Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1635. Lừa gạt

Nếu như ngươi muốn hỏi Vân Mạn và Mộng Mộng ở nơi nào thì ta không biết." Hạ Thiên lười biếng nói.
"Mặc dù ta cũng rất quan tâm chuyện này, nhưng ta nghĩ chắc Hạ thần y cậu sẽ quan tâm đến tung tích của các nàng hơn, cho nên thật ra ta không dự định hỏi." Mai Nhược Đình lắc đầu, "Chuyện ta muốn hỏi cậu là một chuyện khác."
Mai Nhược Đình thoáng nhìn Hàm Hàm một cái, như có chút do dự, nhưng vẫn tiếp tục nói: "Hạ thần y, thật ra là như thế này, ngươi cũng hiểu tình huống của ta rồi đấy, A Vĩ cũng đã biết chuyện quá khứ của ta, ta và A Vĩ không có dự định kết hôn, nhưng ta, ta vẫn muốn sinh thêm một đứa con......"
"A?" Hàm Hàm suýt nữa thì nhảy dựng lên, "Mẹ! Không phải chứ? Ta đã lớn như vậy rồi mà ngươi còn muốn sinh cho ta một đứa em trai hay em gái nữa à?"
"Hàm Hàm, ngươi đừng kích động......" Mai Nhược Đình vội vàng giải thích.
"Mẹ, ta không có kích động, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, ta cũng không phải lo lắng tiền của ngươi sẽ cho em trai em gái hay gì đó, tự ta có thể kiếm tiền, hoặc có thể đi tìm tỷ tỷ, cô cô các nàng xin tiền tiêu xài. Nhưng bây giờ, ngươi còn muốn sinh con, ngươi không cảm thấy cực khổ sao?" Hàm Hàm hiển nhiên hoàn toàn không thể hiểu được, "Ta cảm thấy mẹ cứ như bây giờ là rất tốt, tìm anh chàng đẹp trai làm bạn trai, cũng không cần làm chuyện gì, quá thoải mái rồi, làm gì phải giày vò bản thân như vậy chứ?"
Hàm Hàm không đợi Mai Nhược Đình nói, đã nhìn về phía Bành Vĩ: "Nè, có phải ngươi ép mẹ của ta sinh con đúng không? Ta nói cho ngươi biết, nếu như ngươi nhất quyết phải như vậy cho bằng được thì ta sẽ bảo mẹ ta đổi bạn trai!"
"Chuyện này… Hàm Hàm à, thật ra thì ta cũng đã khuyên Đình Đình không cần sinh, ta thật sự không quan tâm đến điều đó, ta chỉ cần có thể ở bên cạnh nàng là được rồi." Bành Vĩ cười khổ.
"Hàm Hàm, ngươi đừng trách người khác lung tung như vậy. Chuyện đó không liên quan tới A Vĩ, chính là ta muốn có em bé." Mai Nhược Đình nhìn Hàm Hàm, "Đây là quyết định của một mình ta, đương nhiên, ngươi đừng sốt ruột, thật ra cho dù ta muốn sinh thì cũng chưa chắc có thể sinh được."
"Tại sao chứ?" Hàm Hàm có chút kỳ quái, "Chẳng lẽ cơ thể của hai người các ngươi có vấn đề?"
Mai Nhược Đình không trả lời Hàm Hàm, mà nhìn về phía Hạ Thiên: "Hạ thần y, dạo gần đây ta đi khám bác sĩ, vì lúc còn trẻ ta uống nhiều thuốc không tốt, cho nên bây giờ muốn mang thai sẽ khá nguy hiểm, hơn nữa còn sẽ rất dễ sinh non, cộng thêm ta hơi lớn tuổi, bác sĩ đề nghị ta không nên có thai, nhưng y thuật của cậu tốt như thế, vì vậy ta muốn hỏi ý kiến của cậu."
"Bác sĩ nói với ngươi như thế nào?" Hạ Thiên nhìn Mai Nhược Đình, vẻ mặt có chút cổ quái, "Ừm, để ta xem một chút."
Hạ Thiên khẽ vươn tay chạm vào cổ tay của Mai Nhược Đình, một phút sau, hắn thu tay lại, tiếp đó lẩm bẩm: "Ta còn tưởng rằng bây giờ công lực của ta hạ xuống cho nên sẽ nhìn lầm, thì ra không phải nhìn lầm."
"Hạ thần y, thế nào rồi?" Mai Nhược Đình có chút lo lắng.
"Ta nhớ cơ thể của ngươi mười mấy năm trước đúng là không tốt lắm, nhưng bây giờ đã rất tốt rồi, chắc ngươi đã dùng rất nhiều sản phẩm của tập đoàn Thần Y, cho nên trên thực tế, cơ thể hiện tại của ngươi còn tốt hơn gấp mấy lần so với mười mấy năm trước." Hạ Thiên lười biếng nói: "Chắc ngươi cũng có thể cảm giác được tình trạng cơ thể của bản thân, đến nỗi việc mang thai tương đối nguy hiểm kia, thật ra thì không có chút nguy hiểm nào cả, ngươi cũng sẽ không sinh non, nếu ngươi thật sự muốn sinh thì bất cứ lúc nào cũng có thể mang thai sinh con."
Hạ Thiên dừng một chút, bổ sung nói: "Ừm, ngươi vẫn nên sinh thêm một đứa con gái đi, ngươi đổi một ông chồng đẹp trai, như vậy sinh con gái khẳng định sẽ dễ nhìn hơn nhiều so với Hàm Hàm."
"Điều này, nhưng trước đó bác sĩ luôn nói với ta......" Mai Nhược Đình quay đầu nhìn Bành Vĩ, sắc mặt có chút không thích hợp, "A Vĩ, người bạn làm bác sĩ của ngươi hình như không quá đáng tin thì phải?"
"Đình Đình, bạn của ta là tiến sĩ y học, hắn du học từ nước ngoài trở về, y thuật rất đáng tin, có thể là do vị Hạ thần y này......" Bành Vĩ nhìn về phía Hạ Thiên, hiển nhiên không tin đối phương.
"A Vĩ, chớ nói lung tung!" Mai Nhược Đình vội vàng cắt lời Bành Vĩ, "Hạ thần y đã nói như vậy thì chắc chắn sẽ không sai được, nếu hắn đã nói cơ thể của ta tốt, như vậy thì cơ thể của ta chắc chắn rất tốt, ngược lại là người bạn làm bác sĩ kia của ngươi…"
Mai Nhược Đình nhìn Bành Vĩ, sắc mặt nàng đột nhiên có chút khó coi: "A Vĩ, vị bác sĩ kia thật sự là bạn của ngươi sao?"
"Đình Đình, điều này….. Thật ra thì ta và hắn cũng không tính là quen biết, nhưng theo lý thuyết, hắn không có lý do gì để gạt ta cả?" Sắc mặt của Bành Vĩ có chút khó coi, "Nếu không thì như vậy đi, ta gọi điện thoại hỏi hắn một chút......"
"Nè, tên kia, ngươi đừng đóng kịch nữa." Hạ Thiên nhìn Bành Vĩ, "Xét về chuyện ngươi cho con khỉ chết tiệt Liễu Kỳ kia đội rất nhiều nón xanh, ta cũng lười truy cứu ngươi, nhưng tốt hơn hết là ngươi nên lập tức cút ngay, bằng không thì sau này Hàm Hàm nha đầu sẽ đến nhờ ta giúp đỡ tiếp."
"Anh rể, ngươi nói vậy là có ý gì?" Hàm Hàm sững sờ.
"Ý của ta rất đơn giản, gia hỏa này là một tên lừa gạt, ta đoán hắn muốn lừa tiền của mẹ ngươi. Nếu bây giờ ta không vạch trần, về sau mẹ ngươi bị lừa, ngươi chắc chắn sẽ đi tìm ta." Hạ Thiên lười biếng nói: "Hắn chỉ muốn lừa tiền, đương nhiên không muốn sinh con với mẹ ngươi rồi, cho nên mới tìm một tên làm bác sĩ phối hợp với hắn lừa mẹ của ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận