Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2732: Tiểu đệ là linh mạch

Hạ Thiên hỏi: “Chẳng phải Thiên Đạo tổ cũng đã làm những chuyện này trước đây sao?”
“Trước kia Thiên Đạo tổ đã làm những chuyện này, nhưng thực tế chúng ta chỉ điều tra những thế lực phản đối ngươi, thuận tay xử lý những hiện tượng dị thường.” Triệu Thanh Thanh giải thích: “Hơn nữa, chúng ta cũng không được chính thức trao quyền. Có đôi khi cũng không thể buông tay buông chân mà làm.”
“Đúng vậy, bây giờ chúng ta đã được trao quyền, Thiên Đạo tổ có thể thành lập một tiểu đội đặc biệt phụ trách phương diện này.” Triệu Hiểu Trác vỗ vào mấy bản văn kiện trên bàn: “Trên văn kiện đều có đánh dấu phần trao quyền. Dù sao ngươi cũng là Tổ trưởng Thiên Đạo tổ, cho nên chúng ta cần sự đồng ý và chữ ký của ngươi.”
Hạ Thiên ngáp một cái: “Mấy chuyện này, đồ đệ ngoan ký tên là được rồi, ta không có hứng thú quản chuyện đó.”
“Cũng được.” Triệu Hiểu Trác biết tính cách của Hạ Thiên, thản nhiên nói: “Chuyện này chỉ cần ngươi biết là được, ký tên cái gì, thật ra đều không quan trọng.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Mấy chuyện nhỏ này có cần cố ý nói với ta không?”
“Đối với ngươi, nó là chuyện nhỏ, nhưng đối với chúng ta, nó lại là chuyện lớn.” Triệu Hiểu Trác tức giận nhìn Hạ Thiên, trịnh trọng nói: “Mấy người kia đề nghị Thiên Đạo tổ tiếp nhận chuyện này cũng chẳng phải có ý tốt. Mặc dù Thiên Đạo tổ đứng đầu bốn tổ Thiên Địa Huyền Hoàng, nhưng dù sao thành viên cũng chỉ là phàm nhân. Ngoại trừ Thanh Thanh tỷ, có ai có thể đối mặt trường kỳ với hiện tượng siêu tự nhiên mà vẫn duy trì lý trí không? Cho nên, bọn họ muốn dùng chuyện này bức Thiên Đạo tổ sụp đổ.”
Hạ Thiên ung dung nói: “Việc này dễ giải quyết thôi. Khi trở về, ta sẽ bảo vợ Y Y chỉnh sửa một môn công pháp thích hợp cho thành viên Thiên Đạo tu tiên. Chỉ cần bọn họ cố gắng tu luyện, xử lý những hiện tượng siêu tự nhiên đơn giản cũng không thành vấn đề.”
“Vấn đề không phải nằm ở đây, mà ở chỗ cung ứng linh khí.” Ngón trỏ Triệu Hiểu Trác thỉnh thoảng gõ xuống bàn: “Thật ra ta có thể kiếm được công pháp tu luyện, nhưng chúng ta khác với ngươi, cũng không phải kỳ tài ngút trời, muốn trong khoảng thời gian ngắn tu luyện ra thành quả nào đó, quả thật khó như lên trời. Quan trọng là, cung ứng linh khí không đủ. Mặc dù cấp trên đã sớm tiến hành chiến lược dự trữ linh khí, nhưng tất cả đều bí mật tiến hành, chỉ có một số ít người mới được cung cấp.”
“Điều này không thành vấn đề.” Hạ Thiên mỉm cười: “Ta có linh khí.”
Triệu Hiểu Trác lại tức giận: “Ngươi có, nhưng linh khí của ngươi phải thông qua song tu, truyền lại cho đám nữ nhân của ngươi. Hiện tại, Thiên Đạo tổ có đến mấy ngàn người, còn có nam có nữ, chẳng lẽ ngươi muốn song tu nam lẫn nữ?”
“Ngươi cho rằng phẩm vị của ta giống ngươi sao?” Hạ Thiên bất mãn trừng mắt với Triệu Hiểu Trác: “Ta nói ta có rất nhiều linh khí, cung cấp đồng thời cho hơn trăm vạn người cũng không thành vấn đề.”
Triệu Hiểu Trác cảm thấy Hạ Thiên nói như vậy là có ý, không khỏi hỏi: “Hạ Thiên, ngươi nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ trong tay ngươi có linh quáng (mỏ linh thạch) ?”
“Cấp linh quáng quá thấp, gần đây ta thu được một tiểu đệ, là một linh mạch vô cùng tinh thuần.” Hạ Thiên nói.
“Linh mạch? Ngươi đang nói cái gì thế?” Triệu Hiểu Trác khinh thường nhếch miệng: “Quốc gia quản lý chưa đến năm linh mạch, có cái bị tổn hại đến không còn hình dáng, có cái bị sụp đổ tiêu tán, ngươi kiếm đâu ra linh mạch?”
Hạ Thiên đáp: “Chuyện này chẳng liên quan gì đến ngươi.”
Nói xong, Hạ Thiên mở bàn tay ra trước Triệu Thanh Thanh. Lòng bàn tay hắn nổi lên một hạt châu màu trắng đang xoay tròn, từng sợi linh khí tinh thuần trong nháy mắt tràn ngập căn phòng.
“Đây là thứ đồ chơi gì thế?” Triệu Hiểu Trác há hốc mồm.
Hạ Thiên cũng không trả lời, chỉ điều khiển hạt châu quay vòng trước mi tâm Triệu Thanh Thanh, sau đó thu vào.
“A?” Triệu Thanh Thanh kinh hô một tiếng. Nàng cảm nhận được một luồng linh khí dồi dào từ trong lòng đất tràn vào cơ thể của nàng. Bên trong đan điền khí hải cũng tràn ngập linh khí tinh thuần, khiến nàng vui đến mức khó kiềm chế: “Linh khí này là…”
“Linh khí linh mạch Chung Nam Sơn.” Hạ Thiên thuận miệng đáp: “Về sau, ngươi muốn dùng bao nhiêu linh khí thì dùng, không cần sợ dùng hết. Còn thành viên Thiên Đạo tổ, ngươi muốn chia cho ai, ngươi cứ tự mình quyết định.”
Triệu Thanh Thanh nhớ lại trước đó Hạ Thiên đã kể với nàng chuyện phát sinh ở Chung Nam Sơn, lập tức hiểu ra, vội ôm lấy Hạ Thiên: “Sư phụ, ngươi tốt với ta quá.”
“Linh mạch Chung Nam Sơn?” Triệu Hiểu Trác kinh ngạc không thôi: “Căn cứ vào ghi chép hồ sơ tuyệt mật, ta nhớ linh mạch này đã bị hỏng vào hơn một trăm năm trước, sau đó bị vứt bỏ rồi mà.”
Hạ Thiên thản nhiên đáp: “Đúng vậy, nhưng ta đã chữa khỏi cho nó, ngươi có ý kiến gì không?”
“Linh mạch còn có thể chữa trị?” Triệu Hiểu Trác há miệng đến không khép lại được, tam quan bị khiêu chiến cực lớn: “Ngươi không phải đang nói đùa với ta chứ”
Hạ Thiên nhìn Triệu Hiểu Trác giống như nhìn thằng ngốc, chẳng muốn nói chuyện với hắn ta nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận