Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3951: Rốt cuộc chọn cái nào?

Hạ Thiên gật đầu, cười nói: “Nàng ta nói nàng ta chính là tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ, thật ra cũng không có gì to tát.”
“Là Độ Kiếp Kỳ thật sao?”
Tô Bối Bối có chút khó có thể tin, ánh mắt tò mò đánh giá nữ nhân váy dài: “Cũng chẳng có gì đặc biệt.”
“Chú ý thái độ của ngươi, sâu kiến ti tiện lại dám dùng ánh mắt này nhìn bổn tiên tử.”
Nữ nhân váy dài bị ánh mắt nhìn thẳng của Tô Bối Bối chọc giận, không khỏi quát lớn: “Bổn tiên tử nhất định sẽ nghiền xương ngươi thành tro, đánh vào vô gian địa ngục, vĩnh viễn nhận hết tra tấn vô tận.”
“Ngươi ác độc như vậy sao?”
Tô Bối Bối tiến lên cho nữ nhân váy dài một bạt tai, sau đó nói với Hạ Thiên: “Loại tai họa này mà không giết, ngươi giữ lại nàng ta là để ăn tết hay là muốn thu nàng ta luôn?”
“Bối nha đầu, nàng nên hiểu ta không phải sắc lang.”
Hạ Thiên có chút bất mãn trừng mắt nhìn Tô Bối Bối: “Còn nữa, tầm mắt chọn nữ nhân của ta rất cao, nàng đừng làm ô nhục phẩm vị của ta.”
Tô Bối Bối gật đầu: “Cũng đúng, nữ nhân này xác thực quá khó tính.”
“Các ngươi dám sỉ nhục ta?”
Nữ nhân váy dài tức đến mức thiếu chút nữa cho nổ tung chỗ đứng của mình, nhưng cũng không khác biệt gì bao nhiêu, cả người bỗng nhiên nổi lên một tầng kim quang, cơ thể cũng bành trướng lên.
“Bối nha đầu, nàng lui về phía sau đi.”
Lông mày Hạ Thiên nhướng lên, ôm lấy eo Tô Bối Bối, thối lui sang bên cạnh.
Nữ nhân váy dài quát lớn một tiếng, tháo ra ngân châm khống chế của Hạ Thiên.
Gương mặt Hạ Thiên không khỏi hiện lên vẻ ngoài ý muốn. Đây là lần đầu tiên có người thoát khỏi ngân châm của hắn.
Tuy nhiên, tránh được một lần, hắn làm lại lần nữa thôi.
Hạ Thiên không chút do dự lấy ra mấy cây ngân châm đâm vào những bộ phận bên trên cơ thể nữ nhân váy dài.
“Hừ, ngươi còn tưởng rằng bổn tiên tử sẽ rơi vào bẫy của ngươi sao?”
Cơ thể nữ nhân váy dài biến thành một dòng nước, cuốn hết tất cả ngân châm đi.
“Đây chính là sự lợi hại của đạo mạch cương thể.”
Nữ nhân váy dài lạnh lùng nhìn Hạ Thiên, cười gằn: “Đám châm rách này của ngươi đừng hòng chạm đến nửa sợi lông của bổn tiên tử.”
“Nữ nhân này cứ giao cho ta.”
Trong lòng Tô Bối Bối có chút khó chịu, chủ động xin đi.
Hạ Thiên nhếch miệng: “Bối nha đầu, nàng không phải đối thủ của nàng ta đâu. Nàng nên tránh sang bên cạnh đi. Nếu không, nàng đến Tiểu Tiên Giới cũng được.”
“Nữ nhân này rất khó giải quyết sao?”
Tô Bối Bối nghe Hạ Thiên nói, lại càng muốn thử một chút: “Có phải là đối thủ hay không, phải đánh qua mới biết được.”
Nói xong, thân ảnh Tô Bối Bối lóe lên, vọt thẳng đến trước mặt nữ nhân váy dài, một chưởng đánh vào mặt của nàng ta.
“Hừ, đúng là sâu kiến không biết tự lượng sức mình.”
Nữ nhân váy dài cũng ghi hận cái tát kia của Tô Bối Bối, còn đang nghĩ cách để trả thù: “Thủy vô lượng quyết, lãng át phi tiên.”
“Sao?”
Tô Bối Bối sửng sốt. Nàng phát hiện bàn tay của mình giống như đánh vào mặt nước, tiếp theo hai tay còn bị nước dính chặt.
“Bây giờ bổn tiên tử sẽ để cho ngươi nếm thử tư vị kiếp lực.”
Nữ nhân váy dài hừ lạnh một tiếng, rất nhiều dòng nước giống như sương mù dũng mãnh lao vào cơ thể Tô Bối Bối.
Bành.
Bỗng nhiên, một chưởng lực từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng vào đỉnh đầu nữ nhân váy dài.
Phốc.
Nữ nhân váy dày không kịp chuẩn bị, phun ra một ngụm máu tươi, luồng khí kình sương mù xâm nhập vào người Tô Bối Bối cũng tiêu tán.
Hạ Thiên hôm Tô Bối Bối thối lui về phía xa: “Bối nha đầu, nữ nhân đó là Độ Kiếp Kỳ. Bây giờ, nàng không phải đối thủ của nàng ta đâu.”
“Độ Kiếp Kỳ?”
Tô Bối Bối giật mình: “Vậy phải làm sao bây giờ? Có cần đến Tiên Vân đại lục mời nhóm người chị họ về đây không?”
“Không cần.”
Hạ Thiên nói: “Ta đã nghĩ ra được một cách đối phó bọn họ, nhưng còn cần phải kiểm tra lai lịch của bọn họ.”
Nữ nhân váy dài lạnh lùng nói: “Nếu ngươi có cách đối phó vượt cấp Độ Kiếp Kỳ, ngươi đã không cần phải ở cái nơi khỉ ho cò gáy này, mà đã sớm trở thành Đại trưởng lão liên minh tu tiên rồi.”
“Ta chẳng có hứng thú với tu tiên liên minh, còn có Thái thượng trưởng lão gì đó.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Vì sao sư đệ của ngươi còn chưa đến? Vậy ta cũng chỉ có thể sớm tiễn ngươi lên đường.”
Nữ nhân váy dài cau mày, cảm thấy có chút không ổn. Mặc dù không rõ trên người Hạ Thiên rốt cuộc có ma lực gì, nhưng cho đến trước mắt, nàng ta hình như không đối phó được hắn.
“Muốn chạy trốn?”
Hạ Thiên mỉm cười: “Ngươi trốn không thoát đâu.”
Nữ nhân váy dài quát: “Bổn tiên tử là thần tướng liên minh tu tiên, một trong tam tiên phong thuộc hạ của Võ La Thần Quân, tại sao ta lại phải trốn chứ, lại càng không e sợ một tên sâu kiến Kim Đan Kỳ ngươi.”
“Ha ha, Thanh Thủy sư tỷ, tại sao nhìn ngươi chật vật như thế?”
Đúng vào lúc này, một tiếng cười không hề có chút sắc thái tình cảm nào, nhưng lại khiến người ta rùng mình vang lên: “Đúng là mất hết mặt mũi của người trong liên minh tu tiên, đồng thời còn bôi đen Thần Quân đại nhân.”
Nữ nhân váy dài nghe được âm thanh này, đầu tiên là giật mình, sau đó vui mừng nói: “Bá Hỏa sư đệ, rốt cuộc thì ngươi cũng đã đến. Ngươi mau thay ta giết tên tiểu tử này đi.”
“Tên ngốc này ở đâu ra thế?”
Hạ Thiên nhìn xung quanh, không hề cảm nhận được khí tức của người đến: “Ngươi mau cút ra đây cho ta.”
“Ha ha, chẳng phải ta đang đứng sau lưng ngươi sao?”
Lúc này, một tiếng cười khẽ vang lên sau lưng Hạ Thiên: “Nữ nhân bên cạnh ngươi không tệ, óc nhất định sẽ rất ngon. Óc của ngươi cũng tản ra mùi thơm ngây ngất, thật sự quá tuyệt vời, khiến cho ta muốn đại chấn.”
“Hiện tại đang có óc của một số người cũng rất mê người, rốt cuộc phải chọn cái nào?”
“Rốt cuộc chọn cái nào…?”
“Rốt cuộc chọn cái nào…?”
Âm thanh dần dần trở nên điên cuồng, chấn màng nhĩ người ta đau nhức, thiếu chút nữa không phun máu tươi, trái tim nổ tung mà chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận