Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3046: Tính toán của Thiên Y Môn (02)

Lão giả râu bạc chính là Thiên Y Tiêu Nhất Thủ cùng thời với Trương Minh Đà, nhưng bối phận của ông ta còn cao hơn Trương Minh Đà, cùng một cấp bậc với Vạn Quy Nhân. Trước đó, ông ta bị bại bởi Vạn Quy Nhân, cho nên thành danh muộn hơn hai mươi năm. Về sau, ông lại bại tiếp trong tay Trương Minh Đà, Thiên Y Môn thiếu chút nữa sụp đổ.
Bây giờ, muốn trọng chấn Thiên Y Môn, nhất định phải bắt đầu từ Hạ Thiên, trước diệt tiểu tử này, sau đó giết chết Trương Minh Đà, tru sát Vạn Quy Nhân, có như vậy mới rửa sạch được mối nhục.
“Cho dù chết, ta cũng muốn nhìn thấy Quỷ Y Môn bị hủy diệt rồi mới chết.” Lão giả râu bạc hiển nhiên có mối thù cực lớn với toàn bộ Quỷ Y Môn, nghiến răng nghiến lợi nói: ‘Ta chỉ cần kết quả, cái khác mặc kệ. Ngươi chỉ cần đặt đầu của đời thứ ba Quỷ Y Môn trước mặt ta, tất cả của ta sẽ là của ngươi.”
“Gia gia, người yên tâm đi, điều này đối với ta mà nói thật sự quá đơn giản.”
Nam tử trẻ tuổi cực kỳ ngạo nghễ, trong giọng nói tràn ngập sự khinh thường.
“Ngươi tốt nhất đừng nên khinh địch.” Lão giả râu bạc ho một tiếng: “Vừa rồi ta thiếu chút nữa chết trong tay hắn đấy.”
“Gia gia, người già rồi.” Nam tử trẻ tuổi cười ha hả, thái độ giống như tính trước: “Ta cũng đã phái người đều tra qua Hạ Thiên. Mặc dù hắn cũng có chút bản lãnh nhưng lời đồn hơi quá, không giống người, làm sao có chuyện đó được chứ.”
“Hắn chỉ dùng thủ đoạn lôi đình đối với địch nhân, dọa sợ đám người có gan chó mà thôi.”
Vừa nói, nụ cười trên mặt hắn ta lại càng sâu: “Còn ta, ta có thủ đoạn tốt hơn. Hạ Thiên kia đã sớm lỗi thời rồi. Đây là nghiền ép về cách cục. Cho dù hắn có thực lực, cũng không bù đắp được sự chênh lệch này.”
….
“Điều này có gì mà không bù đắp được?”
Hạ Thiên hờ hững nói với Tô Vô Song: “Chỉ cần chữa khỏi bệnh cho cha mẹ của nàng ấy, dìu dắt huynh đệ tỷ muội của nàng ấy, hoặc cho một khoản tiền là được rồi.”
Lúc này, Hạ Thiên đã đến nhà chị em Lục Vô Song.
Là một căn nhà rất bình thường, còn hơi cũ, góc tường thậm chí còn có kẽ nứt.
Chị em Lục Vô Song ở lầu ba, gồm hai phòng ngủ một phòng khách, không gian không lớn, bài trí cũng bình thường, đồ dùng trong nhà không nhiều nhưng lại rất sạch sẽ, cực kỳ sạch sẽ.
Hạ Thiên hỏi tại sao Tô Vô Song lại ở nơi này, câu trả lời là tất cả tiền của nàng đều gửi cho cha mẹ An Tâm, bởi vì nàng không muốn dùng danh nghĩa An Tâm để sống, chỉ có thể bù đắp ở phương diện khác, nhưng lại cảm thấy không thể bù đắp được.
Hạ Thiên khinh thường chuyện này, liền nói ra biện pháp của hắn.
“Dù sao ta cũng chiếm cơ thể con gái bọn họ, có một số việc không thể nói bù đắp là có thể bù đắp.” Tô Vô Song không nghĩ như thế, hơi do dự nói.
“An Tâm, ngươi nghĩ sai rồi.” Hạ Thiên nói: “Con gái của bọn họ đã chết rồi, ngươi cũng không phải là chiếm, hơn nữa còn giúp nàng ấy trùng sinh theo một ý nghĩa khác. Nếu ngươi muốn làm người bình thường, vậy thì hãy dùng phương thức bình thường để giải quyết. Tiền không thể giải quyết tất cả vấn đề, nhưng có thể giúp bọn họ bớt gặp vấn đề.”
Tô Vô Song thản nhiên nói: “Ta không có tiền.”
“Ta có là được rồi.” Hạ Thiên cũng không nói nhiều, móc điện thoại ra: “Bé ngoan, ngươi thăm dò cha mẹ An Tâm một chút, sau đó hỗ trợ bọn họ. Bệnh của bọn họ, ta sẽ bớt thời gian đến đó để chữa trị.”
“Ngươi không cần thiết phải vì ta mà làm như thế.” Tô Vô Song cười khổ: “Ta chỉ là thị nữ của nữ hoàng bệ hạ mà thôi.”
“Đúng, cho nên chúng ta mới là người một nhà.” Hạ Thiên gật đầu nói.
Tô Vô Song ngước mắt nhìn Hạ Thiên: “Bề ngoài của ta còn không lọt vào pháp nhãn của ngươi nữa mà.”
“Đúng là kém một chút.” Hạ Thiên cũng không khách sáo, gật đầu thừa nhận: “Nhưng ngươi là người của ta. Cho nên, có xinh đẹp hay không đã không còn là tiêu chuẩn duy nhất. Năm đó, vợ Quỷ keo kiệt cũng không đẹp, vợ Tiểu Kiều cũng không đẹp bằng bảo tiêu Phượng Hoàng, nhưng không phải bây giờ tất cả đều là vợ của ta sao?”
“Ngươi đúng là…” Tô Vô Song bó tay: “Được rồi, ngươi nói thẳng đi, ngươi muốn gì?”
Hạ Thiên cười nói: “Rất đơn giản, bây giờ ta đang thiếu vợ, ta cảm thấy ngươi có thể.”
“Nếu ta cảm thấy không được thì sao?” Tô Vô Song nhìn Hạ Thiên.
“Không phải ngươi cảm thấy mà là ta cảm thấy.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Ta cảm thấy ngươi được, thì chính là ngươi được. Nếu không được, ta cũng có thể biến ngươi thành được. Muốn xinh đẹp đúng không, ngươi muốn trở nên xinh đẹp bao nhiêu?”
Tô Vô Song không hiểu hỏi: “Nếu ngươi đã có thể biến người khác trở nên xinh đẹp, vì sao ngươi còn yêu cầu vẻ bề ngoài đối với vợ của ngươi làm gì?”
“Ngay cả cái này cũng nghĩ không ra. Ngươi và Thanh Thanh nha đầu hơi bị ngốc đấy.” Hạ Thiên lo lắng nhìn Tô Vô Song: “Nếu không, để ta châm cho ngươi một châm, để ngươi trở nên thông minh rồi nói sau.”
Tô Vô Song: “…”
“Trở nên xinh đẹp là đặc quyền khi trở thành người một nhà mới có.” Hạ Thiên cười một tiếng, nói: “Năm đó, vợ Quỷ keo kiệt đã cứu ta, người cũng không tệ, nội tình cũng không tệ, ta mới giúp nàng ấy trở nên xinh đẹp.”
Tô Vô Song cảm thấy nàng không thể nói được nữa.
Bành.
Lúc này, cánh cửa bỗng nhiên bị người ta đạp một cái, một tiếng quát to đinh tai nhức óc vang lên: “Người bên trong cút ra đây, nếu không, lão tử ném thuốc nổ vào nổ chết các ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận