Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3129: Bây giờ ta chỉ thích nàng thôi

Một đêm trôi qua, thần thanh khí sảng.
Hạ Thiên cảm thấy rất vui vẻ. Dù sao lần này vợ Y Y rất nghe lời, chỉ là vừa nãy nghe điện thoại của A Cửu thì có chút không vui.
Khi đó, mặc dù đã kết thúc một trận chiến, nhưng Hạ Thiên vẫn còn cảm thấy chưa đủ. A Cửu đột nhiên gọi điện thoại đến, nói nàng và Tề Ngữ Thi đã đến Phù Lương, còn cố ý dặn dò Y Tiểu Âm đừng để tên lưu manh Hạ Thiên chiếm tiện nghi quá nhiều.
Hạ Thiên đoạt điện thoại, đang định nói với A Cửu vài câu, nha đầu này đã trực tiếp cúp máy.
“Hai người lúc nào cũng vậy, cứ đấu nhau mãi.” Y Tiểu Âm thản nhiên nói, vừa vén mái tóc dài vừa mặc quần áo lại.
Hạ Thiên ôm eo Y Tiểu m: “Vợ Y Y, thời gian vẫn còn sớm, không thì chúng ta nghỉ ngơi thêm một lát nữa đi.”
“Ngươi đừng có được voi đòi tiên.” Y Tiểu Âm lườm hắn một cái, cũng lười phản ứng: ‘Đây là lần nhượng bộ lớn nhất của ta rồi đấy. Mấy chuyện này vẫn nên ít trầm mê, rất có hại…”
Nói đến đây, Y Tiểu Âm đột nhiên ngừng lại. Bởi vì với tố chất cơ thể của Hạ Thiên, có làm nhiều thế nào cũng không hại sức khỏe, nàng đành chỉnh lại: “Ngươi có nhiều nữ nhân như thế, ngươi tìm người thích làm cùng với ngươi đi.”
“Vợ Y Y, bây giờ ta chỉ thích nàng thôi.” Hạ Thiên cười hì hì đáp lại.
Y Tiểu Âm không còn là thiếu nữ đơn thuần, đương nhiên miễn dịch với mấy lời tán gái đẳng cấp thấp của Hạ Thiên: “Mấy lời dỗ con nít như thế này, về sau ngươi bớt nói lại.”
Hạ Thiên rất nghiêm túc nhìn Y Tiểu m: “Nhưng ta nói là thật mà.”
“Y tỷ tỷ, ngươi đang ở đâu vậy? Ta là Diệu Trúc, ngươi thức dậy chưa?” Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ, chính là tiểu cổ nương Lương Diệu Trúc vừa mới làm quen hôm qua. Nàng ta cứ quấn lấy Y Tiểu Âm nhận làm chị em, nghĩ không ra sáng sớm như vậy đã đến.
Y Tiểu Âm đã mặc quần áo xong, cũng đã chải lại tóc. Nàng nói với Hạ Thiên: “Ngươi vẫn chưa chịu dậy sao? Lát nữa chúng ta còn phải đến Cổ Nguyệt Lâu tham gia đại hội y giới.”
“Cái đó có gì hay đâu mà phải tham gia.” Hạ Thiên khinh thường nói.
Y Tiểu Âm lên tiếng: “Hôm nay, liên minh giới y học phía Bắc cũng đã đến vào lúc rạng sáng, phát sinh xung đột với người của giới y học phía Nam. Hiện tại đang diễn ra cuộc tranh chấp giữa hai bên. Nếu chúng ta không ngăn cản, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.”
“Vợ Y Y, thật ra người của hai bên này đều không phải kẻ tốt lành gì, cứ để bọn họ đánh nhau đi.” Hạ Thiên không quan tâm: “Điều này chẳng liên quan gì đến chúng ta, nàng cũng không cần thiết dính vào.”
“Không, ta muốn tham gia vào.” Ánh mắt đẹp của Y Tiểu Âm sáng lên: “Trước kia, ta không có hứng thú với chuyện này, cũng lười quản. Nhưng đổi lại chỉ là sự quấy rối không có điểm dừng, cứ nhượng bộ sẽ chỉ làm cho bọn họ được một tấc lại muốn tiến một thước. Mặc kệ là Y Nhân Các hay là tập đoàn Thần Y, cả hai đều thường xuyên bị những người này đe dọa. Mặc dù không quá nhiều nhưng số lần cũng hơi quá. Nếu không gõ bọn họ một lần, về sau càng thêm không có ngày yên tĩnh.”
“Ồ, vợ Y Y, từ khi nào nàng có lòng cầu tiến đến như vậy?” Hạ Thiên có chút ngoài ý muốn hỏi.
Y Tiểu Âm bó tay nhìn Hạ Thiên: “Ngươi cho rằng tất cả mọi người đều lười nhác giống ngươi sao?”
“Cũng tốt. Vợ Y Y không phải là người không có lòng cầu tiến, nàng chỉ lười tranh giành với người khác, cũng không thích xung đột.” Hạ Thiên cười nói: “Nhưng nếu nàng chán ghét đám ruồi đó, ta sẽ đập chết bọn chúng cho nàng không được sao? Không cần nàng phải ra tay.”
Y Tiểu Âm lắc đầu, nói với Hạ Thiên: “Chuyện giới y học thì nên dùng y thuật để nói chuyện, chuyện của giới kinh doanh thì dùng thương nghiệp để giải quyết, đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện chém chém giết giết cả.”
“Được, nàng vui là được.” Hạ Thiên không quan trọng. Nếu Y Tiểu Âm đã có tính toán của mình, hắn cũng không muốn làm vợ mình mất hứng.
“Này, Y tỷ tỷ, tại sao còn chưa mở cửa?” Ngoài cửa, vẻ mặt Lương Diệu Trúc hiện lên sự nghi hoặc. Rõ ràng nàng nghe được bên trong có âm thanh, nhưng tại sao không ai phản ứng đến nàng? Chẳng lẽ Y Tiểu Âm không phải ở đây?
“Ngươi mặc quần áo lại đi.” Y Tiểu Âm nhìn Hạ Thiên một chút sau đó bước ra khỏi phòng ngủ, ra đến phòng khách, thuận tay mở cửa.
“Y tỷ tỷ, tại sao ngươi vừa thức dậy đã xinh đẹp như thế? Ta có cảm giác ngươi còn xinh đẹp hơn cả hôm qua.” Lương Diệu Trúc nhìn chằm chằm Y Tiểu m: “Thật sự không có thay đổi gì mà, vì sao ta lại có cảm giác rõ ràng như thế?”
Y Tiểu Âm thản nhiên nói: “Đó là ảo giác của ngươi mà thôi. Ngươi mau vào nhà đi. Ta đi làm bữa sáng, chúng ta cùng nhau ăn nhé.”
“Vâng, cảm ơn Y tỷ tỷ.” Lương Diệu Trúc bước vào phòng, kết quả vừa nhấc mắt đã thấy Hạ Thiên lười biếng từ bên trong bước ra: “Ngươi, ngươi, tại sao ngươi lại ở đây?”
Hạ Thiên khó chịu nói: “Tại sao ta lại không thể ở đây?”
“Đây không phải là phòng của Y tỷ tỷ sao?” Lương Diệu Trúc kinh ngạc hỏi.
“Đúng vậy.” Hạ Thiên đáp: “Ta ở phòng của vợ mình, nghỉ ngơi cùng với vợ mình, có vấn đề gì à?”
Lương Diệu Trúc lập tức á khẩu không trả lời được, nhưng trong tiềm thức nàng vẫn cho rằng Hạ Thiên không xứng với Y Tiểu m: “Hừ, ngươi nhất định đã dùng thủ đoạn không đứng đắn lừa gạt Y tỷ tỷ. Nếu không, tại sao tỷ ấy lại để ý đến ngươi? Ngươi vừa không đẹp trai, tính tình lại còn thối.”
“Ngươi nói sai rồi.” Hạ Thiên nằm dài lên ghế: “Ta là đệ nhất soái ca trong thiên hạ, trên thế giới này không ai có thể đẹp trai hơn ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận