Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1985. Một người sống trên một nghìn năm

"Tên hèn hạ nhà ngươi..." Tô Diệp há mồm mắng, sau đó đột nhiên rùng mình một cái, không dám nói một chữ nào, mà hắn cũng lập tức phát hiện, mình đã không ở trong sân, người đối diện cũng không phải Hạ Thiên, mà là một người khác.
Cả người đối phương đều bao phủ ở trong lớp áo choàng đen, thậm chí không phân biệt được nam hay nữ, cũng không thấy rõ, toàn thân trên dưới chỉ lộ ra một đôi mắt.
Đôi mắt này nhìn không có vẻ tức giận, cho người ta một loại cảm giác tĩnh mịch, càng làm người ta cảm nhận được một luồng khí lạnh như băng, cứ việc người mặc áo choàng đen kia cũng chỉ đứng ở nơi đó, nhưng lại mang cho Tô Diệp áp lực rất lớn.
Vào lúc này, Tô Diệp, người mà lúc nào cũng tự xưng mình lợi hại nhất Bắc Hồ cũng không dám hó hé nói mình lợi hại nữa, bởi vì hắn hoài nghi bản thân sẽ bị đánh chết.
Đúng là hắn thích làm màu, nhưng không có nghĩa hắn là đồ ngu, hắn cũng không ngốc, hắn biết lúc nào nên khoác lác, cũng biết lúc nào nên ngậm miệng lại.
Chỉ là, một lát sau, Tô Diệp phát hiện bản thân vẫn không thể ngậm miệng, bởi vì người mặc áo choàng đen kia vẫn luôn không nói gì, cứ mãi nhìn chằm chằm vào hắn, nhìn đến mức trong lòng hắn hoảng hốt.
"Chuyện đó, cảm ơn ân cứu mạng, ta là Tô Diệp của Bắc Hồ sơn trang, xin hỏi ngài là vị tiền bối cao nhân nào?" Tô Diệp rốt cuộc lên tiếng, không chỉ giọng điệu rất khách khí mà còn đứng dậy cung kính hành lễ.
"Ngươi không cần biết ta là ai, chỉ cần biết ta đến từ Liên minh Tu Tiên là được." Giọng nói lạnh lùng vang lên, cái này làm Tô Diệp có thể phân biệt đối phương là nam hay nữ, mà giọng nói này hiển nhiên là của nam nhân.
Nam nhân áo choàng đen nhìn Tô Diệp, giọng nói lạnh lùng kia tiếp tục vang lên: "Ta biết ngươi là ai, bởi vì hành động của tất cả mọi người trong thế giới này đều bị ta giám thị."
"Tiền bối, ý của ngài là, hành động của chúng ta ở thế giới này đều có thể thông báo cho ngài sao?" Tô Diệp lập tức có chút hưng phấn, "Tiền bối, ta vừa vặn có chuyện muốn hồi báo cho ngài, ta đã phát hiện tu tiên giả trong thế giới này..."
"Chuyện này ngươi không cần nói, ta đã biết, ta nói rồi, tất cả hành động của các ngươi đều bị ta giám thị, một khi ngươi phát hiện tu tiên giả thì ta cũng sẽ phát hiện!" âm thanh của nam nhân áo choàng đen vẫn lạnh nhạt, "Nếu như một trong các ngươi có ai cố ý giấu giếm không báo thì ta cũng sẽ biết rõ ràng, nếu không phải ta vẫn luôn giám thị hết tất cả thì ngươi cho rằng vì sao ta có thể cứu ngươi?"
"Tiền bối, tại sao ngài không mang hai người đó tới đây? Hay là ngài muốn tiếp tục bí mật quan sát bọn hắn?" Tô Diệp không khỏi thắc mắc.
"Việc này không đơn giản như ngươi nghĩ!" Nam nhân lạnh lùng nhìn Tô Diệp, "Ta suýt nữa không có cách nào cứu ngươi, trong thế giới này còn có tu tiên giả cường đại, thậm chí có thể còn mạnh hơn ta!"
"Hả?" Tô Diệp lộ vẻ mặt khó có thể tin, "Tiền bối, vậy tiếp theo ta nên làm gì đây?"
"Ta cần ngươi đi làm một việc." Nam nhân nhìn Tô Diệp, "Ngươi là người đầu tiên tìm được tu tiên giả trong thế giới này, ta tin tưởng năng lực ngươi không tệ, cho nên ta có một nhiệm vụ quan trọng hơn giao cho ngươi."
"Tiền bối cứ nói, đó là nhiệm vụ gì? Ta nhất định sẽ hoàn thành!" Tô Diệp thề thốt đảm bảo đủ điều.
"Ta muốn ngươi đi tìm một người." Nam nhân áo choàng đen chậm rãi nói: "Một người đã sống trên nghìn năm trong thế giới này."
Tô Diệp nhất thời hơi mờ mịt, thế giới không đủ linh khí này lại có người có thể sống trên nghìn năm?
"Tiền bối có gì dặn dò ta không?" Tô Diệp không khỏi hỏi.
"Ta đương nhiên sẽ cho ngươi một chút manh mối, nhưng manh mối ta biết cũng không nhiều, tóm lại, ngươi cứ từ từ đi tìm." Nam nhân đột nhiên ném ra một món đồ, "Đây là tất cả manh mối, ngươi chậm rãi nghiên cứu đi, nếu như xem không hiểu thì cũng đừng tới hỏi ta, bởi vì ta cũng xem không hiểu."
"Vâng, tiền bối." Tô Diệp vội vàng nói tiếp, "Tiền bối ngài yên tâm, ta nhất định sẽ tìm được người đó."
"Tốt, ta đưa ngươi rời khỏi đây trước, ta sẽ để ngươi rời xa chỗ mới vừa gặp nạn." Dứt lời, Tô Diệp phát hiện nam nhân áo đen đã biến mất.
Đợi lúc hắn ý thức được thì bản thân đã biến mất, sau đó xuất hiện ở một nơi rất rất xa.
"Nghiên cứu manh mối một chút trước đi." Tô Diệp lập tức quyết định.
Bên này Tô Diệp còn đang nghiên cứu làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ mà Liên minh Tu Tiên giao cho, mà bên Hạ Thiên, hắn còn đang ở chỗ này hoài niệm vợ chân dài của mình, ừm, hoài niệm đến mức ngủ không yên.
"Không biết khi nào muội muội chân dài sẽ đến thăm ta đây." Hạ Thiên tự lẩm bẩm, sau đó hắn nghe được bên cạnh truyền đến động tĩnh, sau đó nhìn thấy một đôi chân dài.
Trong nháy mắt, Hạ Thiên suýt nữa cho là vợ Chân dài đến gặp mình, nhưng rất nhanh hắn phản ứng lại, đôi chân này cũng không thuộc về vợ chân dài, mà là thuộc về vợ nhỏ chân dài.
"Tiểu muội chân dài, cô cũng ngủ không được sao?" Hạ Thiên quay đầu nhìn về phía Ninh Nhụy Nhụy, cười hì hì nói: "Ta có một biện pháp, có thể để hai chúng ta ngủ một giấc thật ngon."
"Ngươi cho rằng ta không biết cái phương pháp mà ngươi nói là gì sao?" Ninh Nhụy Nhụy hừ dỗi một tiếng, tới bây giờ mà tên sắc lang này vẫn còn đang nghĩ tới loại chuyện kia. Hơn nữa nàng cũng không tin biện pháp đó có thể làm hai người ngủ một giấc thật ngon, đến lúc đó, chỉ sợ là cả đêm thức trắng.
Cho dù nàng không có kinh nghiệm thì cũng có thể đoán được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận