Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1691. Lại gắp nha đầu chuyên hố người

Mặc dù Lam Y Nhân biết dáng vẻ của mình dễ nhìn, cũng biết mình được Hạ Thiên vừa ý cũng vì cái dáng vẻ dễ nhìn này, thậm chí nàng cũng biết Hạ Thiên không ngại việc nàng làm bình hoa, nhưng chính nàng lại không muốn làm bình hoa.
Ở thành phố Quế, Lam đại tiểu thư nàng là nhân vật có thủ đoạn, chỉ là bởi vì việc Hạ Thiên xuất hiện làm cho cuộc sống của nàng bị rối loạn, dường như trong khoảng thời gian này thật sự biến nàng thành bình hoa.
Tuy nàng không phải là tổng giám đốc, chỉ là trợ lý tổng giám đốc, nhưng việc Tô Bối Bối giao quyền hạn cho nàng thì trên thực tế đã tương đương với việc nàng là đại diện của tổng giám đốc.
Hơn nữa, nàng bây giờ đã biết, công ty nhà này trên bản chất là thuộc về Hạ Thiên, mà Hạ Thiên là nam nhân của nàng. Nàng tới quản lý công ty này cũng là chuyện đương nhiên, không có gì không được.
“Chồng à, mấy ngày nay, anh đừng đến tìm ta nữa, anh đi tìm Bối Bối hoặc những người khác chơi đi.” Lam Y Nhân muốn làm việc thật tốt thì phải đuổi Hạ Thiên đi, nếu không thì nàng không cách nào làm việc được.
“Nhưng vợ Tiểu Y Y, ta càng thích tới tìm nàng đó.” Thật ra Hạ Thiên không phải không muốn đi tìm người khác chơi, mấu chốt là vợ Y Y không nghe lời, không chơi cùng với hắn, nha đầu Bối Bối cũng không nghe lời, cũng không chơi cùng với hắn, cuối cùng vẫn chỉ có vợ Tiểu Y Y tương đối nghe lời.
“Tóm lại anh đừng đến tìm ta nữa, bây giờ, ta phải quản lý chuyện công ty thật tốt.” Lam Y Nhân oán thầm Hạ Thiên, rõ ràng hắn ưa thích Bối Bối hơn, càng thích đi tìm Y Tiểu m, chỉ là các nàng không cho hắn làm loạn mà thôi.
Nghĩ nghĩ, Lam Y Nhân lại nói: “Chồng à, nếu ta không giải quyết được chuyện của công ty, vậy ta chỉ có thể gọi Bối Bối trở về, đến lúc đó nói không chừng còn có thể nhờ ngươi đến giúp đỡ đó.”
Nhờ hắn đến giúp đỡ?
Hạ Thiên lập tức cảm thấy không thể như thế được, hắn cũng không có tâm tư vào trong công ty giúp làm việc vặt. Còn về chuyện để cho nha đầu Bối Bối kia trở về, dường như cũng không phải là chuyện xấu, tuy nhiên nếu như Tô Bối Bối chuyên tâm làm tổng giám đốc thì chẳng phải hắn cũng không cách nào tìm nàng chơi sao?
Nghĩ nghĩ, cuối cùng Hạ Thiên quyết định, vẫn là để vợ Tiểu Y Y lo chuyện trong công ty cho tốt, như vậy mọi người đều thả lỏng.
“Được thôi, vợ Tiểu Y Y, vậy mấy ngày này ta sẽ không tìm nàng.” Hạ Thiên nhìn Lam Y Nhân: “Tuy nhiên, nếu nàng nhớ ta thì ta lập tức sẽ trở về.”
“Biết rồi, nếu ta có rảnh thì sẽ gọi điện thoại cho anh.” Lam Y Nhân nói với giọng dịu dàng, nàng biết tạm thời mình chắc chắn sẽ không nghĩ đến nam nhân này, nàng còn muốn buổi tối có thể nghỉ ngơi thật tốt nữa.
Còn về một thời gian dài nữa có thể nghĩ tới hắn hay không, cái đó phải coi lại.
“Vợ Tiểu Y Y, vậy ta đi ra ngoài chơi đây.” Hạ Thiên nói xong thì nhảy ra khỏi cửa sổ.
Lam Y Nhân nhẹ nhàng thở ra, cái tên quấn người này cuối cùng cũng đi rồi.
Nhưng vào lúc này, Hạ Thiên lại nhảy vào từ cửa sổ.
“Chồng, sao anh... A!” Lam Y Nhân mới nói mấy chữ thì miệng bị chặn lại.
“Đi ra ngoài thì phải hôn vợ một chút, vừa nãy ta quên mất.” Hạ Thiên buông Lam Y Nhân ra, cười hì hì, sau đó, nhảy ra khỏi cửa sổ.
Lam Y Nhân dở khóc dở cười, nhưng chẳng biết tại sao ở đáy lòng lại không ngừng tuôn ra từng tia ấm áp.
Hít một hơi thật sâu, Lam Y Nhân đứng dậy, đi ra ngoài phòng ngủ. Nàng thật sự muốn bắt đầu quản lý cái gọi là công ty cổ phần tập đoàn Thần Y khổng lồ, mà nàng nhất định quản lý công ty thật tốt, bởi vì đây là sản nghiệp của nam nhân nàng.
Cũng là của nàng.
Giờ phút này, dường như Lam Y Nhân thật sự đã tìm được một nơi để trở về.
Tuy nhiên lúc này, Hạ Thiên lại không biết nên đi nơi nào mới được.
Đi tìm vợ Y Y hình như cũng chơi không được lắm, hơn nữa lúc tối qua hắn rời đi, còn thuận tay đánh nàng một cái, lúc này đi tới, hơn nửa là nàng còn tức giận.
Còn về nha đầu Tô Bối Bối kia thì đang tự thả lỏng mình ở bên ngoài, nàng thả mình không phải là ví von, mà là thật sự thả mình, chính là bay lung tung ở trên trời, thấy hứng thú với chỗ nào là ở lại vui chơi.
Hạ Thiên cảm thấy cái này chơi không vui, cho nên hắn cũng không muốn đi tìm Tô Bối Bối lắm, dù sao thì Tô Bối Bối cũng sẽ không chơi những thứ hắn hay chơi.
“Thế giới này thật sự đã thay đổi, người đẹp trai như ta lại không có vợ ở bên cạnh.” Hạ Thiên lẩm bẩm, hắn cảm thấy thế giới bây giờ thật sự đối xử không tốt với người đẹp trai nhất thế giới như hắn.
Dát!
Nhanh chóng dừng lại thì có âm thanh tuyền đến bên tai Hạ Thiên, đồng thời một giọng nói quen thuộc truyền tới tai Hạ Thiên: “Anh rể, ngươi đang đi bộ sao?”
Hạ Thiên vừa quay đầu đã thấy được Hàm Hàm, nha đầu này đang cực kỳ tò mò nhìn Hạ Thiên. Nàng cảm thấy Hạ Thiên thật sự quá nhàm chán, vừa sáng sớm đã chạy tới dọc đường đi bộ.
“Chuyện này không liên quan đến ngươi.” Hạ Thiên lười biếng trả lời một câu, hắn không muốn nói bậy với nha đầu này, dáng người kém cũng tạm được đi, đã vậy lúc nào cũng muốn hố hắn.
Nếu dáng người tốt như Muội muội chân dài thì hắn không ngại bị hố, sau khi bị lừa thì càng có cớ để trừng phạt nàng, nhưng Hàm Hàm là nha đầu không có ngực cũng không có mông, bị hố còn không khác gì bị thua thiệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận