Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3195: Ta có thể giúp ngươi

“Được rồi.” Hồ Hóa Vũ mỉm cười đáp: “Có cơ hội, ta nhất định sẽ đến Giang Hải tìm ngươi. Đến lúc đó, mong ngươi chiêu đãi ta nhiều hơn.”
“Tốt nhất đừng đến.” Hạ Thiên lắc đầu: “Một nam nhân có cái gì tốt để chiêu đãi chứ?”
Lương Diệu Trúc hợp thời nói: “Vậy nếu ta đến Giang Hải, ngươi có chiêu đãi ta hay không?”
Hạ Thiên nhìn Lương Diệu Trúc: “Ngươi cũng đừng tới, ta lười chiêu đãi.”
“Ngươi.” Lương Diệu Trúc tức điên lên: “Ngươi đúng là một tên khốn kiếp vô tình vô nghĩa. Chúng ta nói như thế nào cũng là sinh tử chi giao. Chút giao tình đó cũng không đủ nhận được sự chiêu đãi nào sao?”
Hạ Thiên trực tiếp lắc đầu: “Ngươi đừng có ăn nói lung tung, chúng ta không có giao, tất nhiên không có tình.”
“Ngươi! Hạ lưu.” Lương Diệu Trúc tức đến mức gương mặt xinh đẹp đỏ bừng: “Ta còn lâu mới đến tìm ngươi. Ngươi tưởng mình là soái ca à? Ai mà thèm đi tìm ngươi. Ta có tìm cũng tìm Y tỷ tỷ.”
“Ngươi cũng đừng tìm vợ Y Y làm gì. Nàng ấy phải ở cùng với ta, không rảnh chơi với ngươi đâu.” Hạ Thiên khó chịu nói.
Lương Diệu Trúc mặc kệ, tiến lên ôm lấy cánh tay của Y Tiểu m: “Y tỷ tỷ, ta đến Giang Hải tìm tỷ chơi được hay không?”
“Được.” Y Tiểu Âm không từ chối, ngược lại còn vui vẻ. Vừa lúc A Cửu đang bận việc, bên cạnh nàng thiếu người làm bạn.
“Không được.” Hạ Thiên nói với Y Tiểu m: “Vợ Y Y, tiểu nha đầu này hay gây phiền phức lắm, ta thấy đừng nên dẫn nàng ta đến.”
Y Tiểu Âm mỉm cười hỏi ngược lại: “Trên thế giới này còn có người có thể gây phiền toái hơn chàng sao?”
“Ta xưa nay không gây phiền toái cho ai hết.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Đều là do đám ngu ngốc đó đến gây chuyện với ta, ta lúc nào cũng lấy lý phục người.”
“Thế để ta gọi điện thoại cho cha ta, sau đó ta sẽ đến Giang Hải được rồi.” Lương Diệu Trúc hưng phấn nói.
Y Tiểu Âm cùng với Lương Diệu Trúc rời khỏi Nguyệt Phương Nguyên, không mang theo Hạ Thiên.
“Hạ Thiên, nếu không, chúng ta tìm một chỗ uống một ly nhé?” Hồ Hóa Vũ mỉm cười đưa ra đề nghị.
“Quỷ tài mới uống rượu với nam.” Hạ Thiên trừng mắt nhìn Hồ Hóa Vũ. Đang trong lúc hắn định đuổi theo Y Tiểu m, điện thoại bỗng nhiên vang lên.
Hắn cầm lên kiểm tra, phát hiện là bé ngoan gọi điện thoại đến.
Hạ Thiên cảm thấy hơi lạ. Bé ngoan từ trước đến giờ chỉ gửi tin nhắn cho hắn, đến bây giờ hắn còn chưa nghe được giọng nói của đối phương.
“Này, tại sao ngươi lại gọi cho ta?” Hạ Thiên nhận điện thoại.
Lúc này, Hồ Hóa Vũ đã rời đi.
“Các ngươi là ai?”
“Ngươi phản bội đoàn trưởng!”
“Giết ta cũng vô dụng thôi, các ngươi sẽ không được như ý.”
“Năng lực đoàn trưởng vượt qua sự tưởng tượng của các ngươi.”
“…”
Kết quả trong điện thoại vang lên không phải giọng của bé ngoan mà là của một người xa lạ.
“Loạn thất bát tao gì đây?” Hạ Thiên ngẩn ra, khó chịu hỏi: “Bé ngoan, ngươi đang làm cái trò gì thế?”
Trong điện thoại đột nhiên vang lên giọng của một người đàn ông xa lạ, hơi trầm thấp.
“Ta không phải bé ngoan, ta là người lấy mạng ngươi.” Nam nhân kia cười lạnh, hơi uy hiếp: “Ta cho ngươi ba ngày để tìm ta. Bằng không, Ám Ảnh Đoàn của ngươi sẽ bị ta toàn diệt.”
Nói xong, điện thoại cúp máy.
“Tên ngốc này ở đâu ra vậy?” Hạ Thiên nhìn điện thoại, sau đó gọi lại, kết quả gọi không được, đành phải mắng to: “Bé ngoan, ngươi đang giở trò quỷ gì thế?”
Lúc này, bé ngoan gửi lại một đoạn tin nhắn: “Vừa rồi là một đoạn ghi âm, của một tổ chức sát thủ có tên là Thất Thánh Đồ gửi lên web đen.”
“Đám ngu ngốc đó muốn làm gì thế?” Hạ Thiên hỏi.
Bé ngoan trả lời: “Bọn họ muốn đứng đầu bảng danh sách sát thủ. Tuy nhiên, Ám Ảnh Đoàn là trở ngại lớn nhất bọn họ đăng đỉnh. Gần đây, bọn họ luôn săn giết thành viên lạc đàn Ám Ảnh Đoàn, mục đích là dẫn dụ đoàn trưởng Ám Ảnh Đoàn phân cao thấp với bọn họ.”
“Đúng là một đám đầu óc có bệnh.” Hạ Thiên cảm thấy có chút nhàm chán: “Ám Ảnh Đoàn không phải ngay cả đám ngu ngốc này cũng xử lý không được chứ?”
Bé ngoan đáp: “Thực lực đám người này không yếu, hơn nữa còn sở hữu dị năng. Chuyện Ngải Vi Nhi và Isabella mất tích, bọn họ ít nhiều cũng đã đoán được. Cho nên bọn họ mới ra tay vào lúc này. Nếu ngươi không ngăn cản, Ám Ảnh Đoàn rất có khả năng sẽ sụp đổ.”
“Vậy thì không được rồi.” Hạ Thiên chậm rãi nói: “Ám Ảnh Đoàn là tâm huyết của các nàng, ta sẽ không để cho chuyện đó xảy ra. Ngươi gửi địa chỉ đám ngu ngốc đó sang cho ta, bây giờ ta sẽ đi xử lý bọn chúng.”
“Tạm thời còn chưa tìm được vị trí của bọn họ.” Bé ngoan rất nhanh trả lời: “Tuy nhiên, hai ngày nữa sẽ diễn ra vòng loại sát thủ thế giới offline, bọn họ chắc chắn sẽ có mặt.”
“Sát thủ mà còn có tranh tài?” Hạ Thiên lắc đầu: “Đúng là một đám người nhàm chán. Cuộc tranh tài dở hơi đó ở đâu vậy?”
Bé ngoan lập tức gửi định vị cho Hạ Thiên, còn có một tệp đính kèm.
Hạ Thiên nhìn thoáng qua, phát hiện nơi tranh tài là một hòn đảo ở Thái Bình Dương, bên trong tệp đính kèm là tình huống giải thi đấu và thư mời.
“Được rồi, ngày mai ta sẽ đến đó xem thử.” Hạ Thiên cho rằng đi giải quyết đám ngu ngốc đó cũng không tốn bao nhiêu thời gian.
Nói xong, hắn bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, lại hỏi: “Bé ngoan, có phải gần đây ngươi gặp phải chuyện gì hay không? Nể tình ngươi là đồ đệ của vợ tiểu yêu tinh, ta có thể giúp ngươi.”
Bé ngoan chỉ gửi lại ba chữ: “Ta không sao.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận