Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3284: Đừng làm mấy chuyện loạn thất bát tao

Hôm sau trời vừa sáng.
Lam Y Nhân thần thanh khí sảng bước ra khỏi phòng, chuẩn bị bữa sáng cho tất cả mọi người, sau đó gọi những người khác rời giường.
Tô Bối Bối nói mình không ăn sáng. Nàng đang đại chiến ba trăm hiệp với chăn của nàng, ai cũng đừng gọi nàng thức dậy.
Liễu Hàm nguyên khí tràn đầy ngồi xuống bàn.
“Tối qua ngươi ngủ có ngon không?” Lam Y Nhân nhớ đến trận chiến nửa đêm hôm qua, hình như lúc đó Liễu Hàm cũng không thức dậy, không khỏi hỏi.
Liễu Hàm đưa mắt nhìn Lam Y Nhân, mỉm cười nói: “Trước giờ ta ngủ rất tốt, đầu dính gối là có thể ngủ giống như ngủ đông vậy, hơi bị tiêu chuẩn đấy.”
“Vậy thì tốt.” Lam Y Nhân thuận miệng đáp lại một câu, sau đó mang một phần bữa ăn sáng theo kiểu tây cho nàng.
“Cảm ơn Lam tỷ tỷ.” Liễu Hàm nói một tiếng cảm ơn, sau đó hỏi: “Những người còn lại đâu? Bọn họ còn đang ngủ à?”
Lam Y Nhân gật đầu: “Tối qua phát sinh chút chuyện, mọi người đều đi ngủ rất muộn, sáng dậy không nổi cũng là chuyện bình thường.”
“Tối qua xảy ra chuyện gì thế?” Liễu Hàm vừa ăn sáng vừa không vui hỏi: “Tại sao ta lại không biết? Mọi người thừa dịp ta ngủ say kéo nhau đi ăn khuya đúng không?”
“Còn nghiêm trọng hơn nhiều.” Lam Y Nhân mỉm cười trêu chọc.
Lúc này, cửa phòng Thạch Thuần được mở ra. Vân Tiểu Đông mặt đỏ ửng bước ra ngoài, biểu hiện có chút e sợ.
“Tiểu Đông, ngươi… tại sao ngươi lại từ phòng Thạch Thuần đi ra?” Ánh mắt Liễu Hàm mờ mịt nhìn Vân Tiểu Đông: “Hơn nữa còn đỏ đến như vậy? Các ngươi đã chơi thứ gì thế?”
Vân Tiểu Đông bị Liễu Hàm hỏi đến như vậy, sắc mặt lại càng đỏ thêm, cái cổ trắng nõn giống như được bôi phấn: “Không, không có gì, ta chỉ mượn phòng của nàng ấy ngủ một đêm thôi.”
“Vì sao?” Liễu Hàm vẫn không hiểu.
Tiếp theo, Thạch Thuần ngáp dài chậm rãi bước ra, hai tay tự nhiên ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Vân Tiểu Đông, cười nói: “Thế nào, Tiểu Đông, tối qua ngủ có ngon không?”
Vân Tiểu Đông đỏ mặt đến tận mang tai: “Ngươi, ngươi đừng có đứng sát bên cạnh như thế?”
“A, các ngươi không phải bách hợp chứ?” Liễu Hàm chỉ cảm thấy nổi cả da gà, rùng mình một cái giữa ban ngày: “Các ngươi có quan hệ thân thích đấy. Các ngươi làm như vậy là không phù hợp với quan niệm đạo đức.”
“Ăn sáng của ngươi đi, quan tâm chuyện chúng ta làm gì.” Thạch Thuần trừng Liễu Hàm một cái, sau đó nắm tay Vân Tiểu Đông tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Liễu Hàm: “Tiểu Đông, đừng để ý đến nàng ta, chúng ta ăn sáng đi.”
Lam Y Nhân nhìn biểu hiện của Thạch Thuần, không khỏi bó tay. Cô nàng này học từ Hạ Thiên đúng là học mười đủ mười.
“Anh rể đâu? Hắn không ăn sao?” Liễu Hàm lướt xa hai bước, cách xa bầu không khí cổ quái giữa Thạch Thuần và Vân Tiểu Đông, quay sang hỏi Lam Y Nhân.
Không đợi Lam Y Nhân trả lời, Thạch Thuần đã chen vào: “Anh rể sắc lang khẳng định đã đại chiến mấy trăm lần với Lam ty tỷ đêm qua. Lúc này hắn ta thức dậy được mới là lạ. Dù sao chỉ có trâu cày mệt chứ không có ruộng bị cày xấu.”
“Con bé này nói bậy bạ cái gì thế?” Lam Y Nhân đưa tay đánh Thạch Thuần một cái: “Nếu để hắn nghe thấy, hắn nhất định sẽ đánh ngươi.”
Thạch Thuần nhăn mũi: “Ta có nói sai cái gì đâu?”
“Ngươi vừa nói ai là trâu cày mệt?” Hạ Thiên đột nhiên xuất hiện đối diện Thạch Thuần, khó chịu hỏi.
Con ngươi Thạch Thuần đảo một vòng, lập tức thay đổi thái độ: “Ngươi nghe lầm rồi, ta làm sao có thể nói mấy câu như thế. Ta nói anh rể ngươi siêu cấp lợi hại, nhất thống giang hồ.”
“Bớt làm bộ đi.” Hạ Thiên nhếch miệng. Làm sao mà hắn không hiểu tính tình của tiểu nha đầu này, chỉ là hắn lười so đo mà thôi: “Sau này ngươi còn nói xấu ta nữa, đừng trách ta đánh ngươi đấy.”
Thạch Thuần đột nhiên lắc đầu: “Không có đâu. Ta kính ngưỡng anh rể ngươi như nước sông cuồn cuộn, liên miên bất tuyệt, lại như hoàng hà tràn một phát không thể thu… Được rồi, ta ăn sáng đây, không nói nữa.”
Hạ Thiên trừng mắt nhìn Thạch Thuần, sau đó nhìn Vân Tiểu Đông, thuận miệng hỏi: “Cảm giác của ngươi như thế nào?”
“A?” Vân Tiểu Đông sửng sốt, lập tức kịp phản ứng Hạ Thiên hẳn là hỏi cảm nhận của nàng sau khi tiến vào Luyện Khí Kỳ: “Tối hôm qua Thạch Thuần giúp ta không ít, cảnh giới trên cơ bản đã vững chắc, chỉ là vừa mới ở tầng ba Luyện Khí Kỳ, đằng sau không biết nên làm như thế nào?”
Hạ Thiên có chút nghi ngờ nhìn vào mắt Thạch Thuần: “Ngươi đã giúp nàng ấy làm gì?”
“Không có gì, chỉ là làm chắc linh khí, khơi thông kinh lạc mà thôi.” Thạch Thuần không nghĩ đến Hạ Thiên lại hỏi điều này, con ngươi đảo một vòng, thuận miệng nói.
“Ngươi bớt làm mấy chuyện thất loạn bát tao đi.” Hạ Thiên lại trừng nàng một chút, cảnh cáo một câu.
Thạch Thuần lập tức giải thích: “Anh rể, ngươi nói vậy là oan cho ta, ta không làm chuyện gì loạn thất bát tao gì cả, chỉ là sau khi cơ thể Tiểu Đông chảy ra tạp chất, ta giúp nàng tắm rửa một cái, thuận tiện kiểm tra hạ thể có vấn đề gì khác hay không.”
“Ngươi, ngươi đừng nói nữa.” Vân Tiểu Đông nhớ đến hỗ trợ của Thạch Thuần tối qua, sắc mặt một lần nữa đỏ đến tận mang tai.
“Có sao đâu? Chúng ta đều là nữ, sợ cái gì?” Thạch Thuần cũng không cảm thấy có gì mà không nói được. Nàng ôm lấy Vân Tiểu Đông: “Chúng ta không phải đã nói với nhau, về sau chúng ta sẽ ở chung với nhau như khuê mật sao?”
Liễu Hàm cau mày, mông lại cách Thạch Thuần ba tấc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận