Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2918: Diễn kịch mệt mỏi quá (02)

“Vậy cũng được.” Bạch Tiêm Tiêm gật đầu.
A Cửu biết Hạ Thiên đã đưa ra quyết định, trên cơ bản sẽ không thay đổi, cũng không khuyên giải nữa, chỉ nhắc nhở: “Hạ Thiên, ngươi phải nhớ cho kỹ, mọi thứ không phải lúc nào cũng chém chém giết giết mới có thể giải quyết, cần phải động não nữa.”
“Cửu nha đầu, có vẻ như nàng đang chê bai ta thì phải.” Hạ Thiên không vui, nói với A Cửu: “Lão công nàng là người thông minh nhất thiên hạ, ta lúc nào cũng chém chém giết giết chứ? Ta luôn luôn lấy lý phục người mà.”
A Cửu đột nhiên không cách nào phản bác được.
Nữ nhân váy trắng lên tiếng: “Mười phút đã hết.”
Hạ Thiên khoát tay, làm ra vẻ lạnh nhạt: “Cửu nha đầu, ta đi đây. Trong vòng ba ngày, ta nhất định sẽ đến cứu nàng.” Nói xong, hắn quay sang nói với Bạch Tiêm Tiêm: “Vợ Tiêm Tiêm, nàng ở đây với Cửu nha đầu chờ ta trở lại nhé.”
Lời còn chưa nói hết, chỉ thấy một vệt thần quang bao phủ Hạ Thiên, trong nháy mắt đã truyền tống hắn đi.
Một lát sau, A Cửu bỗng nhiên thở dài: “Diễn kịch mệt mỏi quá, ngươi nói hắn có phải đã nhìn ra không?”
Bạch Tiêm Tiêm ngẩn ra, mơ hồ nhìn chung quanh, sau đó chỉ vào mình: “Cửu tỷ tỷ, ngươi đang nói chuyện với ta phải không?”
“Không phải.” A Cửu chậm rãi bước đến mép trận pháp, nói với nữ nhân váy trắng: “Dạ Ngọc Mị, phương pháp này của ngươi dùng được không vậy.”
Mặt nữ nhân váy trắng không thay đổi: “Ngươi nói sao?”
“Ta cảm giác sẽ không thành công.” A Cửu cúi đầu suy tính vài giây, sau đó khẽ lắc đầu: “Hắn quá thông minh, muốn lừa hắn rất khó. Ta lại không có khả năng diễn xuất.”
“Quan trọng không phải là diễn xuất mà là hiệu quả thật thật giả giả.” Nữ nhân váy trắng thản nhiên nói: “Hắn là ai, ta còn biết rõ hơn cả ngươi. Nếu tất cả đều là thật, cứ trực tiếp ra tay, không cần do dự. Nếu tất cả là giả, hắn sẽ không nghiêm túc. Chỉ có nửa thật nửa giả, hắn mới cảm thấy hứng thú, mới có thể chơi, mới có thể tập trung mà làm.”
“Ta không hiểu.” A Cửu lắc đầu.
Bạch Tiêm Tiêm cũng không hiểu, hoàn toàn không biết hai người này đang nói cái gì, nhưng nàng cũng hiểu được một điều, hai người kia là cùng một bọn: “Cửu tỷ tỷ, các người đây là…”
A Cửu mỉm cười nói với Bạch Tiêm Tiêm: “Đúng, chúng ta đang diễn trò, diễn cho cái đồ lưu manh kia xem.”
Bạch Tiêm Tiêm nghi hoặc chỉ vào nữ nhân váy trắng: “Nàng ta không phải âm Hậu sao?”
“Nghiêm chỉnh là nói, cơ thể là âm Hậu nhưng ý thức lại không phải.” A Cửu giải thích với Bạch Tiêm Tiêm: “Nàng là Dạ Ngọc Mị, là yêu mị tử Hạ Thiên thích nhất, tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ, yêu tinh xuyên qua từ Tiên Vân đại lục…”
“Ta tưởng chừng như ngươi đang khen ngợi ta đấy.” Biểu hiện nữ nhân váy trắng lạnh nhạt, nhếch miệng cười lạnh: “Nhưng tính tình của ngươi và Y Tiểu Âm không giống nhau lắm.”
A Cửu nhếch miệng: “Đương nhiên không giống, bởi vì chúng ta vốn dĩ là hai người.”
“Cũng đúng. Nếu là Y Tiểu m, nàng ta nhất định sẽ không phối hợp với ta.” Nữ nhân váy trắng khoanh tay, lạnh lùng nói.
“Y tỷ tỷ làm người rất có chuẩn tắc, sẽ không dễ dàng thay đổi.” Dù sao A Cửu cũng ở chung với Y Tiểu Âm nhiều năm, không thích người khác nói xấu Y Tiểu m, không khỏi giải thích: “Ngươi làm những việc này cũng là để suy nghĩ cho Hạ Thiên, cũng là suy nghĩ cho chúng ta, thậm chí cho tất cả nhân loại trên trái đất, nhưng nó lại cần hy sinh rất nhiều người vô tội. Nàng ấy sẽ không đồng ý phối hợp với ngươi.”
“Vô tội? Ha ha, toàn bộ Tiểu Tiên Giới chẳng có ai là vô tội cả.” Nữ nhân váy trắng cười nhạo: “Tiểu Tiên Giới nằm trên thế tục giới nhiều năm, trăm năm qua đều hút hết linh khí trên trái đất, tự cho mình là thần tiên, nhưng không hề có suy nghĩ thương dân yêu dân, xem người bình thường như sâu kiến. Loại người này, nếu ở Tiên Vân đại lục, ta đã sớm thuận tay giết sạch rồi.”
“Cho nên, đây chính là sự khác biệt giữa chúng ta.” A Cửu lắc đầu: “Ngươi đến từ Tiên Vân đại lục, trời sinh chính là tu tiên giả, tam quan cũng là tu tiên giả. Ta và Y tỷ tỷ chỉ là người bình thường, là phàm nhân trong miệng các ngươi.”
Nữ nhân váy trắng mỉm cười: “Ngươi không phải phàm nhân, ngươi không phải đã biết thân thế của mình rồi sao?”
“Thân thế cái rắm!” A Cửu cau mày: “Ta không muốn nhận loại người đó làm cha.”
Nữ nhân váy trắng lại nói: “Nếu sát tâm Hạ Thiên nổi lên, cha ngươi cũng có thể là mục tiêu của hắn. Vì sao vừa rồi ngươi không nhắc nhở Hạ Thiên?”
“Không cần phải như vậy.” A Cửu thản nhiên nói: “Ngươi nói thật ra không sai, trong Tiểu Tiên Giới không có người vô tội. Ban đầu, nam nhân kia cũng không phải người tốt lành gì, chết thì chết thôi. Ngược lại ngươi đấy, ngươi không sợ Hạ Thiên khám phá ra ngươi cài bẫy, sau đó giận lây sang ngươi sao?”
Nữ nhân váy trắng tuyệt không lo lắng: “Sợ cái gì? Làm những chuyện này đều là âm Hậu, liên quan gì đến Dạ Ngọc Mị ta.”
“Ngươi còn âm hơn cả âm Hậu.” A Cửu không khỏi thở dài: “Khó trách Hạ Thiên lại thua trong tay ngươi, còn bị thua nhiều lần. Cũng không biết ngươi có mị lực lớn hay hắn chỉ cần gặp ngươi là biến thành đồ ngốc.”
“Trong này đương nhiên có bí quyết, ngươi muốn học không?” Nữ nhân váy trắng mỉm cười: “Ta có thể dạy ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận