưa các nàng đến đó luôn?”
“Chúng ta phải đến Phù Dao giới trước.” Hạ Thiên lắc đầu, khẳng định: “Vợ Phù Diêu, nàng không cần quá để ý đến bọn họ, cứ ném bọn họ cho Bách Thiên Lang là được. Dù sao bọn họ cũng cùng đường.”
Phù Diêu Tiên Tử lên tiếng cười khẽ, nói với ba hầu gái: “Các ngươi có nhìn thấy vị yêu tu trên Nghênh Tiên Đài kia không? Hắn tên Bách Thiên Lang, chính là kiếp nô mà Tiêu Dao Tiên Tử chọn trúng. Các ngươi đi theo hắn đến Tề Thiên Tông đi.”
Ba hầu gái kia liếc mắt nhìn nhau một cái, phát hiện cũng không còn cách nào khác, đành phải cùng nhau cáo từ, nhảy xuống lưng hạc.
Phù Diêu Tiên Tử nói với Bách Thiên Lang: “Bách Yêu Quân, ba người bọn họ cũng muốn đến tìm Tiêu Dao Tiên Tử, vừa lúc cùng đường với ngươi. Làm phiền ngươi dẫn bọn họ đi một đoạn đường.”
“Được thôi.” Bách Thiên Lang cũng không từ chối, quay sang nói với ba hầu gái: “Nơi này không nên ở lâu, chúng ta lên đường thôi.”
“Khoan đã, ta không đi đâu.” Hầu gái lớn tuổi do dự một chút, sau đó nói với hai người kia: “Các ngươi theo vị yêu quân này đến Tề Thiên Tông đi, thay ta truyền lời.”
Hai người kia cảm thấy ngoài ý muốn: “Tang Ngọc tỷ tỷ, vì sao ngươi…”
“Hai vị tiền bối kia đã cứu ba người chúng ta, nếu không báo đáp một phen, cứ thế mà đi, trong lòng ta thật sự khó mà bình an.”
Hầu gái lớn tuổi trịnh trọng nói: “Hơn nữa, thân phận của ta không thích hợp qua đó. Các ngươi chắc cũng biết rõ. Có các ngươi qua đó truyền tin tức đi là được rồi.”
“Thế có đi hay không?” Bách Thiên Lang có chút không kiên nhẫn: “Nếu các ngươi không đi, tuần giới tiên vệ gì sẽ đến đấy.”
Hai hầu gái kia cũng không do dự nữa, lập tức theo Bách Thiên Lang rời đi.
Hầu gái lớn tuổi bay về lưng hạc, đẩy cửa bước vào phòng.
“Tại sao ngươi quay lại?” Hạ Thiên đang định tiến hành giao lưu vui vẻ với Phù Diêu Tiên Tử, kết quả nhìn thấy một bóng đèn lớn tiến vào.
Hầu gái lớn tuổi bình tĩnh, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm: “Còn chưa báo được đại ân, ta sao có thể rời đi như vậy?”
“Ta chẳng cần ngươi báo ân gì cả.” Hạ Thiên nhếch miệng nói: “Ta cũng không có ý định cứu các ngươi, là vợ Phù Diêu tiện tay mà làm thôi.”
Phù Diêu Tiên Tử thản nhiên nói: “Nếu ngươi có lời gì muốn nói thì cứ việc nói thẳng, báo ân thì thôi đi.”
“Hai vị hẳn vừa mới đến liên minh tu tiên, đối với rất nhiều tình huống nơi này chắc sẽ không hiểu rõ.” Hầu gái lớn tuổi né tránh vấn đề này, mà nói đến tác dụng của mình: “Ta làm thị tỳ cho Bạch Hạc Thần Quân một khoảng thời gian, mặc dù không tính hiểu rõ liên minh tu tiên như lòng bàn tay, nhưng cũng biết không ít. Ta cảm thấy hai vị tiền bối có khả năng cần dùng đến ta, cũng có thể tránh đi một số phiền phức.”
Lời này ngược lại nói rất đúng.
Hạ Thiên gần như không biết gì về liên minh tu tiên cả.
Phù Diêu Tiên Tử rời đi trên vạn năm, đối với tình huống của liên minh tu tiên hiện tại xác thực cũng không biết quá nhiều, cũng cần một người biết chuyện.
“Vậy thì ngươi ở lại đi.” Phù Diêu Tiên Tử gật đầu, nhưng vẫn bổ sung một câu: “Tuy nhiên, ngươi không cần làm thị tỳ gì cả, chúng ta có thể làm tỷ muội với nhau.”
“Được.”
Hầu gái lớn tuổi cũng không tiếp tục từ chối.
“Ta tên Tần Sơ Tuyết, phong hào Phù Diêu Tiên Tử.” Phù Diêu Tiên Tử tự giới thiệu, sau đó chỉ vào Hạ Thiên: “Hắn là đạo lữ của ta, tên Hạ Thiên.”
Hạ Thiên nhếch miệng, bổ sung: “Hạ trong Xuân Hạ Thu Đông, Thiên trong đệ nhất thiên hạ.”
Hầu gái lớn tuổi trịnh trọng nói: “Ta tên Phương Tang Ngọc, nguyên là tu tiên giả của Không Tang giới. Về sau, Không Tang giới bị đại trưởng lão tiêu diệt, chúng ta cũng bị sung làm thị tỳ cho Bạch Hạc Thần Quân.”
Phù Diêu Tiên Tử một lần nữa nghe nhắc đến đại trưởng lão, không khỏi hỏi: “Đại trưởng lão kia là…”
Phương Tang Ngọc cảm thấy hơi sợ hãi, nhưng vẫn cắn răng nói: “Đại trưởng lão tên là…”
Bành.
Chỉ là nàng còn chưa nói hết, bỗng dưng bên ngoài vang lên một tiếng động đinh tai nhức óc.
Linh hạc hét thảm một tiếng, nhanh chóng rớt khỏi Nghênh Tiên Đài. Bên dưới chính là mê uyên vô tận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận