Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4132: Ngươi là số 1 hay số 2?

“Hai vị, Hạ Thiên, mời dừng bước.”
Lúc này, có hai người từ giữa không trung rơi xuống, ngăn trước người Hạ Thiên.
“Các ngươi xuất hiện ở đâu thế?” Hạ Thiên nhếch miệng: “Nơi này sắp biến thành phiên chợ rồi sao?” Bạch Mộ Lan nhìn hai người trước mắt, chợt nhớ đến, liền nói với Hạ Thiên: “Hai người này là một cặp tình nhân sát thủ mới xuất hiện trong giới sát thủ hai năm gần đây. Lúc trước bọn họ là bác sĩ, về sau thức tỉnh dị năng, liền đổi nghề làm sát thủ, danh xưng Thần Y Hiệp Lữ.”
“Thần y?” Hạ Thiên nhếch miệng: “Trên thế giới có một thần y ta là đủ rồi.” “Ha ha, Hạ tiên sinh ngươi không nên tức giận.” Nam nhân mặc áo thun quần jean, râu ria xồm xoàm cười nói, sau đó giơ tay với Hạ Thiên, giữa ngón tay kẹp bốn con dao giải phẫu mỏng: “Ta học là Tây y. Tyrell vừa nãy là đồ đệ của ta.”
Hạ Thiên nói: “Ngươi muốn báo thù cho tên đồ đệ ngu ngốc kia của ngươi à?”
“Hắn ta tài nghệ không bằng người, không cần phải báo. Hơn nữa, ta và hắn ta chỉ có quan hệ truyền nghề, cũng chẳng ràng buộc tình cảm gì cả.”
Nam nhân mặc quần jean lắc đầu: ‘Ta tìm Hạ tiên sinh chỉ muốn bàn chuyện hợp tác mà thôi.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Ta và ngươi có hợp tác gì cần nói chứ?” Nữ nhân mặc váy trắng bên cạnh liền nói: “Hạ tiên sinh cũng đã biết, có người treo thưởng ba mươi tỷ với ngươi, sinh tử bất luận. Ngươi bản lãnh thông thiên, nhất định sẽ cảm thấy đám người kia không làm gì được ngươi, nhưng ngươi sớm muộn gì cũng sẽ bị ám sát liên tiếp, phiền phức vô cùng.”
“Đừng vòng vo nữa, ta không rảnh nghe các ngươi nói nhảm.” Hạ Thiên không kiên nhẫn: “Nói thẳng đi, hai người các ngươi muốn làm gì?”
Nam nhân mặc quần jean nghe xong, lập tức nói: “Thật ra rất đơn giản, chúng ta muốn Hạ tiên sinh thuê chúng ta, để chúng ta giải quyết vấn đề này.”
“Không cần thiết phải như vậy.” Hạ Thiên nói: “Còn không bằng ta trực tiếp đến Thần Dụ, xử lý toàn bộ bọn họ cho xong việc.”
“Cũng không dễ tìm đâu.”
Nữ nhân váy trắng nói với Hạ Thiên: “Chúng ta đã sớm điều tra qua tổ chức Thần Dụ gì đó, chẳng những không phát hiện được manh mối gì, thậm chí còn thiếu chút nữa bị…”
Khụ. Nam nhân mặc quần jean ho nhẹ một tiếng, cắt ngang câu chuyện của nữ nhân váy trắng.
Bạch Mộ Lan mỉm cười: “Thật ra các ngươi đang bị Thần Dụ truy sát, muốn núp dưới cờ Hạ đoàn trưởng chúng ta, đúng không?”
“Đúng.” Nam nhân mặc quần jean do dự vài giây, sau đó quyết định thừa nhận: “Thật ra, vợ chồng chúng ta đã sớm điều tra tổ chức Thần Dụ, sau đó bị bọn họ nhìn chằm chằm, vẫn bị đuổi giết đến giờ.” Nữ nhân váy trắng cảm thấy thẳng thắn thì tốt hơn, liền nói: “Là một người bạn của chúng ta đề nghị chúng ta đến tìm Hạ tiên sinh, vừa lúc Thần Dụ hạ lệnh treo thưởng Hạ tiên sinh. Cho nên chúng ta mới nghĩ ra cách này, có gì mạo phạm, mong ngươi thứ lỗi.”
“Nói thẳng đi, ai bảo các ngươi đến tìm ta?” Hạ Thiên hoàn toàn không quan tâm những chuyện khác.
Hai người liếc nhìn nhau một cái, sau đó cùng nói: “Là một nữ nhân có tên là bé ngoan. Chúng ta quen biết với nhau nhiều năm trên mạng, nhưng chưa từng gặp mặt. Nàng ấy bảo chúng ta đến tìm ngươi.”
Hạ Thiên thuận miệng hỏi: “Bé ngoan nào bảo các ngươi đến tìm ta? Số 1 hay số 2?”
“A?” Nam nhân mặc quần jean nghe xong, khó hiểu hỏi: “Bé ngoan không phải chỉ một người thôi sao?”
“Được rồi, xem ra quan hệ giữa các ngươi và bé ngoan chỉ bình thường.” Hạ Thiên nghe xong, không khỏi mất hứng thú.
Tiếp theo, điện thoại liền vang lên.
Hạ Thiên móc ra xem, là bé ngoan gửi đến, bên trên chỉ có một câu: “Giúp bọn họ một chút, đối với ngươi cũng hữu dụng.”
“Ngươi là số 1 hay số 2?” Hạ Thiên hỏi vào điện thoại.
Bé ngoan đáp lại: “Chuyện không liên quan đến ngươi, có làm hay không thì tùy ngươi.”
“Biết rồi, ngươi chính là số 1.” Hạ Thiên lập tức có đáp án.
Hai bé ngoan này hắn đều gặp qua. Hắn theo trình tự thời gian gặp mặt mà định số hiệu cho hai người.
Bé ngoan hắn gặp ở Quỳnh đảo, trẻ tuổi, tính tình khá nóng nảy, đi thẳng về thẳng.
Bé ngoan hắn gặp ở bí cảnh Thiên Cung, tuổi lớn hơn một chút, nhưng khí chất trầm ổn, ôn nhu.
Bé ngoan từ chối cho ý kiến, chỉ nhắn lại: ‘Ta chỉ căn cứ theo phép tính toàn cục, đưa cho ngươi một đề nghị tối ưu. Còn có nghe hay không, do chính ngươi quyết định.”
“Nếu ngươi đã nói như vậy, ta thuận tay giúp bọn họ cũng được.” Hạ Thiên gật đầu đồng ý, sau đó cúp điện thoại.
Hai người kia nghe Hạ Thiên nói chuyện, trong lòng không khỏi thở phào một hơi.
“Các ngươi muốn Hạ đoàn trưởng giúp các ngươi giải quyết chuyện Thần Dụ truy sát sao?” Bạch Mộ Lan đột nhiên lên tiếng hỏi.
“Dĩ nhiên không phải rồi.” Nữ nhân váy trắng lắc đầu: ‘Thần Dụ truy sát, chúng ta ứng phó được. Bằng không, chúng ta cũng không đến đảo Cuồng Hoan. Thật ra chúng ta muốn nhờ Hạ tiên sinh chữa bệnh giúp chúng ta.”
Nam nhân mặc quần jean bỗng nhiên cởi áo, lộ ra lồng ngực, chỉ thấy nơi ngực có một lỗ thủng màu đen, xuyên qua lỗ thủng này có thể nhìn thấy trái tim đang đập.
“Trước kia, chúng ta là bác sĩ và dược sĩ của một xí nghiệp dược phẩm ở Ushuaia.” Nữ nhân váy trắng chậm rãi giải thích: “Bởi vì chúng ta không phải thành viên hạch tâm, cho nên khi đó chúng ta nghiên cứu chỉ là thuốc trị liệu bệnh tim. Mãi cho đến cách đây một năm rưỡi, chồng của ta phát hiện không ổn, sau đó liền âm thầm điều tra, phát hiện xí nghiệp dược dùng người sống làm thí nghiệm, nghiên cứu là thuốc huyết thanh siêu cấp, nói là có thể thức tỉnh dị năng của con người.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận