Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2041. Sẽ không có người nào tranh đoạt với chúng ta

Hạ Thiên đang định nói chuyện nhưng lần này Ninh Nhuỵ Nhuỵ đã phản ứng rất nhanh, nàng trực tiếp lấy tay che miệng hắn lại, sau đó nói với Hạ Thiên: “Này, trước đó ta đã nói với ngươi rồi mà, để cho ta nói chuyện, ngươi coi như người câm đi.”
Sau khi Ninh Nhuỵ Nhuỵ bỏ tay ra, Hạ Sơ thật sự không nói chuyện, bắt đầu làm bộ như người câm. Thật ra, hắn cũng không biết rõ tình hình hiện tại lắm, nhưng theo phong cách thường ngày, hiển nhiên là hắn sẽ không tham gia PK (để chỉ những hành động của người chơi khi hóa thân vào nhân vật trong game nhằm tấn công, giết đối thủ bằng cách điều khiển, sử dụng những dụng cu, vụ khí, chiêu thức, kỹ năng của nhân vật) gì đó cùng với những người khác, chỉ cần đi thẳng xuống là được.
“Muốn PK như thế nào?”
Ninh Nhuỵ Nhuỵ mở miệng hỏi. Mặc dù bây giờ nàng vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra ở đây, nhưng nàng không tin vào việc dò hỏi. Một mặt, những người khác chưa chắc sẽ nói cho nàng biết, mặt khác, nàng cũng không muốn những người ấy biết rằng nàng không biết gì cả, ít nhất trước tiên phải phô trương thanh thế một chút.
“Các ngươi muốn PK như thế nào đều được! Ta chẳng qua chỉ là trọng tài. Cuối cùng, chỉ một người trong các ngươi có thể xuống, đơn giản vậy thôi.” Nhân viên phục vụ không quan tâm lắm đến chuyện ấy: “Ta không quan tâm việc các ngươi sử dụng vũ lực hay cách gì khác. Cho dù các ngươi giết người phóng hỏa, miễn các người không làm tổn hại chiếc thuyền thì đều có thể cho phép.”
“Ta hiểu rồi, cảm ơn.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ nói một tiếng cảm ơn, nàng cảm thấy đây cũng là một phép lịch sự.
“Không cần cảm ơn ta, một nữ nhân xinh đẹp giống như ngươi không thích hợp tới nơi này.” Nhân viên phục vụ hừ nhẹ một tiếng: “Ta cũng không thích nữ nhân lớn lên xinh đẹp hơn ta như ngươi. Cho dù lát nữa ngươi xảy ra chuyện gì, ta cũng sẽ không thông cảm cho ngươi, càng sẽ không giúp ngươi đâu. Nhưng ta có thể nói cho ngươi một câu, nếu bây giờ ngươi đổi ý, rời khỏi chiếc thuyền này vẫn còn kịp.”
“Ta không cần ngươi thông cảm.” Ninh Nhược Huy bình tĩnh nói, sau đó nàng nhìn thẳng vào những người khác trong quán bar: “Có ai muốn PK với ta không? Hoặc các ngươi cũng có thể cùng nhau lên.”
“Cùng nhau lên?” Một nam nhân tiếp lời: “Ta nói này mỹ nữ, ngươi chắc chắn chống đỡ được một mình chứ? Hay để ta lên trước, chúng ta so trên giường ai lợi hại hơn. Nếu đôi chân dài kia của ngươi có thể một phát giết chết ta… A!”
Nam nhân đó đang nói mấy lời ô uế thì đột nhiên hét thảm một tiếng, vậy mà Ninh Nhuỵ Nhuỵ đã xuất hiện ở trước mặt hắn, một cước đạp bay hắn.
Bịch một tiếng, nam nhân ấy bị đập mạnh vào bức tường, sau đó trực tiếp hôn mê.
“Loại một người.” Lúc này, giọng nói của nhân viên phục vụ vang lên. Không hề nghi ngờ, loại phương thức trực tiếp động thủ này không thành vấn đề ở đây, đương nhiên, điểm này, nhân viên phục vụ đã vừa nói qua.
Ngừng một chút, nhân viên phục vụ phục vụ tiếp tục nói: “Xin hãy chú ý đến sức mạnh của ngươi, đánh chết người thì không sao nhưng đừng làm hỏng thuyền.”
“Ta biết rồi.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ trả lời một câu, sau đó nàng nhìn về phía những người khác rồi nói: “Ta không ngại trực tiếp ra tay, nhưng nếu các ngươi muốn đưa ra phương pháp PK khác, ta cũng có thể chấp nhận. Chỉ có điều, nếu như nói ra mấy câu ôn ngôn uế ngữ giống hắn thì đừng trách ta không khách sáo.”
“Thân thủ của mỹ nữ không tệ. Nhưng nhiệm vụ của chúng ta lần này không chỉ là khảo nghiệm thân thủ mà còn liên quan tới rất nhiều khía cạnh khác.” Lúc này, một nam nhân khác trả lời. Nam nhân này khoảng bốn mươi tuổi, để râu quai nón, nhìn qua có chút chán chường. Nhưng ánh mắt hắn rất sáng, mang cho người một loại cảm giác sắc sảo: “Mục tiêu cuối cùng của chúng ta là đến đáy biển, mà tất cả mọi việc trên thuyền cũng chỉ là vì chọn ra đội giỏi nhất, cho nên ta nghĩ chúng ta cũng có thể thực hiện một số năng lực khác cần dùng dưới đáy biển để PK.”
Dừng một chút, nam nhân râu quai nón lại nói: “Chẳng hạn như khả năng nín thở.”
“Ta nghĩ có thể.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ mừng thần trong lòng, rốt cuộc nàng đã hiểu đại khái lý do chiếc thuyền này xuất hiện ở đây. Suy cho cùng vẫn là bởi vì tấm bản đồ kho báu kia, nhưng hiện tại xem ra chủ nhân của chiếc du thuyền này hình như muốn chọn ra mấy ưu tú nhất trong tất cả các đội săn kho báu, từ đó thành lập một đội mới.
Tuy nhiên, vấn đề ở chỗ, làm thế nào mà bọn hắn có được tin tức ấy?
Còn nữa, ai đã làm cho hòn đảo trước đây biến mất?
Mặt khác, điều quan trọng nhất là chủ tàu chiếc du thuyền này có phải là người tu tiên hay không? Nếu chủ nhân của chiếc du thuyền này chính là một người tu tiên, vậy tại sao lại muốn tìm một số người bình thường đi tìm kho báu?
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Ninh Nhuỵ Nhuỵ cảm thấy vẫn còn rất nhiều chuyện chưa hiểu, chỉ có thể từ từ điều tra.
“Được, ta cũng sẽ tham gia thi xem ai nín thở lâu hơn.”
“Ta cũng tham gia.”
Lúc này, một vài người bắt đầu đáp lại. Cuối cùng, tổng cộng có năm người tham gia trận PK này. Mặc dù Hạ Thiên ở bên cạnh không nói gì, nhưng ánh mắt hắn nhìn những người đó như đang nhìn kẻ ngốc. Bản thân là người bình thường lại so thời gian nín thở với một người tu tiên, đây không phải đứa đần thì là gì?
Mà kết quả của trận PK ấy đương nhiên không ngoài dự đoán, vài phút sau nhân viên phục vụ thông báo đã loại thêm bốn người, cứ như vậy cũng chỉ còn lại sáu người.
“Vị tiểu thư này có phải ngươi là Ninh Nhuỵ Nhuỵ không?” Đột nhiên có người lên tiếng hỏi.
“Đúng là ta.” Ninh Nhược Huy cũng rất thẳng thắn thừa nhận.
“Vậy thì ta nhận thua.” Người này cũng lười PK với Ninh Nhuỵ Nhuỵ, có vẻ hắn đã biết năng lực và thanh danh của nàng, tất nhiên, những gì người ấy biết chỉ là quá khứ của nàng mà thôi.
“Ly rượu của ta có thể có độc trong các ngươi có ai dám uống không?” Nhân viên phục vụ có vẻ không kiên nhẫn được nữa, cuối cùng lại lên tiếng: “Người nào không dám uống sẽ bị loại bỏ.”
Mấy người còn lại hai mặt nhìn nhau, nhưng đúng vào lúc này Hạ Thiên vẫn luôn im lặng lại đi tới cầm lấy ly rượu, sau đó không nói hai lời uống một nửa. Hắn đưa nửa ly còn lại đến bên miệng Ninh Nhuỵ Nhuỵ, nàng cũng không suy nghĩ nhiều, mở miệng uống một hơi cạn sạch.
“Rất tốt, những người khác đều đã bị loại. Chỉ còn lại hai người các ngươi, cũng chỉ có một người có thể đi xuống. Bây giờ đến lượt hai người các ngươi PK với nhau.” Nhân viên phục vụ nhìn Hạ Thiên và Ninh Nhuỵ Nhuỵ rồi nói.
“Chúng ta sẽ đợi một chút, đợi đến khi nào có hai vị trí, chúng ta sẽ cùng nhau xuống.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ mở miệng nói.
“Điều đó có nghĩa là ngươi tạm thời từ bỏ danh ngạch này. Nếu bây giờ có người khác muốn xuống, vậy thì có thể sử dụng danh ngạch ấy.” Nhân viên phục vụ lạnh lùng nói: “Ta đề nghị các ngươi không nên lãng phí cơ hội này, một người xuống trước, người khác có thể chờ.”
“Có vẻ như ta đã đến đúng lúc rồi, bây giờ có ai muốn tranh danh ngạch kia với ta không?” Đột nhiên có một người xuất hiện ở cửa quán bar, đây cũng là một nam nhân, nhìn khá đẹp trai, hắn bình tĩnh bước vào bên trong. Nhưng mới đi được mấy bước, hắn đã bay lên.
Cuối cùng, Hạ Thiên không thể kiên nhẫn được nữa, hắn thẳng tay đá bay nam nhân nọ ra ngoài, sau đó nam nhân này ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh.
“Chúng ta không vội, sẽ không có người đoạt danh ngạch với chúng ta đâu.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ phối hợp rất tốt, không chút hoang mang nói một câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận