Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2451: Hộ pháp sứ

Vầng trăng đen giữa không trung bỗng chốc ẩn giấu, những ánh sáng màu trắng cũng dần dần rút đi, bốn phía trở lại hình dáng ban đầu.
Về phần Ứng Mộng Bạch, thân thể, tóc tai, da dẻ đều đang phát sinh biến hóa trong âm thầm, vẫn còn trắng, nhưng mà nét nam tính đặc trưng trên người đã từ từ biến mất không thấy đâu, đổi lại chính là một sự mềm mại mà chỉ có nữ tính mới có.
"Chuyện này..." âm Vô Vũ thấy thế trợn mắt ngoác mồm, vẻ mặt kinh ngạc nói với Y Tiểu m: "Nghịch Thiên Bát Châm còn có loại công dụng này nữa à? Biến nam thành nữ, công dụng này khá là nghịch thiên thì phải?"
Y Tiểu Âm đã không còn thấy kinh ngạc, nàng còn gặp qua cảnh tượng ly kỳ hơn cái này nhiều.
"Chính hắn đã nói, nếu như hắn là nữ nhân, thì sẽ gả cho người của Tiểu Tiên Giới." Hạ Thiên cười hì hì, nói với âm Vô Vũ: "Ngươi tìm người đến trông coi hắn, chờ sau khi người của Tiểu Tiên Giới đến đây, thì tiễn đồ đần qua cho bọn họ."
Âm Vô Vũ vừa nghĩ tới tình cảnh ấy, thân thể không khỏi giật mình, vị Hạ Thiên này thật sự là đùa ác thật.
"Hạ Thiên, ngươi làm gì ta vậy!" Tâm tình của Ứng Mộng Bạch đã triệt để hỏng mất, chỉ là giọng nói cũng trở nên cực kì nữ tính, "Tại sao, tại sao ta lại biến thành nữ vậy!"
"Câm miệng đi, giọng khó nghe thật." Hạ Thiên móc móc lỗ tai, chẳng muốn phản ứng với tên đần này, quay đầu nói với Y Tiểu m: "Vợ Y Y, chúng ta đi tìm âm Hậu thôi, giết chết nàng ta là có thể rời khỏi cái nơi rách rưới này."
Ứng Mộng Bạch còn muốn nói gì tiếp, nhưng đáng tiếc lại không phát ra được âm thanh nào, chỉ có thể giẫy giụa nhào tới Hạ Thiên.
"Mang nàng đi, nhốt vào mật lao." âm Vô Vũ gọi mấy tên vệ binh tới, trực tiếp mang Ứng Mộng Bạch đi, sau đó lại gọi Hạ Thiên: "Hạ Thiên, ngươi đừng vội, chúng ta còn có chút thủ tục vẫn chưa làm xong."
Hạ Thiên ôm Y Tiểu Âm liền muốn rời đi, nghe âm Vô Vũ nói vậy, không khỏi hơi bực mình, nói: "Ta làm tộc trưởng Huyền âm tộc của các ngươi cũng chỉ là tạm thời, ta không thể ở lại đảo, cho nên thủ tục gì đó cũng không cần thiết đâu."
"Không, chính là vì ngươi sẽ rời đảo, cho nên thủ tục mới cần phải hoàn thành." Vẻ mặt của âm Vô Vũ nghiêm túc, nói: "Bởi vì ngươi đi đâu, thì tất cả tộc nhân trên đảo Sương Nguyệt đều sẽ đi cùng với ngươi. Nếu mà không có thủ tục bàn giao, thì người trên đảo rất có thể đều sẽ chết."
Hạ Thiên nghe không hiểu, hỏi Y Tiểu m: "Vợ Y Y, nàng ta rốt cuộc là muốn nói cái gì vậy?"
"Đây là huyết mạch cấm chế do âm Hậu lưu lại, nếu tộc trưởng cách xa tộc nhân trong một khoảng cách nhất định, thì tộc trưởng sẽ trực tiếp chết." Khi còn bé, Y Tiểu Âm sống ở trên đảo Sương Nguyệt, đương nhiên là biết nguyên nhân, nhẹ giọng giải thích với Hạ Thiên: "Trừ phi từ bỏ thân phận tộc trưởng Huyền âm tộc, chủ động rời khỏi đảo Sương Nguyệt, nhưng nếu như vậy, cần cung cấp cho âm Hậu lượng lớn tiền bạc làm bồi thường."
"Chẳng trách lúc trước vợ Y Y liều mạng kiếm tiền như vậy." Hạ Thiên nghe được lời giải thích này, cũng đã nghĩ thông một ít chuyện, "Nếu đã như vậy, thế thì ta giúp các ngươi xóa bỏ loại hạn chế này là được chứ gì."
Âm Vô Vũ cười nói: "Coi như muốn xóa bỏ hạn chế, ngươi vẫn phải hoàn thành thủ tục chuyển giao trước, nếu không thì sao ngươi biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ trong chuyện này."
"Được thôi, vậy thì chuyển giao đi." Vẻ mặt của Hạ Thiên tùy ý đưa tay về phía âm Vô Vũ, "Lấy thủ tục gì đó ra đây."
"Ở đây không được." âm Vô Vũ cười ha ha, "Đi trung tâm Thánh Điện đi, sẵn tiện ta triệu tập người trên đảo lại đó luôn."
Hạ Thiên gật gù, bổ sung một câu: "Đúng rồi, A Cửu hẳn là còn ở trên đảo tìm vợ Y Y, ngươi cũng đi tìm nàng đi."
"Không chỉ là nàng, còn có một vài vị khách đặc biệt." âm Vô Vũ nói một cách đầy ý vị sâu xa: "Ta sẽ gọi tất cả mọi người trên đảo đến, chờ sau khi ngươi chính thức tiếp nhận vị trí tộc trưởng, ngươi liền có thể cảm ứng được sự tồn tại của âm Hậu, đến lúc đó giải quyết âm Hậu như thế nào, thì tùy ngươi."
Hạ Thiên đối với chuyện này không có ý kiến gì, nhìn Y Tiểu Âm rồi nói: "Vợ Y Y, nàng cảm thấy thế nào."
"Cứ làm như thế đi, đã đến thời điểm lật bài rồi." Đôi mắt đẹp của Y Tiểu Âm nhìn về phương xa, lạnh nhạt nói.
Nếu Y Tiểu Âm đã nói như vậy, Hạ Thiên đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
Âm Vô Vũ dẫn đường ở phía trước, thỉnh thoảng quay đầu lại nói với Hạ Thiên một ít chuyện, nhưng Hạ Thiên một lòng chỉ muốn bộc lộ tâm sự với Y Tiểu m, cũng không biết nghe lọt lời của âm Vô Vũ được bao nhiêu.
Khi đi ra những ô vuông kia, âm Vô Vũ nhìn thấy rất nhiều vệ binh đang vận chuyển thi thể, ngoại trừ khảm chúng vào trong những vách tường kia ra, thì vẫn còn thừa năm bộ thi thể, trong đó có Bạch Như Yên và Đinh Thắng Thiên trong tứ đại hộ pháp sứ, còn ba bộ thi thể thì nàng còn chưa kiểm tra, bỗng nhớ ra trước đó Hạ Thiên nói đã giết chết năm tên hộ pháp sứ, không khỏi có chút ngạc nhiên, tiến lên điều tra thử.
"Ba thi thể này là của ai?" âm Vô Vũ liếc nhìn ba bộ thi thể đó, kết quả lại phát hiện không quen biết, bèn nghi hoặc và quay đầu nhìn về phía Hạ Thiên.
Hạ Thiên thuận miệng nói: "Chẳng lẽ không phải còn những hộ pháp sứ khác sao?"
"Coi như là hộ pháp sứ, cũng chỉ có bốn người à." âm Vô Vũ hơi có chút cạn lời, nở nụ cười khổ, "Huống chi, ba người này cũng không phải là hộ pháp sứ, thậm chí không phải là người trên đảo."
"Vậy ta cũng bó tay." Hạ Thiên lười biếng ngáp, "Sau khi ta giải quyết tên Đinh Thắng Thiên gì gì đó, thì ba tên ngu ngốc này liền xông ra, ta nóng lòng muốn gặp lại vợ Y Y, nên tiện tay giết chết bọn hắn."
Đối với Hạ Thiên, âm Vô Vũ đã nghe được rất nhiều điều từ trong miệng Y Tiểu m, nên trong lòng đã tưởng tượng ra được tính cách tổng thể, chỉ là khi đó nàng cảm thấy Y Tiểu Âm có thể là đang tiêu khiển nàng, vì trên thế giới làm sao có thể tồn tại loại người cuồng vọng tự đại và thích làm theo ý mình như thế được...
Nhưng mà, bây giờ tận mắt chứng kiến, e là Hạ Thiên chỉ có hơn chứ không kém những gì mà Y Tiểu Âm miêu tả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận