Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2036. Là Hạ Thiên dạy hư ta.

“Ngươi bị dàn cảnh lừa tiền? Không thể nào, ngươi xấu như thế ai lừa ngươi... A, anh, là Hạ Thiên dạy hư ta, hắn từng nói người khác xấu, ta không chú ý lỡ nói ra.” Tô Bối Bối lập tức cho Hạ Thiên cõng nồi: “Thật ra là ta nghĩ sai rồi, người xấu xí càng dễ bị lừa, nhưng anh à, ngươi đang hưởng tuần trăng mật sao lại bị lừa tiền.... A? Không phải dàn cảnh lừa tiền?”
Tô Bối Bối vừa mới có dáng vẻ hưng phấn, sau đó nghe nói không phải gặp tiên nhân, đã mất hết hứng thú: “Các ngươi chỉ là đi du lịch bị người ta lừa? Tạm thời tăng giá? Không phải ngươi không có tiền, cho bọn hắn, đúng vậy, chút chuyện nhỏ như vậy thì đừng gọi điện thoại cho ta, ngươi lại không thiếu tiền... Được rồi, cứ như vậy, ta cách chỗ ngươi xa đó, ta lười đi rồi, bái bai.”
Không đợi bên Tô Tiểu Xán nói, Tô Bối Bối đã cúp điện thoại, sau đó nàng kéo Hạ Thiên một cái: “Này, nhanh tìm người giúp ta tìm thử anh ta đang ở đâu, hắn xảy ra chuyện rồi!”
“Không phải ngươi nói mặc kệ hắn sao?” Hạ Thiên có chút buồn bực, “Mặc dù hắn bị người ta bắt cóc, nhưng để hắn tự đưa tiền không được sao?”
Tô Bối Bối vừa gọi điện thoại với Tô Tiểu Xán, mặc dù bên này nàng đang nói bậy, nhưng hai người là người tu tiên, thật ra có thể nghe được động tĩnh nhỏ ở phía bên kia, biết gần Tô Tiểu Xán còn có không ít người, hơn nữa trên thực tế, bọn hắn còn có thể nghe được giọng nói nhỏ bên kia điện thoại, mặc dù trước mắt còn chưa rõ tình huống của bên đấy lắm, nhưng cho dù là Hạ Thiên hay Tô Bối Bối, đều biết hắn bị người ta bắt cóc.
“Ngươi thật ngốc, nếu đưa tiền thì có thể giải quyết... Ai nha, đồ lưu manh, ngươi đừng đánh ta!” Tô Bối Bối tức giận thở hổn hển, tên háo sắc lại đánh một cái vào trên bộ phận nhiều thịt nhất của nàng.
“Bối nha đầu, ta là chồng ngươi, là người thông minh nhất, ngươi nói ta kém thông minh nữa là sẽ bị ăn đòn.” Thật ra Hạ Thiên còn định tát thêm, dù sao xúc cảm đặc biệt tốt.
“Này, tóm lại ngươi nhanh chóng cho người tìm xem anh ta đang ở đâu?” Tô Bối Bối không tranh chấp với hắn, nàng vừa hơi lo cho Tô Tiểu Xán, vừa tất sợ bị Hạ Thiên đánh mình.
Ừ, nói là đánh nàng, nhưng thật ra là gia hỏa này tìm lý do phi lễ với nàng.
Mặc dù, hắn cảm thấy tìm kiếm cũng không có ích gì, nhưng, nhìn đại mỹ nữ gợi cảm như Tô Bối Bối, hắn vẫn nhắn tin cho Bé Ngoan, bảo nàng ấy truy tìm tung tích của Tô Tiểu Xán.
“Bối nha đầu, anh ngươi ra ngoài hưởng tuần trăng mật không mang theo bảo vệ sao?” Lúc này, Hạ Thiên mở miệng hỏi.
“Chắc có mang theo, không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng những vệ sĩ kia của hắn có thể là gặp phải một người có năng lực lợi hại hơn.” Tô Bối Bối phân tích một chút: “Bây giờ không phải là có nhiều loại người sao? Nói không chừng chính là những người trước đó muốn đối phó với ngươi đó.”
Dừng một chút, nàng lại có vẻ mơ màng nói: “Nhưng rất kỳ lạ, bọn hắn bắt cóc đại ca ta, sao anh ta còn gọi điện thoại cho ta chứ? Hơn nữa anh ta không tìm ta đòi tiền, những bọn cướp kia chắc bên cạnh đều nghe thấy, anh ta không cần tiền, chẳng lẽ bọn hắn không nghi ngờ sao?”
“Có thể vì anh ngươi lớn lên tương đối xấu, bọn hắn không tin hắn.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
Tô Bối Bối liếc hắn, tên biến thái này mới xấu, cả ngày nói người khác khác xấu.
Nhưng nàng lập tức nhớ tới mình vừa mới nói Tô Tiểu Xán xấu, đương nhiên, nàng lập tức tìm lý do chính là lý do mới nói cho anh mình nghe, đều do Hạ Thiên, là bị hắn dạy hư.
Hai người đang nói chuyện, điện thoại lại vang lên, không là ai khác, chính là Tô Tiểu Xán gọi tới.
“Anh ngươi làm gì vậy? Ta đã nói ta không đi, chính ngươi tự đưa tiền cho người ta không được sao?” Tô Bối Bối nhận điện thoại, có chút mất hứng.
“Bối Bối, cái đó, bọn hắn cần tiền mặt, ngươi vẫn nên tới một chuyến, thật sự trên người của ta không có nhiều tiền mặt...” Trong giọng nói của Tô Tiểu Xán có chút lo lắng.
“Được thôi, anh, ngươi muốn bao nhiêu tiền mặt? Ngươi đang ở đâu vậy?” Cuối cùng Tô Bối Bối bắt đầu hỏi chỗ đang ở.
“Ngươi, ngươi tới trước... Coi như, đầu tiên ngươi chuẩn bị tiền mặt, ta, chốc lát ta gọi điện thoại cho ngươi một lần nữa.” Vốn Tô Tiểu Xán muốn nói chỗ ở, nhưng lại bị người khác ngăn cản: “Tóm lại trước tiên ngươi chuẩn bị 100 vạn tiền mặt...”
“100 vạn? Ta nói này anh cả, dù tạm thời tăng giá cũng không cao như vậy?” Tô Bối Bối oán trách: “Có phải ngươi làm chuyện gì để người ta nắm cán rồi phải không? Ngươi sẽ không ở nông thôn ngủ với thôn nữ gì đó chứ? Được rồi được rồi, ta lười hỏi ngươi, ta lập tức đi tìm người đòi tiền, bây giờ muốn có tiền mặt thật đúng là không dễ.”
Tô Bối Bối lại cúp điện thoại, sau đó nhìn về phía hắn, sắc mặt của nàng có chút khó coi: “Này, ngươi có nghe hay không, hình như bọn giặc cướp bên kia muốn làm loạn với chị dâu của ta, chúng ta phải nhanh chóng hành động.”
“Những tên cướp ấy thật sự không có phẩm vị.” Hạ Thiên ở đó cảm khái, sau đó hắn nhận được vị trí Bé Ngoan gửi tới, ừ, trực tiếp định vị địa chỉ.
“Đây là nơi nào?” Tô Bối Bối nhíu nhíu mày: “Quên mất, xem thử chỉ dẫn đường đi... Còn tốt, không xa, nhanh lên, chúng ta nhanh chóng tới đó!”
Hai người nhìn vào bản đồ, cách Giang Hải mấy trăm km, đối với bọn họ mà nói, nơi đây quả thật không xa, chỉ là con đường này bọn hắn không quen, mà phần mềm hướng dẫn không dành cho người tu tiên nên dùng ít nhiều không quá quen thuộc, mặc dù như thế, chưa đến nửa tiếng, bọn hắn đã tìm được nơi đó.
“Có phải anh của ngươi sau khi kết hôn đầu óc bị hư hay không?” Hạ Thiên nhìn Tô Bối Bối, rất nghiêm túc hỏi.
“Chắc là trước khi kết hôn đầu óc đã hỏng, nếu không thì tại sao hắn phải kết hôn?” Rất khó để Tô Bối Bối và Hạ Thiên được đạt được sự nhất trí.
Bây giờ, nàng cũng thấy đầu óc đại ca bị hỏng, nếu không thì sao hắn lại đến nơi quỷ quái chim không thèm ị kia? Nơi này ở trên một ngọn núi, mà còn là ngọn núi không có tên tuổi gì, ngược lại ở trong bản đồ cũng không tìm được tên, đương nhiên, phong cảnh nơi đây nhìn vẫn được, mặc dù bây giờ là đêm hôm khuya khoắt, cũng may bọn hắn là người tu tiên, còn có thể thấy tình huống đại khái.
Trên núi có một căn nhà gỗ, lúc này nhà gỗ vẫn sáng đèn, ừ, mặc dù bọn hắn không có vào nhà, nhưng bọn hắn đã biết, Tô Tiểu Xán đang ở bên trong, đương nhiên, rõ ràng cũng bọn cướp ở bên trong, hiện tại, chắc trong nhà gỗ có sáu người.
“Căn nhà ấy xây cũng không tệ lắm, nhưng, còn không có tốt bằng nhà gỗ trên núi Thanh Phong.” Lúc này, Hạ Thiên đánh giá nhà gỗ thêm một lần, sau đó, ôm Tô Bối Bối đi vào.
Trong nhà gỗ, sáu ánh mắt nhìn qua cùng một chỗ.
Trừ bỏ Tô Tiểu Xán và Hứa Như bị trói chặt bên ngoài, bốn người khác đều là nam nhân, nhìn qua có vẻ trẻ tuổi, hơn hai mươi tuổi, mà bọn hắn vừa nhìn thấy Tô Bối Bối, lập tức có dáng vẻ nước bọt chảy ra hết, hơn nữa bốn người lập tức đứng lên, xem bọn hắn như muốn lập tức nhào tới về phía Tô Bối Bối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận