Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2039. Tìm nhầm chỗ a

Đó là một nữ nhân hơn hai mươi tuổi, dáng dấp thực sự khá xinh đẹp, mặc dù không thể đạt đến mức độ của A Cửu nhưng nàng ấy chắc chắn là một mỹ nữ thực sự trong mắt người bình thường. Hơn nữa nàng cũng đang mặc một bộ quần áo rất gợi cảm, áo lót nhỏ nóng bỏng, nhìn qua rất mê người.
Mà người đang cùng nàng ăn thịt nướng cũng là một nam nhân trẻ tuổi, nhưng hắn đeo một cặp kính cận, làn da cũng thật sự có chút trắng, thế mà lại có ít hương vị tiểu bạch kiểm.
Mỹ nữ bị một cái tát như trời giáng, nàng quay đầu nhìn hai nam nhân vừa xuất hiện ở bên cạnh, không nói gì.
Đúng lúc này, một nam nhân khác lại đá một cước về phía tiểu bạch kiểm đeo kính kia, chỉ nghe thấy một tiếng kêu đau đớn, tiểu bạch kiểm đeo kính ấy đã bị đá ngã xuống mặt đất.
“Tiểu bạch kiểm, ngươi dám chơi đùa chị dâu của ta hả? Con mẹ nó, ngươi muốn chết sao?” Nam nhân này cũng ở đó hùng hùng hổ hổ, vừa mắng vừa tiếp tục dùng chân đá vào tiểu bạch kiểm đeo kính kia.
“Thực xin lỗi, đại ca, ta, ta không biết nàng đã kết hôn, ta tưởng nàng vẫn còn độc thân…” Cuối cùng, tiểu bạch kiểm đeo kính đó cũng phản ứng lại, sau đó cầu xin tha thứ: “Đại ca, ta sai rồi, ngươi đừng đánh nữa, ta thực sự không biết, nàng ấy nói với ta rằng nàng ấy không có bạn trai…”
“Nói nhảm, tất nhiên là nàng ấy không có bạn trai rồi, nàng ấy chỉ có chồng thôi!” Nam nhân nọ lại đá vào người của nam nhân đeo kính một lần nữa.
“Ta thật sự không có bạn trai...” Cuối cùng, lúc này mỹ nữ kia cũng phản ứng lại.
“Bốp!” Nam nhân tự nhận là chồng nàng lại tát vào mặt mỹ nữ một cái: “Con khốn, ngươi còn dám nói hươu nói vượn ở đây hả? Đi về nhà cùng ông đây trước đã, tối nay ta sẽ từ từ chỉnh đốn ngươi!”
Một cái tát suýt tát suýt nữa khiến cho mỹ nữ ấy ngã xuống đất, sau đó nam nhân túm lấy mỹ nữ rồi kéo sang bên đường. Mặt khác, hiện tại nam nhân còn lại cũng không thèm chú ý đến tiểu bạch kiểm đeo kính đang ngã trên mặt đất nữa, hắn vội đi tới giúp đỡ, chỉ thấy mỹ nữ kia sắp bị lôi vào trong xe.
Mà giờ đây, có vẻ như mỹ nữ đó vừa thực sự khôi phục lại tinh thần, nàng lập tức hét lớn: “Cứu mạng, cứu mạng, ta không biết bọn hắn, ta thực sự không biết bọn hắn...”
“Câm miệng, con khốn, ngươi còn dám nói bậy hả?”
“Chị dâu, ngươi đừng làm loạn nữa, trở về xin lỗi đại ca đi, người tốt dễ thương lượng…”
Hai nam nhân, một người mắng còn một người khuyên nhủ, nhìn qua thật sự là có chuyện như vậy.
Nhưng giây tiếp theo, hai nam nhân đấy đều cùng bay lên rồi rơi mạnh xuống đất.
Lúc này, A Cửu chính là người ra tay, nàng trực tiếp nhấc hai nam nhân này lên bằng một tay, sau đó ném bọn hắn ra ngoài.
“Cảm ơn, cảm ơn ngươi, ta thật sự không biết bọn hắn...” Có vẻ mỹ nữ kia vẫn chưa hoàn hồn, mặc dù nàng có chút kinh ngạc về sức mạnh của A Cửu, nhưng giờ đây, nàng thật sự cảm kích nhiều hơn.
“Ta biết rồi, loại kịch bản ấy của bọn hắn, ta đã từng nhìn thấy trên mạng lâu lắm rồi.” A Cửu hừ nhẹ một tiếng: “Nhưng ta thật sự không ngờ được mình thực sự gặp phải loại người này, hơn nữa nửa đêm rồi, vậy mà bọn hắn lại dám trực tiếp trắng trợn cướp đoạt mỹ nữ ngay trên đường.”
“Cửu nha đầu, chẳng lẽ không phải do ta vừa mới nói cho nàng nghe sao?” Lúc này, Hạ Thiên ở bên cạnh nói một câu.
“Chàng chỉ nhắc nhở ta mà thôi.” A Cửu trừng mắt nhìn Hạ Thiên, vừa rồi đúng là hắn đã nói cho nàng biết mỹ nhân ấy không phải là vợ của tên kia. Về chuyện vì sao hắn biết được, nguyên nhân cũng rất đơn giản, bởi vì hắn biết mỹ nữ ấy chưa từng chung giường với nam nhân kia, đương nhiên không thể nào là vợ của người đó rồi.
“Có phải các ngươi muốn tự tìm đường chết hay không, lại dám quản chuyện nhà của chúng ta?” Bây giờ, hai nam nhân kia đã bò dậy từ dưới mặt đất, sau đó hung ác nói: “Các ngươi có tin là ông đây sẽ giết chết cả hai hay không… A!”
Bọn hắn kêu thảm gần như cùng lúc, lại là Hạ Thiên cho mỗi người một cước, đá hơn nữa còn là trực tiếp đá vào hạ bộ. Ừm, vào lúc này, bọn hắn thật sự đặc biệt đau nhức cả trứng.
“Hai thằng ngốc, cao thủ đệ nhất thiên hạ như ta cũng sẽ không tuỳ tiện cướp mỹ nữ. Vậy mà các ngươi lại dám cướp. Điều ngu ngốc nhất chính là con mắt của các ngươi có vấn đề sao?” Hạ Thiên nhìn hai người: “Cửu nha đầu nhà ta xinh đẹp như vậy, sao các ngươi không tới cướp?”
A Cửu không nói nên lời, tên háo sắc này bị bệnh à, hắn lại mong người khác cướp nàng đi sao?
Tất nhiên, nàng nghĩ hơn phân nửa là tên đấy đang hy vọng hai người này sẽ tới cướp nàng, đến lúc đó sẽ bị hắn đánh cho một trận, như vậy hắn mới có thể cảm thấy chơi vui một chút.
“Ngươi gọi điện thoại báo cảnh sát đi. Chắc đây không phải là lần đầu tiên bọn hắn làm như thế đâu.” A Cửu nhìn mỹ nữ rồi nói: “Ngươi không cần lo lắng, ta sẽ ở lại đây với ngươi, đợi đến khi cảnh sát tới mới thôi.”
“Vâng, vâng, cám ơn vị tỷ tỷ này, thật sự cám ơn cô rất nhiều, nếu không ta thật sự không biết sẽ xảy ra chuyện gì.” Sắc mặt của mỹ nữ tràn đầy vẻ cảm kích, nàng vô thức nhìn tiểu bạch kiểm đeo kính cách đó không xa, có thể nhìn ra nàng có chút thất vọng đối với tên tiểu bạch kiểm kia.
“Người này không đáng tin cậy, cho nên người không cần giao du với hắn nữa.” A Cửu cũng cảm thấy biểu hiện của tiểu bạch kiểm kia rất kém cỏi.
“Vâng, cảm ơn tỷ tỷ, ta, ta gọi báo cảnh sát trước đã.” Mỹ nữ lất điện thoại di động ra, bắt đầu gọi điện thoại.
Có lẽ bởi vì là buổi tối, trên đường không có kẹt xe, hơn nữa lúc này cảnh sát cũng không có chuyện khác. Tóm lại, cảnh sát tới rất nhanh mà A Cửu còn cố ý chạy đến chỗ cảnh sát để nói một chút về thân phận của Hạ Thiên. Kết quả là cảnh sát tự nhiên coi trọng vụ án này, chuyện kế tiếp, A Cửu đương nhiên sẽ không lo lắng nữa.
Nàng cũng không muốn làm trễ nải quá nhiều thời gian nên rất nhanh đã cùng Hạ Thiên trở về khách sạn. Ừm, tiếp theo sẽ có chuyện không thể tả được.
Đêm không thể diễn tả đã trôi qua rất nhanh, đến khoảng tám giờ sáng, cuối cùng Hạ Thiên cũng nhận được điện thoại của Ninh Nhuỵ Nhuỵ, Triệu Thanh Thanh bên kia đã phái người mang tới tất cả dụng cụ nàng ấy cần. Mà đúng là Ninh Nhuỵ Nhuỵ đã nói với hắn rằng bất cứ lúc nào cũng có thể lên đường.
Mặc dù A Cửu ngoan ngoãn khiến Hạ Thiên có chút không muốn rời đi, nhưng nửa giờ sau hắn vẫn rời khỏi khách sạn, sau đó trở về cao ốc Thần Y.
“Vợ Y Y, ta và Tiểu muội chân dài đi trước. Có lẽ tối nay Cửu nha đầu sẽ tới tìm nàng, nàng nhất định phải học hỏi thật giỏi từ Cửu nha đầu, phấn đấu trở thành một người vợ tốt.” Hạ Thiên vừa nói xong lời ấy, hắn lập tức ôm Ninh Nhuỵ Nhuỵ nhảy ra ngoài từ cửa sổ.
Nàng mang theo một cái túi lớn bên người, hiện tại đeo nó trên lưng, bọn hắn trực tiếp bay đi trên bầu trời. Mặc dù trước kia Ninh Nhuỵ Nhuỵ từng lạc đường trên biển, nhưng cũng nhờ vào việc trước kia lạc đường nên hiện tại nàng rất rõ phương hướng, vì vậy hai người họ trực tiếp bay đến hòn đảo ấy.
Đúng vậy, chỉ có thể bay phía trên hòn đảo, hay nói cách khác là phía trên vị trí hòn đảo trước kia xuất hiện, bởi vì bây giờ hòn đảo đã biến mất.
“Tiểu muội chân dài, có phải cô tìm nhầm chỗ rồi không?” Lúc này Hạ Thiên có chút nghi ngờ.
“Không phải, rõ ràng là có ai đó đã làm cho hòn đảo biến mất rồi!” Ninh Nhuỵ Nhuỵ có chút buồn bực: “Nhưng chúng ta chắc chắn không tìm nhầm chỗ. Ngươi không thấy dưới kia có chiếc du thuyền lớn sao? Hơn nữa ngươi nhìn đi, bên kia, còn có bên kia nữa, vẫn còn ca nô đang đến gần chiếc du thuyền lớn này. Nói không chừng những người đó cũng tới tìm kho báu đó!”
Ninh Nhuỵ Nhuỵ vừa nói đến đây, bên dưới đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận