Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1663. Giả làm trợ lý

Y Tiểu Âm nhanh chóng bước vào trung tâm thương mại, Hạ Thiên cũng không đi theo, lần này hắn khá ngoan ngoãn, ngồi trên xe đợi Y Tiểu Âm quay trở lại, thật ra hắn còn chưa đợi được mười phút thì nàng đã quay lại, còn xách thêm vài chiếc túi trong tay mình.
Y Tiểu Âm mở cửa, nhét túi vào người Hạ Thiên: “Thay tất cả quần áo và giày dép của ngươi đi.”
“Vợ Y Y, tại sao phải thay vậy?” Hạ Thiên hơi khó hiểu: “Quần áo của ta là khá tốt mà.”
“Ta biết quần áo trên người ngươi là do Ninh Khiết may cho ngươi.” Y Tiểu Âm giận dữ nói: “Nhưng những người khác không biết, nếu ngươi muốn đi theo ta, vẫn nên ăn mặc bình thường một chút!”
Y Tiểu Âm im lặng một chút, tiếp tục nói thêm: “Mặc dù quần áo ta vừa mua không phải Ninh Khiết làm, nhưng cũng là do nàng ấy thiết kế, nếu ngươi không nỡ vứt quần áo của Ninh Khiết may cho ngươi thì cứ giữ lại.”
“Vợ Y Y, quần áo do vợ Quỷ keo kiệt làm cho ta thoải mái hơn.” Hạ Thiên nghiêm túc nói.
“Như ta đã nói, ta thích làm người bình thường, nếu ngươi muốn theo ta, thì phải làm người bình thường!” Y Tiểu Âm nhìn Hạ Thiên, đôi mắt đẹp lạnh lùng: “Nếu không thì ngươi đừng theo ta.”
“Vợ Y Y, bây giờ ta rất bình thường.” Vẻ mặt Hạ Thiên vô tội, hắn chưa bao giờ cảm thấy mình không bình thường.
“Đừng giả ngu với ta, ta biết ngươi có thể hiểu những gì ta muốn nói!” Y Tiểu Âm hơi khó chịu: “Ta cũng biết ngươi nghĩ ngươi bình thường, cả ngày ngươi cho rằng người khác không bình thường, cảm thấy rất nhiều người trên thế giới này là kẻ đần, ta cũng hiểu ngươi thích làm gì thì làm, không thích quá nhiều hạn chế, nhưng hiện tại ta chỉ cho ngươi hai lựa chọn, hoặc giả làm người bình thường đi theo ta, hoặc ngươi có thể quay trở lại Giang Hải, dù sao ở đó có người có thể điên với ngươi!”
“Ừm, nếu vợ Y Y muốn ta giả ngốc với nàng, ta cũng không ngại đâu.” Hạ Thiên cười hì hì: “Vậy được rồi, ta thay quần áo là được chứ gì.”
Hạ Thiên cởi áo phông và quần đùi, mặc bộ quần áo mới do Y Tiểu Âm mua, một bộ vest giản dị và đôi giày da, trông rất trang trọng, cũng rất hợp với bộ vest nữ Y Tiểu Âm đang mặc.
“Vợ Y Y, chúng ta mặc như vậy có tính là mặc đồ đôi không?” Hạ Thiên nghiêm túc hỏi.
Y Tiểu Âm không thèm trả lời Hạ Thiên, có quỷ mới mặc đồ đôi với hắn!
Y Tiểu Âm khởi động xe, đưa Hạ Thiên rời khỏi trung tâm thương mại, khoảng mười lăm phút sau, hai người đến một khu biệt thự, xe chạy vào trong, sau đó dừng lại ở lối vào của một trong những căn biệt thự đó.
Căn biệt thự này chiếm diện tích khá lớn, chỉ riêng cái sân đã rộng hàng nghìn mét vuông, còn có hồ bơi, nó nằm ở vị trí hẻo lánh nhất của toàn bộ khu biệt thự, tương đối vắng vẻ, cũng tương đối yên tĩnh.
Một nam nhân trẻ tuổi đẹp trai đã đứng đợi ở cổng khu biệt thự, chính là Hà Thiên Hào, người mà Hạ Thiên đã từng gặp trước đó.
“Y tiểu thư, cô đến rồi.” Hà Thiên Hào lộ rõ vẻ vui mừng, nhưng giọng điệu của hắn lại rất lịch sự, sau đó, hắn nhìn thấy Hạ Thiên, một vẻ ngạc nhiên hiện lên trong mắt hắn.
“Đây là trợ lý của ta.” Y Tiểu Âm chủ động giới thiệu Hạ Thiên: “Họ Hạ.”
“Được rồi, Y tiểu thư, Hạ tiên sinh, mời vào.” Hà Thiên Hào là người thông minh, Y Tiểu Âm chỉ giới thiệu như vậy thì hắn chỉ cần biết nhiêu đó là được rồi.
Tuy nhiên, Hà Thiên Hào vẫn có chút tò mò, dù Hạ Thiên đã thay trang phục nhưng Hà Thiên Hào vẫn nhận ra Hạ Thiên chính là người hắn đã gặp ở văn phòng lúc sáng, mà dựa vào tình hình lúc đó, có thể thấy được mối quan hệ giữa Hạ Thiên và Y Tiểu Âm rõ ràng không tầm thường.
Ít nhất cũng sẽ không đơn giản là trợ lý của Y Tiểu m.
Y Tiểu Âm và Hạ Thiên cùng nhau bước vào biệt thự, trong khi Hà Thiên Hào dẫn đường, hai người nhanh chóng đi vào phòng khách, nhưng thật ra không có ai trong phòng khách.
“Y tiểu thư, nàng ấy ở tầng ba.” Hà Thiên Hào nói một câu, sau đó tiếp tục đi lên cầu thang.
Chẳng mấy chốc, ba người đã đến phòng ngủ chính trên lầu 3, trong phòng ngủ được trang trí lộng lẫy, có một chiếc giường lớn rất sang trọng, trên giường có một nữ nhân trẻ tuổi đang nằm.
Nữ nhân này khá xinh đẹp, tuy không đẹp như Y Tiểu m, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú, ngược lại, sắc mặt có chút tái nhợt.
“Nghiên nhi?” Y Tiểu Âm hơi ngạc nhiên, rõ ràng, nàng đã nhận ra người kia.
“Vợ…” Hạ Thiên định gọi ra mấy chữ vợ Y Y, nhưng đã bị Y Tiểu Âm quay lại liếc một cái, sau đó Hạ Thiên cuối cùng cũng nhớ ra bây giờ hắn cần phải đóng vai một người bình thường, mà bây giờ, hắn không được gọi là vợ Y Y, hơn nữa, trước đây vợ Y Y còn nói, hắn không được gọi nàng là vợ Y Y trước mặt người khác.
Dù Hạ Thiên có hơi khó chịu với chuyện đó nhưng hắn vẫn có thể làm được, việc làm khác với sở thích của bản thân vì vợ, chưa bao giờ là vấn đề với hắn.
Vì vậy, bây giờ Hạ Thiên chỉ đứng cạnh chứ không lên tiếng nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận