Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3421: Ta là một người luôn biết nói đạo lý

“Chẳng lẽ vị Diệp trợ lý đó tự mình trúng chiêu?” Ninh Nhụy Nhụy lẩm bẩm, quay sang nhìn Hạ Thiên, hỏi thẳng: “Ngân châm kia, ngươi đã bắn ngược trở về vị Diệp trợ lý đó sao?”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, một chút cũng không để việc này trong lòng, thản nhiên đáp: “Tiểu muội chân dài, nàng cần chi quan tâm nó đi đâu. Dù sao nó cũng không ở trên người nàng, người ta. Em trai nàng cũng sẽ không có chuyện gì.”
“Lại còn chơi trò bí hiểm với ta.” Ninh Nhụy Nhụy cau mũi, thoáng có chút bất mãn: “Ngươi nói thẳng không được sao?”
“Nàng hôn ta một cái đi, ta sẽ nói thẳng cho nàng nghe.” Hạ Thiên cười hì hì trả lời.
“Ngươi nghĩ hay lắm.” Ninh Nhụy Nhụy cũng không tiếp chiêu.
Ninh Thụy Thần cảm giác hắn ta ở đây có chút dư thừa, nhịn không được liền nói: “Nhụy Nhụy tỷ, ta đi tìm bạn của mình đây. Ở đây, ta cảm thấy mình chẳng khác nào bóng đèn.”
“Không cần cảm thấy, ngươi đúng là vậy mà.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
Ninh Thụy Thần đứng dậy, làm bộ muốn đi ra ngoài: “Được, vậy ta đi đây.”
“Ngươi muốn đi đâu vậy?” Ninh Nhụy Nhụy thuận miệng hỏi một câu.
“Nhụy Nhụy tỷ, ý của ngươi là muốn đuổi ta đi sao?” Ninh Thụy Thần có chút ủy khuất phàn nàn: “Ta vừa từ đảo quốc về, ngươi không định mở tiệc đãi đứa em này hay sao?”
Ninh Nhụy Nhụy khẽ hừ một tiếng, thản nhiên nói: “Ngươi đi tìm bạn của mình trước, sau đó mới đến tìm ta. Tẩy trần, đoán chừng sẽ tẩy ra được da heo trên người ngươi đấy.”
“Ha ha, Nhụy Nhụy tỷ, miệng lưỡi của ngươi trở nên độc như vậy từ lúc nào thế?” Ninh Thụy Thần giống như bị đả kích.
Ninh Nhụy Nhụy cũng không trả lời, chỉ nhìn Hạ Thiên.
“Tiểu muội chân dài, nàng nhìn ta làm gì?” Hạ Thiên nhếch miệng: “Chuyện này có liên quan gì đến ta đâu. Xưa nay ta không có ác miệng, ta là một người rất biết nói đạo lý.”
Phốc! Ninh Nhụy Nhụy bị biểu hiện chững chạc của Hạ Thiên làm cho tức cười, lập tức đứng lên: “Được rồi, ta lười nấu cơm quá. Mọi người ra ngoài ăn cơm trưa đi, ngươi đi gọi Hạ gia gia giùm ta.”
Ninh Thụy Thần gật đầu, xoay người bước ra khỏi phòng, nhưng rất nhanh đã trở lại: “Gia gia nói ông không muốn ra ngoài. Trưa nay sẽ bảo đầu bếp nữ mới tuyển làm mì sợi cho ông.”
“Được rồi.” Ninh Nhụy Nhụy biết gia gia của nàng đích thật không thích ra ngoài. Nàng quay sang nhìn Hạ Thiên: “Ngươi muốn ăn cái gì?”
Hạ Thiên nhún vai: “Cái gì cũng được.”
“Như vậy tùy ta chọn.” Ninh Nhụy Nhụy phủi tay, thuận miệng nói: “Chúng ta đến khách sạn Quế thành đi.”
Ninh Thụy Thần sững sờ, ánh mắt kỳ quái nhìn Ninh Nhụy Nhụy: “Nhụy Nhụy tỷ, ngươi không phải muốn đi gây sự chứ?”
“Ta gây sự gì chứ, ta chỉ đi ăn cơm thôi mà.” Ninh Nhụy Nhụy thản nhiên nói: “Cũng không thể vì Chiêm gia nhà bọn họ làm lễ đính hôn, toàn bộ khách sạn không còn kinh doanh được gì khác?”
“Ngươi nói không sai.” Ninh Thụy Thần cũng không tìm ra được lời nào để phản bác, nhưng hắn ta vẫn cảm thấy có chỗ nào kỳ quái. Hắn ta liên tưởng đến một số việc, thử thăm dò: “Nhụy Nhụy tỷ, không phải ngươi muốn đến gây sự với Tiểu Lý chứ?”
Ninh Nhụy Nhụy lười nói nhảm: “Đi hay là không đi?”
“Đi, đương nhiên đi rồi.” Ninh Thụy Thần lập tức gật đầu: “Thật ra, ta ủng hộ tỷ tỷ ngươi. Tuy nhiên, Tiểu Lý cũng rất đáng thương. Chiêm đại thiếu kia đủ cặn bã, tật xấu gì cũng có. Nếu tỷ tỷ ngươi không ngại, ta cảm thấy Tiểu Lý theo anh rể nói không chừng là một lựa chọn tốt.”
“Câm miệng của ngươi lại đi.” Ninh Nhụy Nhụy nguýt hắn ta một cái: “Nếu ngươi còn nói nhảm nữa, ngươi có tin ta dán miệng của ngươi lại không?”
Ninh Thụy Thần lập tức cáo trạng với Hạ Thiên: “Anh rể, ngươi nhìn xem, Nhụy Nhụy tỷ khi dễ ta kìa.”
“Đó là do ngươi đáng đời.” Hạ Thiên đáp.
Hạ Thiên có chút nói không ra lời: “Không phải chứ, các ngươi… được rồi, ta không xen vào nữa.”
“Đi thôi.” Ninh Nhụy Nhụy lái xe của nàng đến trước cổng, chờ Hạ Thiên và Ninh Thụy Thần.
“Tỷ tỷ, ngươi cũng không phải thiếu tiền, tại sao ngươi còn không đổi xe?” Ninh Thụy Thần thấy Ninh Nhụy Nhụy lái chiếc xe bình thường chỉ hơn mười vạn, không khỏi có chút phàn nàn: “Tuyệt không phù hợp với thân phận Ninh gia chúng ta.”
“Ninh gia có thân phận gì chứ?” Ninh Nhụy Nhụy khinh thường nói: “Xe cũng không phải chỉ là công cụ chở người. Có thể ngồi có thể lái là được, cần chi phải lòe loẹt. Mấy thứ đó chỉ dùng để gạt người, ngoài ra chẳng còn tác dụng gì cả.”
Ninh Thụy Thần chẳng còn gì để nói: “Ngươi đúng là sống rất thấu triệt.”
Rất nhanh, mọi người đã đến khách sạn Quế thành.
“Xin lỗi, toàn bộ khách sạn đã được Chiêm gia bao hết, tạm thời không tiếp đãi khách lạ.” Quản lý đại sảnh có chút áy náy nói với Ninh Nhụy Nhụy.
Ninh Nhụy Nhụy cũng cảm thấy kỳ quái: “Ta nhớ khách sạn Quế thành có quy định, cho dù có bao hết cũng sẽ chừa lại một phần nhà hàng tiếp đãi khách đến ăn.”
“Đúng là có quy định như thế, tuy nhiên…” Quản lý đại sảnh có chút ngại ngùng nói: “Tuy nhiên, vị hôn thê của Chiêm đại thiếu gia đang dùng cơm với bạn ở lầu một. Chiêm đại thiếu không thích bất cứ người nào quấy rầy vị hôn thê của ngài ấy. Cho nên ngài ấy đã đặc biệt dặn dò, hôm nay không cho phép tiếp đãi bất cứ khách nhân nào.”
“Thật không cho phép?” Ninh Thụy Thần cũng có chút khó chịu: “Khách sạn Quế thành cũng không phải tài sản Chiêm gia của hắn ta, hắn ta không cho phép thì không được vào à?”
Lúc này, một số người từ trong thang máy bước ra, trong đó có một nữ nhân hơn ba mươi ngạo mạn nói: “Không sai, ở Quế thành, Chiêm gia chính là thánh chỉ. Bảo an đâu, mau đuổi bọn họ ra ngoài cho ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận