Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2905: Ngươi chính là dã nam nhân

“Hai người các ngươi là ai?” Nam tử mặc hoa phục giật mình, lúc này mới phát hiện trong phòng có thêm một nam một nữ, giận không kềm được trừng mắt nhìn Cửu công chúa: “Ngươi quả nhiên có dã nam nhân.”
Cửu công chúa cũng có chút ngoài ý muốn nhìn hai người bỗng nhiên xuất hiện, nhưng gương mặt chỉ toàn là sự mơ hồ, bởi vì nàng nhận ra nàng không quen bọn họ.
Hai người kia tất nhiên là Hạ Thiên và Bạch Tiêm Tiêm. Sau khi bọn họ đánh bại Trưởng lão, hai người đã thẳng đến Bích Du Cung. Kết quả cả hai nhìn thấy đại sảnh đang diễn ra nghi thức đính hôn.
Hạ Thiên không nhịn được, quyết định tìm Cửu nha đầu đánh cho nàng một trận, kết quả lại bắt gặp cảnh tượng này.
“Thiên ca ca, nàng ấy hình như không phải Cửu tỷ tỷ.” Bạch Tiêm Tiêm nhẹ giọng nói với Hạ Thiên.
“Ừm, đúng là không phải Cửu nha đầu.” Hạ Thiên nhìn chằm chằm Cửu công chúa, có chút thất vọng: “Đã như vậy, các ngươi tiếp tục đi.”
Nói xong, hắn quay lại nói với Bạch Tiêm Tiêm: “Đi thôi, vợ Tiêm Tiêm, chúng ta đến nơi khác tìm.”
“Đứng lại.” Gã nam tử mặc hoa phục tức đến muốn bể phổi, chỉ tay vào Hạ Thiên mà mắng: “Rốt cuộc ngươi là ai? Ngươi có quan hệ gì với nàng ta? Ngươi phải nói cho rõ ràng, ngươi có phải là dã nam nhân mà nàng ta tìm ở hạ giới không?”
“Ta chẳng biết nàng ta, cũng chẳng có quan hệ gì với nàng ta.” Hạ Thiên ngáp một cái: “Ta vốn cho rằng nàng ta là Cửu nha đầu, kết quả không phải. Mặc dù dáng dấp nàng ta không tệ, nhưng còn kém xa Cửu nha đầu. Các ngươi cứ từ từ tiếp tục, ta không có thời gian phụng bồi.”
“Bớt giả ngu cho ta đi.” Gã nam tử mặc hoa phục hừ lạnh một tiếng: “Toàn bộ tiên giới, người có thể được gọi là Cửu nha đầu cũng chỉ có nàng ta. Ngươi chính là dã nam nhân mà nàng ta đã giao du dưới hạ giới.”
Hạ Thiên hơi khó chịu: “Phẩm vị của ta còn chưa đến mức kém như thế. Ngươi thích thì ngươi cứ giữ lại.n oán giữa các ngươi liên quan gì đến ta. Nếu ngươi còn mắng ta một câu dã nam nhân nữa, ngươi có tin ta đánh ngươi hay không?”
“Nói, hắn có phải là dã nam nhân của ngươi không?” Gã nam tử mặc hoa phục bỗng nhiên rút thanh bội kiếm của thị bộc bên cạnh, chỉ vào Cửu công chúa: “Nếu ngươi không nói, ta giết chết ngươi ngay bây giờ.”
Cửu công chúa quả quyết lắc đầu: “Không phải, ta hoàn toàn không biết hắn.”
“Ngươi nói không phải thì không phải sao?” Gã nam tử mặc hoa phục tức giận rống lên: “Tốt, đến bây giờ mà ngươi còn bảo vệ cho dã nam nhân kia nữa. Ngươi đi chết đi.”
Dứt lời, gã nam tử mặc hoa phục huy kiếm chém về phía cổ Cửu công chúa.
Đang.
Một tiếng vang giòn, Bạch Tiêm Tiêm đã đưa tay chặn một kiếm này lại.
“Ngươi còn nói bọn họ không có quan hệ gì với ngươi.” Gã nam tử mặc hoa phục lại càng nổi điên, chỉ vào Cửu công chúa: “Hỏa Cửu Linh, bây giờ ngươi còn gì có thể nói nữa không?”
Bạch Tiêm Tiêm lạnh lùng nói: “Chúng ta và vị tỷ tỷ này đích thật không có quen biết.”
“Vậy tại sao ngươi lại cản bổn công tử?” Gã nam tử mặc hoa phục cười nhạo.
Bạch Tiêm Tiêm thản nhiên đáp: “Mặc kệ chúng ta có biết vị tỷ tỷ này hay không, ta cũng không thể trơ mắt nhìn ngươi giết nàng ấy.”
Cửu công chúa thở dài, nói với Bạch Tiêm Tiêm: “Vị muội muội này, đa tạ ngươi đã cứu ta. Nhưng các ngươi nên đi nhanh đi. Hắn ta muốn giết ta thì cứ để cho hắn ta giết, ta cũng chẳng có lời nào oán giận.”
Bạch Tiêm Tiêm khuyên nhủ: “Vị tỷ tỷ này, trên thế giới này không có việc gì mà không thể giải quyết. Ngươi hoàn toàn không cần phải tìm chết.”
“Các ngươi không hiểu đâu.” Cửu công chúa lắc đầu, cười khổ nói: “Để hắn ta giết ta có lẽ là biện pháp tốt nhất.”
Hạ Thiên đích thật không có tâm trạng để ý đến mấy chuyện này. Hắn nói: “Ngươi muốn chết, ta mặc kệ. Về sau, ngươi nên đổi tên giùm cái, tốt nhất đừng mang chữ Cửu.”
Cửu công chúa không khỏi sửng sốt, cảm thấy lời này của Hạ Thiên thật sự vô lý. Nàng vô thức hỏi một câu: “Vì sao?”
“Tốt tốt tốt.” Gã nam tử mặc hoa phục nhìn thấy, phẫn nộ chỉ tay vào Hạ Thiên và Cửu công chúa: “Các ngươi lại còn dám liếc mắt đưa tình trước mặt ta. Hôm nay, ta sẽ giết chết đôi cẩu nam nữ các ngươi.”
“Ngươi phiền quá đi, cút sang một bên.” Hạ Thiên tiện tay một cái, đánh bay gã nam tử mặc hoa phục ra ngoài.
“Thiếu chưởng môn.”
“Nhạc công tử.”
Thị bộc gã nam tử mặc hoa phục mang theo cả kinh, một lát sau mới la hét đuổi theo.
“Ngươi đánh hắn ta sao? Lần này xong rồi.” Cửu công chúa kinh ngạc không thôi, bối rối nói: “Các ngươi đi mau đi. Bằng không, các ngươi sẽ mất mạng đấy.”
“Người kia là ai?” Bạch Tiêm Tiêm thuận miệng hỏi: “Địa vị của hắn ta rất lớn sao?”
Cửu công chúa hơi gấp lên, vừa thúc giục vừa giải thích: “Tóm lại, các ngươi nên đi nhanh một chút. Hắn ta là Thiếu chưởng môn Cửu Sơn kiếm môn. Tuy nói thứ hạng không cao nhưng địa vị lại cao hơn Bồng Lai phúc địa chúng ta không biết bao nhiêu lần. Ngươi đả thương hắn ta, chỉ sợ Bồng Lai phúc địa sẽ gặp hoa lớn. Các ngươi mau đi đi.”
Bạch Tiêm Tiêm nói: “Nếu chúng ta đi, tỷ tỷ ngươi sẽ như thế nào?”
“Ta không sao đâu. Dù sao ta đã sớm không muốn sống.” Cửu công chúa thở dài, hối hận nói: “Việc này không liên quan đến các ngươi, các ngươi đi nhanh một chút. Nếu còn chậm trễ, đoán chừng sẽ không còn kịp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận