Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3550: Ngươi muốn hay không?

Trong lòng Hạ Thiên có chút kinh nghi bất định.
Chuyện này thật sự hơi quỷ dị, lại còn có người có thể dưới mắt của hắn động tay động chân vào châm của hắn.
Người này tuyệt đối không thể coi thường.
Người có thể làm được chuyện này không nhiều. Trong số các nữ nhân của hắn, cũng chỉ có Nguyệt Thanh Nhã, Dạ Ngọc Mị và Cơ Thanh Ảnh mới có thể làm được.
Nhưng Nguyệt Thanh Nhã và Cơ Thanh Ảnh đều đang ở Tiên Vân đại lục.
Về phần Dạ Ngọc Mị, nàng ấy có khả năng làm chuyện này nhất, nhưng nghĩ lại, hắn lập tức phủ định đáp án này.
Nguyên nhân lớn nhất chính là cây châm này rất đặc biệt, là do hắn lấy được từ Tiểu Tiên Giới, Dạ Ngọc Mị chưa chắc đã biết, hơn nữa nàng không hiểu y thuật, cũng không có cách nào thay đổi trên cây kim.
“Là ai đây?” Hạ Thiên cau mày, cảm nhận được một nguy cơ. Mặc dù người kia chỉ động tay vào cây châm của hắn, cũng không làm gì với hắn.
Nhưng hành động này khiến cho hắn không nhận thức được, quả thật quá kinh khủng, không thể không đề phòng.
Càng nghĩ, Hạ Thiên lại càng khóa chặt mục tiêu vào một người.
Đó chính là cung chủ Thiên Cung.
Khi còn ở đảo Cuồng Hoan, hắn phát hiện một mảnh vỡ ý chí trái đất, cuối cùng hắn đã giao lại cho cung chủ Thiên Cung.
Lúc đó, khoảng cách giữa hai người rất gần.
Nếu lúc đó nữ nhân kia động tay, nàng ta rất có khả năng thành công.
Thứ nhất, cung chủ Thiên Cung không hề có biểu hiện địch ý với Hạ Thiên.
Thứ hai, khi đó Hạ Thiên xác thực cũng không cảnh giác.
Ba là dung mạo của nàng ấy quá đẹp.
“Hạ Thiên, chuyện gì xảy ra vậy?” Lúc này, Nhiếp Tiểu Lý bước đến, lo lắng hỏi.
Hạ Thiên thu lại cây châm đã bị thay đổi, cười nói: “Không có gì, đã làm xong rồi.”
“Làm xong, là sao?” Nhiếp Tiểu Lý không hiểu.
“Thì chính là làm xong.” Hạ Thiên đáp: “Chính là chỗ này đã không còn vấn đề. Sau này, sát khí đó sẽ không còn nữa.”
Ban đầu, Nhiếp Tiểu Lý cảm thấy vui mừng, nhưng tiếp theo lại cảm thấy lo lắng: “Nếu không có linh mạch, về sau Hoàng Sơn có bị xuống dốc, ngay cả cảnh trí bên ngoài sẽ không còn không?”
“Vợ tiếp viên hàng không, nàng suy nghĩ nhiều rồi.” Hạ Thiên cũng không cảm thấy đây là vấn đề, tiện tay chỉ vào Hoàng Y: “Không phải vẫn còn hắn ta sao?”
Sắc mặt Hoàng Y hơi trắng bệch, nhưng vẫn nói: “Ta nhất định sẽ không rời khỏi nơi này, ít nhất sẽ không rời đi trước khi linh mạch mới được hình thành. Nhưng Hoàng Sơn quá lớn, lại thêm một linh mạch khác, một mình ta hơn phân nửa sẽ không chịu nổi.”
“Ừm, đó chính là một vấn đề.” Hạ Thiên đương nhiên biết vấn đề nằm ở đâu.
Con cự long xanh đen kia mấy năm qua vẫn luôn nuốt lấy linh khí xung quanh, ngay cả linh khí trên người Hoàng Y cũng bị hút đi hơn phân nửa.
Vấn đề bây giờ chính là con cự long xanh đen đã bị định Hải Thần Châm hút vào, linh khí chân núi Hoàng Sơn sẽ bị thiếu mất hai phần ba. Nếu không bổ khuyết, nhất định sẽ xảy ra vấn đề lớn.
“Ta có cách.” Hạ Thiên suy nghĩ một chút, sau đó nghĩ ra được một cách: “Ta cần nghiên cứu lại kim châm, tuy nhiên, ta trước tiên có thể cho ngươi một nửa linh khí đã bị hút đi. Như vậy ngươi hẳn có thể chịu đựng được.”
Hoàng Y không khỏi cười khổ, lắc đầu nói: “Bây giờ, cơ thể này của ta đã không chịu nổi. Linh khí bên trong cơ thể Xích Nguyệt lại trộn lẫn sát khí ma tộc, ta không cách nào hấp thu được.”
“Ngươi không cần lo lắng điều này. Một nửa mà ta đưa cho ngươi là linh khí sạch sẽ.” Hạ Thiên hời hợt nói.
“Ta bị tra tấn mấy trăm năm, còn cần tịnh dưỡng thời gian rất lâu.” Hoàng Y thật sự rất muốn tiếp nhận số linh khí đó, nhưng hắn ta là người rất tỉnh táo, không muốn mạo hiểm.
Hạ Thiên có chút không được kiên nhẫn nói với Hạ Thiên: “Ngươi sợ đủ thứ hết thế, không có bản lãnh gì cả. Ngươi có muốn nhận hay không?”
“Nếu ngươi có thể cam đoan trăm phần trăm ta bình an vô sự tiếp nhận linh khí, ta nhất định sẽ nhận.” Hoàng Y có chút ủy khuất: “Nhưng bây giờ ta thật sự không thể chịu được sự giày vò dù chỉ một chút.”
Hạ Thiên khinh bỉ nói: “Đúng là phế vật.”
Nhiếp Tiểu Lý hỏi: “Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Hạ Thiên nhìn chằm chằm Nhiếp Tiểu Lý mấy lần, sau đó cười nói: “Nếu không, vợ tiếp viên hàng không, ta chuyển cho nàng một nửa số linh khí tinh khiết đó nhé.”
“Cho, cho ta?” Nhiếp Tiểu Lý ngẩn người, chỉ vào mình: “Ý của ngươi là rót linh khí bên trong linh mạch cho ta?”
“Đúng.” Hạ Thiên cười nói: “Tuy nhiên, rót hết một lần vào cơ thể của nàng thì hơi khó khăn một chút. Mỗi ngày rót một chút thì không thành vấn đề.”
Nhiếp Tiểu Lý cau mày, không hiểu vì sao nghe được chữ “rót vào” lại có chút không đứng đắn.
“Vợ tiếp viên hàng không, nàng đừng suy nghĩ bậy bạ. Chúng ta đang nói chuyện nghiêm túc đấy.” Hạ Thiên nghiêm mặt nói: “Chuyện này liên quan đến tương lai toàn bộ Hoàng Sơn, nàng là người họ Nhiếp, từ nhỏ lớn lên ở Hoàng Sơn, nàng cũng không muốn nhìn thấy nó từng chút một rách nát chứ?”
“Cái này…” Nhiếp Tiểu Lý đương nhiên không muốn nhìn thấy tình huống đó phát sinh.
Hạ Thiên cười nói: “Hơn nữa, nàng có linh khí trong người, đến lúc đó nàng cũng có sức mạnh chấp chưởng Nhiếp gia, ai dám không phục, nàng cứ đập thẳng là có thể thuyết phục đối phương.”
“Đây chính là phương thức ngươi dùng để thuyết phục người khác từ trước đến nay?” Nhiếp Tiểu Lý có chút buồn cười.
“Không phải.” Hạ Thiên lắc đầu: “Từ trước đến nay, ta luôn lấy lý phục người, thích nhất là nói đạo lý.”
“Hạ, Hạ tiên sinh, đoán chừng nàng ấy cũng không được đâu.” Hoàng Y không nhịn được lên tiếng nhắc nhở: “Linh khí của núi này khác với linh khí bình thường. Nếu phàm nhân không có tu vi Kim Đan trở lên, hoàn toàn sẽ không chịu được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận