Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1559. Là bọn hắn

“Nhụy Nhụy, có vẻ như báo cảnh sát cũng không có tác dụng gì, nhìn bọn hắn giống sát thủ chuyên nghiệp hoặc lính đánh thuê, cảnh sát rất khó có thể dùng biện pháp chính thức để có được thông tin hữu ích từ miệng bọn họ.” A Cửu lắc đầu, “Tốt nhất là chúng ta nên tự mình giải quyết.”
“Vậy, Cửu tỷ, chúng ta sẽ xử lý như thế nào đây?” Ninh Nhụy Nhụy đối với loại chuyện này hiển nhiên không hề chút có kinh nghiệm.
A Cửu do dự một chút rồi nói: “Hay đi tìm tên khốn kia, hắn xử lý loại chuyện này rất được đấy.”
“Cửu tỷ, ngươi nói tên biến thái Hạ Thiên ư?” Ninh Nhụy Nhụy khẽ giật mình.
“Đúng, ta đi gọi điện cho hắn.” A Cửu gật đầu, nhanh chóng lấy điện thoại ra bấm gọi cho Hạ Thiên, trước đó tiểu thư đã đưa số điện thoại mới của hắn cho nàng, bây giờ đúng lúc đã có thể sử dụng.
Kết quả là, Hạ Thiên đang dạy Lam Y Nhân đủ loại kiến thức tu luyện trường sinh thì nhận được cuộc gọi từ A Cửu vào lúc ba giờ sáng.
“Ngươi đang ở đâu? Mau tới nhà của Nhụy Nhụy.” Điện thoại vừa mới kết nối, A Cửu liền nói.
“Cửu nha đầu, ngươi đang nhớ ta sao......” Hạ Thiên còn chưa dứt lời, A Cửu đã cúp máy.
Hạ Thiên bỗng nhiên có chút khó chịu, nha đầu A Cửu kia còn dám cúp điện thoại của hắn, đúng là muốn ăn đòn đây mà!
“Vợ Tiểu Y Y, chúng ta tới nhà Tiểu muội chân dài trước.” Hạ Thiên trực tiếp bế Lam Y Nhân lên, sau đó ttrực tiếp nhảy ra ngoài cửa sổ.
“Này, chờ đã, anh đi một mình là được rồi!” Lam Y Nhân vội vàng nói.
“Như vậy không được.” Hạ Thiên vội vàng ôm Lam Y Nhân chạy như điên, “Vợ Tiểu Y Y, bây giờ nàng đã là vợ của ta, ta phải bảo vệ nàng tốt một chút, không thể để nàng đợi một mình được.”
Lam Y Nhân cạn lời, cái gì là bảo vệ tốt một chút, không phải là muốn giám sát chặt chẽ không để nàng chạy thoát hay sao?
Tuy nhiên, Lam Y Nhân biết rằng mình có phản đối cũng vô ích, cái tên này hoàn toàn chỉ muốn làm theo ý mình, bất kể nàng có đồng ý hay không cũng chả quan tâm.
Cũng không quá lâu, Lam Y Nhân đã nhìn thấy hai đại mỹ nữ mà nàng không hề xa lạ, một người là A Cửu, người còn lại chính là Ninh Nhụy Nhụy.
“Ngươi dẫn nàng ta đến......” A Cửu thấy khó chịu khi nhìn thấy Hạ Thiên ôm Lam Y Nhân đi tới, một giây tiếp theo, nàng càng thêm tức giận, “Hạ Thiên ngươi là tên khốn kiếp, ta sẽ liều mạng với ngươi!”
A Cửu lao về phía Hạ Thiên, đôi tay trắng như bột hướng tới người hắn, chào hỏi bằng những trận mưa nắm đấm, sở dĩ nàng tức giận như vậy là có nguyên nhân cả, vì tên khốn kia lại đánh nàng, hơn nữa lại còn đánh vào mông!
“Cửu nha đầu, lần sau nhớ kỹ không được tùy tiện cúp điện thoại của ta, nếu không nhất định ngươi sẽ bị đòn.” Hạ Thiên thuận tay đặt Lam Y Nhân bên cạnh Ninh Nhụy Nhụy, vừa nói vừa tránh đòn tấn công của A Cửu: “Hơn nữa, liều mạng với ta như vậy là không đúng, vì dù sao thì ngươi cũng sẽ bị đòn thôi mà.”
Lần này, A Cửu rất đáng thương, như sắp điên lên, bởi vì cơn đau thoáng qua từ cái mông truyền đến nhắc nhở rằng nàng lại bị đánh.
“Ta không tin không đánh lại ngươi!” A Cửu không phục, rõ ràng bây giờ công lực của nàng có chút cao hơn so với Hạ Thiên, tại vì sao lại đánh không thắng hắn được chứ?
Tốc độ của A Cửu càng lúc càng nhanh, nhìn giống như một quả bóng đang chuyền tới, nhưng nhìn tốc độ của Hạ Thiên dường như không nhanh như vậy, ngược lại có vẻ thoải mái thong thả hơn.
“Điều này, Ninh Nhụy Nhụy, ngươi có nhìn thấy rõ không?” Lúc này Lam Y Nhân nhịn không được hỏi.
“Không rõ.” Ninh Nhụy Nhụy thành thật trả lời.
“Đây là năng lực của người tu tiên sao.” Lam Y Nhân thì thào.
“Ngươi nói cái gì?” Ninh Nhụy Nhụy có chút nghe không rõ, “Người tu tiên?”
“À, không có gì.” Lam Y Nhân phản ứng lại, nở một nụ cười nhẹ nhàng với Ninh Nhụy Nhụy.
“Tên khốn kiếp Hạ Thiên, ta hận ngươi!” Một tiếng thét giận dữ vang lên, A Cửu cuối cùng cũng ngừng công kích, sau đó xoay người chạy vào trong nhà.
Khó trách A Cửu lại phẫn nộ như vậy, bởi vì nàng mới vừa bị Hạ Thiên đánh nhiều lần, nhưng nàng quả thực không thể làm gì hắn, điều này khiến nàng cảm thấy uất ức không nói nên lời, bởi vì nó mang ý nghĩa rằng cả đời này nàng cũng khó có thể đánh bại được hắn!
“Cửu tỷ!” Ninh Nhụy Nhụy muốn đuổi theo.
“Nhụy Nhụy, hãy để tên khốn kia giúp ngươi xử lý hai người kia.” Giọng của A Cửu truyền ra từ bên trong.
“Ta biết rồi, Cửu tỷ.” Ninh Nhụy Nhụy nói đoạn liền dừng bước.
“Hả?” Hiện tại, Lam Y Nhân nhìn hai người đang hôn mê trên đất, có chút kinh ngạc, “Đây không phải Thạch Nham và thuộc hạ của hắn sao?”
“Ngươi biết bọn hắn?” Ninh Nhụy Nhụy nhìn Lam Y Nhân.
“Cũng có thể nói là quen biết, người này tên là Thạch Nham, hơn mười mấy năm trước coi như có quen, hắn cũng là người thành phố Quế, cách đây ít năm, ta nghe nói hắn ở nước ngoài, có vẻ hôm nay vừa mới trở về, chúng ta đã gặp hắn trước đấy.” Lam Y Nhân cũng không hề giấu diếm, “Người đi cùng với hắn, vốn dĩ đi cùng với bọn họ còn có một nữ nhân nữa, trước đó, nữ tử kia muốn giết ta, đã bị hắn......”
Bạn cần đăng nhập để bình luận