Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3616: Nhóm chat Tiên Nữ Môn

Lam Y Nhân trò chuyện với Tiểu Chu đến hết cả buổi trưa.
Cơm tối đều được giải quyết ở khách sạn, gọi điện thoại yêu cầu người ta mang lên.
Lam Y Nhân dựa người trên ghế, bắt đầu gửi tin nhắn cho Tô Bối Bối và những người khác qua Wechat.
Lúc này, nhóm chat Tiên Nữ Môn Giang Hà Hồ Hải cũng đã bắt đầu.
Cửu a Cửu a: “Đồ lưu manh đang ở chỗ ta, có ai đến dẫn hắn đi không?”
Ninh xứng sao: “Không phải ngươi gọi hắn đến Phù Lương à?”
Ta vốn là nữ tử thuần lương: “Đoán chừng không chịu nổi chứ sao? Anh rể dữ dội như vậy đấy. Thật hâm mộ!”
Cửu a Cửu a: “Hắn đáng ghét lắm, còn không ngừng gây chuyện. Nội đi chùi đít cho hắn cũng phiền chết đi được.”
Bối ở bờ biển: “Ha ha ha, chết cười ta. Chẳng lẽ hắn là con của ngươi, ngươi còn phải chùi đít cho hắn?”
Cửu a Cửu a: “Tô Bối Bối, ngươi muốn chết à? Có tin ta đánh ngươi hay không?”
Bối ở bờ biển: “Đến đây đi, ta đang ở Giang Hải chờ ngươi nè, xem tên sắc lang chết tiệt kia có tăng thêm Buff cho ngươi không? Có chịu nổi một quyền của ta không?”
Bối ở bờ biển: “Tag Ta vốn là nữ tử thuần lương, Thạch Thuần, ngươi nên chú ý một chút, đây là lời mà ngươi nên nói sao?”
Ta vốn là nữ tử thuần lương: “Không phải chứ, cái này mà cũng quản?”
Cửu a Cửu a: “Đừng chuyển chủ đề khác. Tô Bối Bối, ngươi chờ đó cho ta. Bên này xong việc, ta đến đánh ngươi.”
Bối ở bờ biển: “Có ngon thì ngươi đến bây giờ đi. Ta sợ bây giờ ngươi đang bị tên sắc lang kia cuốn lấy, đang hét thảm, không rảnh đến.”
Cửu a Cửu a: “Biểu tượng phẫn nộ.”
Lam Y Nhân nhìn những người này trò chuyện đến quên cả trời đất, lập tức gửi một loạt dấu chấm lửng.
Y Nhân độc tiều tụy: “! !! !! !”
Bối ở bờ biển: “A, Y Nhân, ngươi đến Thiên Hải rồi à? Tình huống bên đó như thế nào?”
Y Nhân độc tiều tụy: “Vừa xuống máy bay, thiếu chút nữa bị người ta cướp.”
Ta vốn là nữ tử thuần lương: “Ồ, cướp tiền hay cướp sắc? Cướp tiền thì không cần sợ, cướp sắc thì dẫn theo ta với.”
Bối ở bờ biển: “Thạch Thuần, ngươi muốn ăn đòn đúng không?”
Cửu a Cửu a: “Chuyện gì xảy ra thế?”
Ánh mặt trời trên Thanh Phong Sơn: “Người của ngươi không sao chứ?”
Lam Y Nhân thấy mọi người đều lo lắng cho mình, liền nhanh chóng thuật lại mọi chuyện.
Y nhân độc tiều tụy: “Không sao cả, bên thành phố Thiên Hải có đại boss, khả năng cần phải thanh trừ.”
Ta vốn là nữ tử thuần lương: “Không cần đâu. Mặc kệ đại boss gì, cứ trực tiếp xử lý không được sao?”
Bối ở bờ biển: “Thạch Thuần, ngươi càng lúc càng giống Hạ Thiên đấy, sắp biến thành hắn rồi.”
Ta vốn là nữ tử thuần lương: biểu tượng thẹn thùng: “Người ta vẫn là hoàng hoa đại khuê nữ, tại sao lại biến hình được chứ?”
Ninh xứng sao: “Ngươi… rất giống Hạ Thiên.”
Bối ở bờ biển: “Thạch Thuần, ngươi cũng chờ đấy, lát nữa ta qua thu thập ngươi. Bây giờ nói chuyện chính đi. Y Nhân, tình huống bên thành phố Thiên Hải như thế nào?”
Lam Y Nhân suy nghĩ tìm từ, sau đó tóm tắt lại tình huống khó khăn mà tập đoàn Thần Y đang gặp ở thành phố Thiên Hải.
Bối ở bờ biển: “Nói cách khác, Chu công tử gì đó đang đánh chủ ý vào tập đoàn Thần Y?”
Ninh xứng sao “Ta có cảm giác ông ta đang đánh chủ ý vào Y Nhân.”
Thanh Thanh nữ hiệp: “Loại người này không có gì đáng nói. Ông ta chẳng phải muốn làm kinh doanh gì cả, thuần túy chỉ muốn quấy rối, nên sớm giải quyết thì hay hơn.”
Bối ở bờ biển: “Tại sao các ngươi lại học theo kiểu của Hạ Thiên? Bây giờ là thương chiến, cũng không phải đánh nhau ngoài đường.”
Ta vốn là nữ tử thuần lương: “Thương chiến không ngại tiêu diệt vật lý. Ta nhớ thời gian trước mấy đại lão trong giới kinh doanh nên đánh nhau thì đánh nhau, nên giết người thì giết người, còn hung ác hơn cả đầu đường xó chợ nữa.”
Bối ở bờ biển: “….”
Y Nhân độc tiều tụy: “Chu công tử kia còn gửi thiếp mời hẹn ta tối mai đến tham gia thọ yến sáu mươi của ông ta.”
Ta vốn là nữ tử thuần lương: “Cái gì, sáu mươi tuổi còn xưng là công tử, không cảm thấy ghê tởm à?”
Cửu a Cửu a: “Đúng là già rồi mà không biết xấu hổ.”
Ninh xứng sao: “Đúng là không sợ mất mặt.”
Thanh Thanh nữ hiệp: “Không cần nói, lão lưu manh này nên hủy diệt nhân đạo đi.”
Bối ở bờ biển: “Việc này không nói qua đây được. Để ta điện thoại cho ngươi, chúng ta nói chuyện riêng.”
Ta vốn là nữ tử thuần lương: “Đừng mà, việc náo nhiệt như vậy, chi bằng…”
Ta vốn là nữ tử thuần lương bị đá ra khỏi group chat.
Cửu a Cửu a: “Khoan đã, Lam Y Nhân, ta cũng có việc riêng muốn nói với ngươi.”
Lam Y Nhân đang định hỏi A Cửu tìm nàng có việc gì, điện thoại liền vang lên, quả nhiên là Tô Bối Bối gọi đến.
“Này, Tô tổng, tối nay không tu luyện sao?” Điện thoại thông, Lam Y Nhân lập tức hỏi.
Tô Bối Bối có chút mất hứng: “Ngươi bớt nói móc ta đi. Nói vào chuyện chính.”
“Chuyện chính thì vừa nãy cũng đã nói rõ ràng rồi mà.” Lam Y Nhân mỉm cười, còn bổ sung thêm một câu: “Tuy nhiên, những chuyện này cũng là do Tiểu Chu báo cáo lại với ta. Nàng ấy biết khá rõ tình huống bên này. Ta dự định ngày mai dẫn nàng ấy đến nói chuyện với các đối tác.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận