Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3359: Chỉ là chơi thôi

“Không, không được, tuyệt đối không được.” Mắt A Cửu nhìn chằm chằm ngân châm, mắt thấy nó càng lúc càng đến gần, nhưng cơ thể lại không thể động đậy: “Ngươi không được đối xử với ta như vậy.ta là nữ nhân của ngươi, chẳng lẽ ngươi quên hồi ức đẹp đẽ của chúng ta, giữa chúng ta…”
“Cửu nha đầu hoàn toàn không có khả năng nói ra những lời này.” Hạ Thiên nghe xong, gương mặt không hề có biểu cảm, lạnh nhạt nói.
A Cửu vẫn kiên trì nói: “Ta là người mà các ngươi quen biết, ta chính là nàng ấy, vì sao các ngươi lại không tin ta?”
“Có thể nói ra lời này, ngươi cảm thấy ai sẽ tin?” Ninh Nhụy Nhụy nói: “Ta chỉ cần ngươi nói cho rõ ràng, tại sao ngươi lại giả mạo Cửu tỷ tỷ? Là ai bảo ngươi giả mạo tỷ ấy? Nếu ngươi khai ra, chúng ta có thể giữ một mạng cho ngươi.”
“Ta chính là…” Sự cứng cỏi lần này của A Cửu giả mạo lại có mấy phần phong thái của A Cửu thật. Đáng tiếc cũng không có lợi ích gì, giả chính là giả.
Lúc này, ngân châm đã đâm vào mi tâm của nàng ta.
Quả nhiên, cơ thể A Cửu phát sinh rửa nát, làn da trở nên mỏng manh nhìn thấy cả cốt nhục bên trong, sau đó từng mảnh thổi tan, rất nhanh biến thành một luồng sương mù màu xám, nhanh chóng bị thổi đi xa.
“Vật gì thế?” Ninh Nhụy Nhụy có chút ngoài ý muốn. Nàng vốn tưởng rằng là ai đó thông qua thủ đoạn dịch dung giả mạo A Cửu, kết quả không nghĩ đến đối phương thậm chí ngay cả người cũng không phải.
Hạ Thiên nhếch miệng nói: “Ta chẳng quan tâm nó là cái gì, dù sao cũng chẳng phải vật tốt.”
“Nó bay từ trong rừng ra sao?” Ninh Nhụy Nhụy đưa tay chỉ rừng cây: “Ngươi có muốn đuổi theo không? Không biết có cạm bẫy gì không nữa?”
“Đương nhiên là phải qua đó xem rồi.” Hạ Thiên mỉm cười: “Có ta ở đây, có nguy hiểm gì chứ? Mấy thứ ngu ngốc này dám giả mạo Cửu nha đầu, hy vọng bọn chúng cũng có gan đi chết.”
Ninh Nhụy Nhụy cảm thấy việc này nên điều tra cho rõ ràng. Mấy tai họa ngầm như thế này tốt nhất nên thanh trừ cho sạch sẽ.
Tuy nhiên, hai người cũng không vội vàng xao động, chậm rãi bước đến rừng cây.
Chỗ sâu rừng cây sinh trưởng vô số quái dị, cành lá um tùm, trong đó có một đoạn cành bỗng nhiên nhanh chóng khô héo, chẳng khác nào cánh tay của mấy ông già.
Tiếp theo, với tốc độ rất chậm, cây cối bắt đầu hoán đổi vị trí, để lại một khu vực rộng lớn.
Cũng không lâu lắm, Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy đã đến khu vực rộng lớn trống trải này.
“Rừng cây này có chút kỳ quái.” Ninh Nhụy Nhụy vẫn luôn quan sát xung quanh, sau đó nói với Hạ Thiên: “Ngươi có phát hiện mấy cái cây này vẫn luôn thay đổi vị trí, dường như cố ý dẫn chúng ta đến một nơi nào đó.”
Hạ Thiên vẫn hờ hững nói: “Bọn chúng muốn dẫn chúng ta đến đây.”
“Đến đây?” Ninh Nhụy Nhụy nhìn khu vực trống trải, đại khái chưa đến một trăm mét vuông, ở giữa chất đống vô số hoa lá, đạp lên có chút nhẹ nhàng, cũng không có gì đặc biệt.
“Đúng, chính là chỗ này.” Hạ Thiên gật đầu.
Ninh Nhụy Nhụy nhìn cả nửa ngày, sau đó hỏi Hạ Thiên: “Người đâu?”
“Người nào?” Hạ Thiên kinh ngạc hỏi ngược lại: “Tiểu muội chân dài, nàng đang tìm người sao?”
Ninh Nhụy Nhụy bó tay nói: “Không phải chúng ta đang tìm hắc thủ đứng đằng sau người giả mạo Cửu tỷ tỷ à?”
“Đúng vậy, đang ở đây đấy.” Hạ Thiên mỉm cười nhìn Ninh Nhụy Nhụy: “Hắc thủ đằng sau cũng không nhất định là người.”
“Không phải người, chẳng lẽ là quỷ.” Ninh Nhụy Nhụy nói xong, lập tức nhìn thấy hai thân ảnh, sau đó không còn cười được nữa.
Chỗ sâu trong bụi cây, hai bóng người quanh đi quẩn lại, cũng đến nơi khu vực trống trải này.
Một nam một nữ chính là Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy.
“Thật là…” Ninh Nhụy Nhụy không khỏi cảm thán: “Đúng là sáng tạo. Nhưng hắc thủ đằng sau chơi như vậy có ý nghĩa gì chứ?”
Hạ Thiên cười nói: “Ai biết, có lẽ không có ý nghĩa, chỉ muốn chơi mà thôi?”
“Đây không phải chơi chết mới cam tâm sao?” Ninh Nhụy Nhụy thật sự không hiểu được loại tư duy biến thái này, liền hỏi Hạ Thiên: “Ngươi thấy người khác giả mạo ngươi, chẳng lẽ ngươi không tức giận?”
“Đương nhiên tức giận rồi.” Gương mặt Hạ Thiên ngưng lại, lạnh giọng nói: “Cho các ngươi ba giây, các ngươi lập tức hiện nguyên hình, sau đó xéo đi. Nếu không, đừng trách ta xử lý các ngươi.”
Ninh Nhụy Nhụy cũng tức giận: “Vừa rồi giả mạo Cửu tỷ tỷ còn chưa đủ sao? Bây giờ còn cả gan giả mạo chúng ta nữa.”
“Khá lắm, còn học được đòn đánh phủ đầu.” Ninh Nhụy Nhụy chỉ cảm thấy buồn cười, giọng mỉa mai: “Các ngươi có thể bắt chước được bộ dáng, nhưng cũng chưa chắc có thể bắt chước được thực lực.”
Nói xong, Ninh Nhụy Nhụy nhảy lên, đôi chân dài như roi quét về phía Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy đằng kia.
Bành.
Hai người kia còn chưa kịp phản ứng, trực tiếp bị đạp bay ra ngoài, đụng ngã hai ba cái cây, khó khăn lắm mới ngừng lại, rất nhanh biến thành hai luồng sương mù tiêu tán trong rừng cây.
“Thân thủ không tệ, chỉ là vẫn còn chưa đủ.” Bỗng dưng, một âm thanh vang lên bên tai Ninh Nhụy Nhụy.
Không đợi nàng kịp phản ứng, gương mặt đã bị một cước, cả người bay ra ngoài.
Người đánh nàng chính là Ninh Nhụy Nhụy, đây cũng là Ninh Nhụy Nhụy thứ ba.
Bạn cần đăng nhập để bình luận