Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2928: Phá Già Thiên Thần Quang Trận (02)

“Đúng là phiền phức muốn chết. Rốt cuộc là cái tên ngớ ngẩn nào đã thiết kế ra thứ này?” Hạ Thiên cực kỳ bất mãn.
“Ngươi nói Thần Quang trận trên bầu trời sao?” Hỏa Cửu Linh tưởng Hạ Thiên hỏi Thần Quang trận trên bầu trời, vội giải thích: “Đây là Già Thiên Thần Quang trận mà Tiên đế đời thứ nhất của tiên giới khai sáng, dùng để ngăn cách hai trọng thiên trên dưới. Ngoại trừ Chưởng môn có được Thần Quang phù, bất luận người nào cũng không vượt qua được đại trận này.”
Hạ Thiên lẩm bẩm: “Xem ra, phải phá trận này trước mới được.
“Ngươi muốn phá Thần Quang trận?” Hỏa Cửu Linh tưởng lỗ tai của mình nghe nhầm, nhưng nàng từ nét mặt của Hạ Thiên xác nhận lại ý của hắn, vội vàng hỏi: “Hạ chưởng môn, ngươi không phải đang nói đùa chứ?”
“Ta chưa từng nói đùa.” Hạ Thiên đáp.
“Đây chính là Thần Quang trận, là đại trận che trời vô thượng, không ai có thể phá được.” Mặc dù Hỏa Cửu Linh cảm thấy Hạ Thiên có rất nhiều chỗ thần kỳ, nhưng cũng không cho rằng hắn có khả năng phá vỡ Thần Quang trận: “Trừ phi ngươi có tu vi Hợp Thể Kỳ đỉnh phong, thậm chí Độ Đông Kỳ, như vậy ngươi mới có khả năng phá vỡ. Bằng không, nghĩ cũng không cần nghĩ. Đừng nói phá vỡ, không bị trận pháp phản phệ mà chết đã là không tệ rồi.”
Hạ Thiên khinh thường lườm Hỏa Cửu Linh, thản nhiên nói: “Người khác không đánh tan được, không có nghĩa ta không đánh tan được.”
“Thế ngươi có tu vi Hợp Thể Kỳ đỉnh phong trở lên không?” Hỏa Cửu Linh trịnh trọng nhắc nhở: “Nếu không có, ngươi đừng nên tự tìm đường chết. Ngươi muốn đi lên không phải là không có biện pháp khác. Bây giờ cha của ta cũng nằm trong tay ngươi, chỉ cần ngươi kế nhiệm chức Chưởng môn, cầm lệnh phù Chưởng môn, ngươi có thể nối thẳng Thiên Ngoại Thiên.”
“Ta chẳng có hứng thú làm Chưởng môn. Ngươi nói phương pháp này với ta cũng vô dụng thôi.” Hạ Thiên lười giải thích quá nhiều. Hắn ném Bồng Lai Vương sang một bên, quyết định phá Thần Quang trận trên bầu trời xong rồi nói.
Hỏa Cửu Linh thấy Hạ Thiên đã quyết định, không khỏi mỉm cười bất đắc dĩ, nhưng trong lòng lại thật sự chờ mong: “Ngươi đúng là điên, nhưng ta lại thích tên điên này. Ta nhìn người khác phá trận đến phát chán. Hạ chưởng môn, không biết ta có thể giúp được gì không?”
“Đối với phá trận, ngươi không giúp đỡ được gì đâu.” Hạ Thiên từ chối, rất nhanh đã bổ sung một câu: “Nhưng ngươi hãy canh chừng bên cạnh, đừng để đám ngu xuẩn kia đến quấy rầy ta.”
“Lĩnh mệnh.” Hỏa Cửu Linh nhẹ gật đầu, ánh mắt nhìn quét xung quanh.
Trước kia, khi còn ở Thanh Phong Sơn, Nguyệt Thanh Nhã cũng đã dạy cho hắn làm cách nào để nhận biết trận pháp, đồng thời truyền thụ phương pháp phá trận cho hắn. Trong đó, trận pháp phòng thủ chia thành sáu cấp bậc, chính là Thủ Thân cấp, Ngự Pháp cấp, Hộ Sơn cấp, Trấn Quốc cấp và Già Thiên cấp, Tế Nhật cấp.
Trước kia, hắn chẳng khi nào dùng đến những thứ này. Cho dù có gặp trận pháp thì cũng chỉ là những trận pháp nhỏ. Đại trận trước mắt là đại trận Già Thiên cấp, không thể khinh thường được.
Hiện tại, thứ mà Hạ Thiên có thể trông cậy vào cũng chỉ có Nghịch Thiên Bát Châm. Không, nghiêm chỉnh mà nói, chỉ có một thức châm ngoại châm. Nghịch Thiên Bát Châm cũng bởi vì viên thuốc mà âm Hậu đã đưa bị đánh về đệ nhất châm.
Cũng may, hắn từ đệ tứ châm ngộ ra châm ngoại châm, không nằm trong hệ thống Nghịch Thiên Bát Châm.m Hậu cũng không biết hắn ngộ ra được một thức châm pháp như thế, cho nên hắn đã thoát khỏi vận mệnh bị viên thuốc kia thiết lập.
Hạ Thiên dựa vào một châm này mới có thể dễ dàng khống chế linh khí xung quanh. Bằng không, Hỏa Cửu Linh đã có thể tiện tay xử lý hắn.
“Muốn phá trận pháp, chỉ cần tìm trận nhãn là được.” Ánh mắt Hạ Thiên nhìn chằm chằm Thần Quang trận đang ngày càng chìm xống, vừa dùng ngân châm thiêu động linh khí tung hoành quanh người, đưa chúng hội tụ vào một chỗ, dần dần ngưng tụ thành linh mạch, hóa thành hình rồng.
“Không thể tưởng tượng được.”
Hỏa Cửu Linh mở to mắt nhìn Hạ Thiên chỉ dùng một cây ngân châm nhưng đã hội tụ toàn bộ linh khí bên trong Bồng Lai phúc địa vào cùng một chỗ, biến thành một con kim long hình thể to lớn, cơ thể từng chút một ngưng thực, từ trong suốt hư ảo dần dần trở nên giống thật hơn.
“Đi, phá trận kia cho ta.”
Hạ Thiên dùng ngân châm chỉ vào Thần Quang trận, chỉ thấy con kim long to lớn gầm thét vọt về phía bầu trời.
Thần Quang trận dường như cũng cảm nhận được nguy hiểm, lôi điện cuồn cuộn tuôn ra đánh về phía kim long đối diện.
Bên trong Bồng Lai phúc địa, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn hình ảnh ngàn năm khó gặp. Người nào cũng mở to mắt. Chứng kiến cảnh tượng bất khả tư nghị này có lẽ là một cảnh tượng hùng vĩ nhất trong cuộc đời của bọn họ.
“Đừng vùng vẫy nữa, vô dụng thôi.” Hạ Thiên cũng không đứng đó mà nhìn, mấy cây ngâm châm xuất hiện giữa ngón tay, phóng về phía hư không: “Ta nói muốn phá trận, nhất định ta sẽ phá.”
Thần Quang trận trên bầu trời không ngừng bị kim long xung kích, quả nhiên mơ hồ có dấu hiệu hỏng mất. Trong lúc thần quang đang phát sáng, các đệ tử Bồng Lai phúc địa dường như nhìn thấy được phong cảnh tuyệt diệu của nhất trọng thiên.
“Dừng tay cho lão phu.”
Lúc này, bỗng nhiên có một bóng người từ trên nhất trọng thiên bay đến, phiêu phù giữa không trung, lớn tiếng chửi mắng Hạ Thiên: “Dám phá hư Thần Quang trận, ăn của lão phu một kiếm.”
Người kia đưa tay chỉ một cái, mấy trăm luồng kiếm khí như mũi tên rời cung, trong chớp mắt đã bắn đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận