Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2503: Nhân vật lợi hại thực sự còn chưa lên sàn

Lam Y Nhân nhàn nhã uống cà phê, mỉm cười nhìn đám người Tô Bối Bối.
“Sao ngươi lại ở đây?” Triệu Thanh Thanh đi đến bên người Lam Y Nhân, vô cùng kinh ngạc hỏi nàng.
“Ta vẫn ở đây suốt mà.” Lam Y Nhân cũng có chút kỳ quái, “Chỉ là bỗng nhiên không thấy các ngươi, hại ta còn tưởng các ngươi chạy đi đâu.”
Tô Bối Bối bất mãn nói: “Ngươi mới chạy đó, đây là phòng làm việc của ta.”
“Biết rồi.” Lam Y Nhân vừa cười vừa nói: “Ta cũng từng làm việc ở đây, còn cùng chồng chơi......” Tô Bối Bối vội vàng trừng mắt với Lam Y Nhân, tức giận nói: “Ngậm miệng, nội dung phía sau ta không muốn nghe đến.”
“Không nghe thì thôi.” Lam Y Nhân nhếch miệng, lộ ra biểu tình say mê, hai chân hơi chà xát: “Haiz, thật sự có chút nhớ chồng.”
“Đừng ngắt lời, ta chỉ muốn biết tại sao ngươi lại không trúng chiêu!”
Triệu Thanh Thanh muốn biết nhất là nguyên nhân này, “Chẳng lẽ sư phụ thật sự dạy ngươi tư thế đặc biệt?”
Lam Y Nhân lắc đầu, liếc Triệu Thanh Thanh: “Chồng thích dùng tư thế gì không phải ngươi cũng rõ sao.”
“Rốt cuộc là sao?” Triệu Thanh Thanh xác thực nghĩ không ra: “Tại sao đám người Đường Mộc lại bắt lọt ngươi.”
Ninh Nhụy Nhụy suy đoán nói: “Nói không chừng quên mất nàng.”
“Không thể nào!” Triệu Thanh Thanh không tiếp thu được đáp án này, “Người có tâm tư kín đáo như thế, thiết kế nhiều cạm bẫy như vậy, sẽ phạm phải loại sai lầm cấp thấp vậy ư?”
“Ngược lại ta cảm thấy Nhụy Nhụy nói đúng.” Lam Y Nhân cười rót cho đám người mỗi người một ly cà phê, lại rót cho Thạch Thuần ly nước trái cây: “Có đôi khi đáp án chỉ đơn giản thế thôi, là do ngươi nghĩ quá phức tạp.”
Triệu Thanh Thanh im lặng thở dài, nghĩ nửa ngày cũng chỉ có tình huống như vậy.
“Mấy người kia nên xử lý thế nào?” Ninh Nhụy Nhụy tiện tay chỉ vào đám người Đường Mộc ở trong góc phòng, nhẹ giọng hỏi.
Tô Bối Bối không khỏi tức giận nói: “Đúng là không thể ở đây nữa, vừa đánh nhau, lại từng có thi thể, lại…” Đang nói nàng quay sang lườm Lam Y Nhân một cái, quát mắng: “Ngày mai ta sẽ chuyển văn phòng đến lầu khác.”
“Ta đã gọi điện thoại cho Thiên Đạo tổ rồi, lát nữa bọn hắn sẽ phái người tới xử lý.” Bây giờ Triệu Thanh Thanh rất có khí chất của một đội trưởng, “Cơ thể của đám người này có chút giá trị nghiên cứu, chưa biết chừng còn có thể lôi ra kẻ đứng đằng sau.”
Tô Bối Bối không lạc quan với việc này cho lắm, nói với Triệu Thanh Thanh: “Ngươi đừng có mà tưởng bở, những người này thật ra là đám phổ thông thôi, nhân vật lợi hại chân chính chưa lên sàn đâu.”
Lam Y Nhân lo lắng nhất vẫn là đủ tai họa ngầm núp trong bóng tối: “Bọn hắn nhắc đến Thiên Cung gì đó, rốt cuộc là thế lực gì?”
“Liên quan tới Thiên Cung, ta đã từng nghe nói qua, nhưng mà không biết có liên quan đến Thiên Cung này hay không.”
Ninh Nhụy Nhụy nhớ tới việc nghe được trong bí cảnh dưới đáy biển, “Nói rằng trên địa cầu có ba cái bí cảnh, mỗi một cái đều tồn tại được hơn vạn năm, lần lượt là bí cảnh Thiên Cung, bí cảnh U Minh và bí cảnh Quy Khư.”
Ninh Nhụy Nhụy sợ các nàng nghe không hiểu, lại nói qua việc nàng và Hạ Thiên ở trong bí cảnh dưới đáy biển, “Bí cảnh Quy Khư kia hẳn là đã không còn tồn tại nữa, Viên gia phụ thuộc vào nó cũng ngỏm rồi.”
Đôi lông mày khí khái anh hùng của Triệu Thanh Thanh nhíu lại, nghĩ tới một khả năng: “Nếu nói như thế thì Thiên Cung đúng là một bí cảnh, sau đó Tiêu gia chính là gia tộc ẩn tàng phụ thuộc vào nó.”
“Còn về tổ chức Thiên Cung kia, rất có thể là nanh vuốt của Tiêu gia ở giới thế tục.
Suy đoán này ngược lại có chút đáng tin, mấy người khác không khỏi gật đầu, cảm thấy tám chín phần là sự thật.
“Vậy bọn hắn đối phó chồng là muốn làm gì?” Lam Y Nhân không hiểu hỏi: “Hơn nữa còn thừa dịp chồng không ở đây ra tay với chúng ta.”
Triệu Thanh Thanh có chút khinh thường nói: “Người kia chỉ dám thừa dịp sư phụ không ở đây mới dám động thủ, vậy chứng minh thực lực của hắn cũng chả ra sao.”
“Sớm muộn gì ta sẽ kéo được hắn ra, sau đó giáo huấn một trận.”
“Cơ mà rốt cuộc Hạ Thiên đi đâu nhỉ, tại sao ngay cả một chút tin tức cũng không có?” Ninh Nhụy Nhụy vẫn không nhịn được hỏi vấn đề luôn muốn biết.
Lam Y Nhân trả lời: “Hình như trước khi đi hắn từng nhắc với ngươi mà.”
“Đâu có, hắn chỉ nói muốn đi tìm Y Y tỷ.” Ninh Nhụy Nhụy nghi ngờ nói: “Y Y tỷ thường xuyên ra nước ngoài công tác, chữa bệnh cho người khác, ta còn tưởng rằng bọn hắn đến quốc gia u Mỹ nào đấy chơi.”
“Ta biết một chỗ.”
Lúc này Tô Bối Bối nhớ ra một vài chuyện, “Y Tiểu Âm là người của âm Y môn, có lẽ bọn hắn đến tổng bộ của âm Y môn.”
“Tổng bộ của âm Y môn?” Triệu Thanh Thanh sửng sốt, “Sao ta lại không nhớ âm Y môn bị đưa cho sư phụ vào mười hai năm trước nhỉ.”
Tô Bối Bối trợn mắt với Triệu Thanh, nói: “Tốt xấu gì ngươi cũng là tổ trưởng của Thiên Đạo tổ, chút tin tức ấy cũng không biết sao?”
“Thiên Đạo tổ cũng không phải tổ chức tình báo.” Triệu Thanh Thanh tức giận trả lời một câu, “Ta cũng không phải sư phụ, gì cũng biết được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận