Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2422: Huyền âm Tứ Tượng Trận

“Rất tốt, người sảng khoái nói chuyện sảng khoái.”
Hoàng đảo chủ nhìn chằm chằm Hạ Thiên, nghiêm túc nói: “Kỳ thực chúng ta chỉ muốn một thứ trên người Hạ tiên sinh thôi.”
Hạ Thiên dứt khoát trả lời: “Không cho.”
“Chẳng lẽ ngươi không muốn nghe thử xem là cái gì sao?” Hoàng đảo chủ bị chẹn họng không khỏi hỏi ngược lại.
“Cho dù muốn da đầu ta cũng sẽ không cho các ngươi.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Huống chi ta làm gì có da đầu.”
“Ngươi nói thẳng đi Hoàng đảo chủ, bằng không tiểu tử này sẽ giả ngu mãi đấy.”
Đoạn Nhất Lang có chút bất mãn đối với cách làm lúc nào cũng lòng vòng của Hoàng đảo chủ, nói toẹt ra: “Chúng ta muốn Nghịch Thiên Bát Châm của ngươi, chỉ cần ngươi giao bản đầy đủ ra thì sẽ tha chết cho ngươi.”
“Nghịch Thiên Bát Châm?” Hạ Thiên cảm thấy hứng thú hỏi, liếc nhìn mấy người kia: “Các ngươi từ đâu mà biết Nghịch Thiên Bát Châm?”
Đoạn Nhất Lang ý thức được mình lỡ lời, biểu cảm của những người khác cũng có chút không biết nên làm sao.
“Ngươi từ đâu biết được nó?” Hạ Thiên nhìn về phía Hoàng đảo chủ, “Ngoại trừ các bà vợ của ta ra, thì người biết Nghịch Thiên Bát Châm hẳn là không nhiều mới đúng.”
Hoàng đảo chủ cười ha ha, nói với Hạ Thiên: “Hạ Thiên à, kẻ thù của ngươi thật sự nhiều lắm, bọn hắn đều biết rất rõ về ngươi.”
“Nghịch Thiên Bát Châm thật ra cũng chẳng phải là bí mật gì cả, chỉ là bản thân ngươi cảm thấy người ngoài không biết được ấy mà.”
“Phải không?” Hạ Thiên thờ ơ hỏi: “Cho nên, làm sao ngươi biết?”
Hoàng đảo chủ cũng không sợ Hạ Thiên, thần sắc lạnh nhạt như cũ: “Ngươi biết Ninh Tố Nga cũng là thành viên của Trường Sinh hội chúng ta chứ?”
“Bà Ninh sẽ không thể nói với ngươi được.” Hạ Thiên nhếch miệng, không để ý việc này.
“Chính xác.”
Hoàng đảo chủ bỗng nhiên thở dài, “Cũng không biết tại sao, có lẽ vì sức hấp dẫn của ngươi quá lớn, hay là uy hiếp của ngươi quá mạnh, người bên cạnh ngươi đều rất tin tưởng ngươi.”
“Đúng là ta không moi ra được gì giá trị từ trong miệng lão bà kia.”
Nói đến đây, Hoàng đảo chủ bỗng dưng đổi cách nói chuyện: “Cơ mà còn may việc này ta đã sớm biết, tìm người bên cạnh ngươi tra hỏi cũng chỉ là muốn xác nhận một phen.”
Hạ Thiên cười hì hì hỏi: “Vậy ngươi xác nhận cái gì?”
“Xác thực Nghịch Thiên Bát Châm đúng là ở trong tay ngươi.”
Hoàng đảo chủ ánh mắt nặng nề, lạnh lùng nhìn Hạ Thiên: “Lão phu bố trí lâu như vậy, vung nhiều mồi câu quan trọng như thế… chính là vì hôm nay, vì Nghịch Thiên Bát Châm.”
“Cho nên nói ngươi là tên đần.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Nếu ngươi muốn Nghịch Thiên Bát Châm thì trực tiếp tìm ta không được hả? Cứ phải quanh co lòng vòng, lãng phí nhiều thời gian như vậy.”
Hoàng đảo chủ cười lạnh hỏi: “Ta tìm ngươi, ngươi sẽ cho sao?”
“Đương nhiên không rồi.” Hạ Thiên nhìn Hoàng đảo chủ giống như nhìn tên ngốc, “Chỉ là đồ đần nhà ngươi cho rằng làm nhiều chuyện như vậy, ta sẽ cho ngươi sao?”
“Đương nhiên sẽ không.” Hoàng đảo chủ lắc đầu, chỉ vào Hạ Thiên nói: “Ta hiểu rõ ngươi, cũng hiểu chỗ lợi hại của Nghịch Thiên Bát Châm.”
“Cho nên mới muốn dùng tất cả biện pháp dẫn ngươi tới đảo Sương Nguyệt, nếu ở chỗ khác thì không có ai là đối thủ của ngươi.”
“Nhưng mà ở trên hòn đảo này ta sẽ có cơ hội giết được ngươi.”
“Ngươi nghĩ nhiều rồi.”
Hạ Thiên không cho là đúng nói: “Ngươi không có bất kỳ cơ hội gì cả, cho dù cả đám đần thối các ngươi cộng lại cũng không có cơ hội gì hết.”
Hoàng đảo chủ lần nữa nở nụ cười: “Đám người chúng ta tất nhiên không phải đối thủ của ngươi rồi, cho nên lão phu đã sớm chuẩn bị sát thủ cường đại, hôm nay ngươi tuyệt đối đừng hòng thoát nổi.”
“Bớt nói nhảm đi, trực tiếp đánh một trận nào.” Hạ Thiên bày ra vẻ mặt không sao cả, “Cũng lâu rồi ta không đánh nhau thoải mái, hi vọng các ngươi có thể chống đỡ thêm một lúc, bằng không cũng quá nhàm chán rồi.”
“Động thủ!” Hoàng đảo chủ khẽ quát một tiếng, đưa mắt về những người khác.
Bỗng dưng, bốn người Đoạn Nhất Lang nhanh chóng di chuyển.”
“Đừng nhảy tới nhảy lui, vô dụng thôi.” Hạ Thiên trái lại không quan tâm bọn hắn đang làm gì, chẳng qua cảm thấy có chút không thú vị.
Qua nửa phút, đám người Đoạn Nhất Lang rốt cục cũng dừng lại, tất cả chọn một vị trí, trong tay mỗi người đều cầm một gậy gỗ giống như quải trượng, nhẹ nhàng cắm vào trên mặt đất.
Sau đó mặt đất liền nổi lên một đồ án quỷ dị, mà Hạ Thiên đang ở giữa trung tâm hình vẽ này.
“Ta biết ngươi rất lợi hại, thủ đoạn bình thường không có tác dụng gì với ngươi cả.”
“Cũng biết ngươi là người tự đại, tất nhiên sẽ khinh thường chúng ta, cho nên ngươi mới có thể rơi vào trong đây.”
Hoàng đảo chủ vuốt râu nhìn Hạ Thiên, trong mắt tràn đầy vẻ đắc ý, “Trận pháp này là Huyền âm Tứ Tượng trận, phối hợp với linh khí nồng đậm của đảo Sương Nguyệt, với âm khí vào mười lăm trăng tròn, cho dù là tu tiên giả Nguyên Anh Kỳ cũng không chịu nổi.”
“Chỉ cần ngươi giao bản đầy đủ của Nghịch Thiên Bát Châm ra, thì ta có thể tha chết cho người.”
“Đồ đần.” Hạ Thiên chỉ trả lời lại hai chữ với đề nghị kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận