Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1992. Dùng cách trực tiếp nhất giải quyết vấn đề

Trong thôn đột nhiên xảy ra một ít náo loạn, có người kêu lên sợ hãi, cũng có người hô to, sau đó là một trận hoảng loạn, Ninh Nhụy Nhụy đầu tiên cho rằng đã xảy ra chuyện gì đó, nhưng rất nhanh, nàng đã biết là do trưởng thôn kia đã chết rồi.
Cả thôn rất nhanh đã trở nên hơi hỗn loạn, một đám người đầu tiên ồn ào muốn đưa ông thôn trưởng đi bệnh viện, sau đó còn có người nói y thuật của Hạ Thiên rất cao, muốn Hạ Thiên giúp đỡ cứu người, dù sao ở đây muốn đi bệnh viện cũng không dễ dàng, chẳng qua, giống như lúc trước Hạ Thiên đã nói với Lam Lam. Hạ Thiên trực tiếp nói với những người này, trưởng thôn đã chết rồi.
Người chết không thể cứu sống được, Hạ Thiên đương nhiên cũng sẽ không cứu người, mà cuối cùng, vẫn có người đưa trưởng thôn xuống núi, giày vò cả một buổi tối, đến sáng ngày hôm sau, trưởng thôn lại được đưa về, tóm lại, sau đó bắt đầu chuẩn bị hậu sự.
Mà cái chết của thôn trưởng cũng khiến một chuyện bất ngờ xảy ra, đó là hoạt động dạy học của tổ chức tình nguyện viên phải kết thúc trước thời hạn.
“Ninh tiểu thư, chúng ta có thể phải rời khỏi đây trước thời hạn.” Lúc Vương Siêu và Búp Bê cùng đến nói tin tức này với Ninh Nhụy Nhụy. Bên này, Lam Lam cuối cùng đã chôn cất Bác Lang xong, lúc này nàng đã mệt đến mức trực tiếp nằm trên mặt đất.
Mà lúc này, Ninh Nhụy Nhụy cũng nhận được cuộc gọi từ nữ nhân tối qua: “Ninh tiểu thư, cô đã quyết định chưa?”
“Các ngươi nói cho ta địa chỉ, ta đi nói chuyện với các ngươi.” Ninh Nhụy Nhụy vẫn đưa ra quyết định, nàng quyết định đi thử xem.
“Được, Ninh tiểu thư, chúng ta lập tức gửi địa chỉ cho cô, nếu cô cần chúng ta đi đón cô thì cũng có thể nói thẳng.” Nữ nhân đầu dây bên kia vẫn lịch sự như trước, còn có chút vui mừng.
“Không cần, ta có thể tự đi.” Ninh Nhụy Nhụy đáp lại.
“Được, rất mong được gặp mặt Ninh tiểu thư.” Nữ nhân bên kia rõ ràng rất vui vẻ: “Vậy thì, Ninh tiểu thư, ta không làm phiền cô nữa, tạm biệt.”
Cúp điện thoại, Ninh Nhụy Nhụy nhìn về phía Hạ Thiên: “Này, ta chuẩn bị đi chỗ đó thám hiểm, ngươi giúp ta đưa Lam Lam xuống núi, sau đó sắp xếp ổn thỏa cho nàng, sau đó ngươi có thể lại đến tìm ta.”
“Ừm, được.” Hạ Thiên đồng ý.
Ninh Nhụy Nhụy giật mình: “Ngươi thật sự đồng ý rồi sao?”
“Tiểu muội chân dài, ta chưa bao giờ nói dối.” Hạ Thiên lười biếng nói.
Ninh Nhụy Nhụy nhìn Hạ Thiên, cảm thấy chuyện này quá kỳ lạ, sao gia hỏa này lại đột nhiên trở nên dễ nói chuyện như vậy?
Đúng lúc này, di động của Hạ Thiên vang lên.
“Vợ Y Y, nàng nhớ ta rồi sao? Ồ, ta biết nàng nhớ ta rồi, ta lập tức qua ngay.” Hạ Thiên nhận cuộc gọi nhưng lại cúp máy rất nhanh.
Ninh Nhụy Nhụy nhìn Hạ Thiên với vẻ mặt rất quái dị, nàng biết cuộc gọi vừa rồi là Y Tiểu Âm gọi tới, nàng thậm chí cũng nghe thấy đầu bên kia, Y Tiểu Âm quả thật nói Hạ Thiên qua đó, nhưng kỳ lạ nhất là sao nàng lại cảm thấy, hình như Hạ Thiên đã sớm biết Y Tiểu Âm sẽ tìm hắn, cho nên hắn mới không đi thám hiểm đáy biển với nàng?
“Này, có phải ngươi đang chờ Y Y tỷ gọi cho ngươi không?” Ninh Nhụy Nhụy cuối cùng vẫn không nhịn nổi, trực tiếp hỏi ra.
"Đúng vậy, đương nhiên là ta biết vợ Y Y muốn tìm ta rồi." Hạ Thiên cười hì hì nói.
"Làm sao mà ngươi biết?" Ninh Nhụy Nhụy vẫn không nhịn được tiếp tục hỏi.
"Đương nhiên là ta cùng với vợ Y Y tâm linh tương thông rồi, chỉ có như vậy thì ta mới biết nàng ấy nhớ ta." Hạ Thiên nhìn Ninh Nhụy Nhụy với ánh mắt kỳ quái, "Tiểu muội chân dài à, sao cô có thể hỏi một vấn đề ngốc nghếch như vậy chứ?"
"Ngươi mới là đồ ngốc!" Ninh Nhụy Nhụy có chút tức giận mắng to, ta tin ngươi được chết liền, gia hỏa ấy là một lão lưu manh không biết xấu hổ, còn lâu nàng mới tin những chuyện ma quỷ mà Hạ Thiên nói!
"Tiểu muội chân dài, không sao đâu, cho dù cô có là đồ ngốc thì ta cũng sẽ không chê bai, chỉ cần cô chịu ăn nhiều để cho ngực lớn hơn một chút xíu, lúc đó cô sẽ trở nên thông minh hơn rồi." Hạ Thiên lại cười hì hì nói.
"Hừ, ta lười nói vớ vẩn với ngươi, ta đi nói chuyện với Lam Lam một chút, nếu ngươi muốn đi thì nhớ mang Lam Lam theo." Ninh Nhụy Nhụy quyết định không tiếp tục dây dưa dong dài với hắn nữa.
Hạ Thiên đúng là chuẩn bị rời đi, nhưng Ninh Nhụy Nhụy lại gặp phải một vấn đề, đó chính là Lam Lam cũng không nguyện ý đi theo hắn, hơn nữa, hiện giờ nàng ấy cũng không muốn rời đi, muốn ở lại đây thêm vài ngày nữa.
Dựa theo cách nói của Lam Lam chính là nàng ấy còn muốn ở bên cạnh Bác Lang lâu hơn một chút.
Ninh Nhụy Nhụy giải thích hết lời, dùng rất nhiều phương pháp khác nhau khuyên bảo Lam Lam, nhưng cô gái bé nhỏ này rất cố chấp, có nói thế nào cũng vô dụng, thế là Hạ Thiên đứng một bên nhìn cuối cùng không thể nhịn được nữa, hắn vươn một tay ôm lấy tiểu nha đầu Lam Lam rồi xoay người chạy mất.
"Tiểu muội chân dài, ta đi đây, nếu ngươi nhớ ta đến mức chịu không nổi thì có thể gọi điện thoại cho ta." Hạ Thiên nói xong thì lập tức chạy trốn vô ảnh vô tung.
Nàng nhất thời có chút ngẩn người, gia hỏa ấy, lại sử dụng phương thức không phân rõ phải trái kia để giải quyết vấn đề nữa rồi.
Mà bây giờ, Vương Siêu cùng với Búp Bê đều ở bên cạnh nhìn, hai người bọn hắn có chút ngẩn người, nhưng điều làm bọn hắn kinh ngạc nhất chính là Hạ Thiên chạy quá nhanh, quả thật giống như phía sau có gắn thêm động cơ xe máy vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận