Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4014: Hạ Thiên là thời đại mới?

“Ngươi thua rồi.”
Hạ Thiên bỗng ngóc đầu lên, lau vết máu nơi khóe miệng, nở nụ cười kỳ dị: “Lần này ta đã hạ thủ lưu tình. Nếu không, hiện tại ngươi đã chết.”
“Sao?”
Âm Thế Cực cau mày, nhìn Hạ Thiên đối diện, luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó, bởi vì đối phương lặp lại những gì mà hắn ta đã nói.
Chẳng lẽ… hắn ta bỗng nhiên hoảng hốt, sau đó kinh ngạc phát hiện người thổ huyết là mình, vô thức sờ tay lên khóe miệng, quả nhiên tay đầy máu.
Còn đối diện, Hạ Thiên vẫn bình yên vô sự đứng đó, đứng ở vị trí của hắn ta vừa rồi, đang trào phúng hắn ta.
“Chuyện này là như thế nào?”
Ánh mắt âm Thế Cực tràn ngập vẻ không thể tin nổi: “Vừa rồi rõ ràng ta đã đánh trúng ngươi, sao lại thế này?”
“Vậy ngươi nói như thế nào?”
Lúc này, mặt Hạ Thiên biến thành mặt một nữ nhân tuyệt mỹ, chính là mặt cung chủ Thiên Cung.
“Là ngươi, ngươi lại dám đánh lén ta.”
Âm Thế Cực không thể tin được, chỉ vào cung chủ Thiên Cung: ‘Ngươi sợ hắn chết trong tay ta, cho nên ngươi mới nhúng tay vào sao?”
Cung chủ Thiên Cung lắc đầu, lạnh lùng nói: “Ngươi ở bên trong bí cảnh quá lâu, an dật mấy ngàn năm, giác quan đã trì độn đến trình độ này rồi sao?”
“Lời này của ngươi là có ý gì?”
Âm Thế Cực đích thật không hiểu cung chủ Thiên Cung đang nói cái gì, nghi hoặc trong đầu càng lúc càng đậm.
Cung chủ Thiên Cung mỉm cười, chậm rãi đưa tay chỉ về phía trước.
“Cái gì?”
Âm Thế Cực có chút mờ mịt nhưng vẫn thuận theo hướng mà nàng chỉ.
Nhìn thấy, tròng mắt của hắn thiếu chút nữa rơi xuống.
Từ đằng xa, một con giao long vàng đen đang giãy dụa giữa không trung, còn trên lưng rồng đứng thẳng một thân ảnh mảnh mai nhưng mạnh mẽ, rắn rỏi.
Bóng người kia dường như đang tìm kiếm thứ gì đó trên lưng giao long, con giao long hiển nhiên rất lo lắng nhưng lại không có biện pháp ứng đối.
Một lát sau, cơ thể con giao long căng lại, sau đó rơi xuống không trung, rơi vào bên trong vũng bùn.
Người trên lưng chẳng những lông tóc không thương, ngược lại còn bóc được vảy ngược, lấy được gân rồng của đối phương.
Người đó tất nhiên là Hạ Thiên, còn giao long đương nhiên là Long gia lão tổ.
Nhưng cảnh tượng này không phải đã xảy ra vừa nãy rồi sao?
Trong lòng âm Thế Cực dâng lên một cảm giác không vui. Vừa nãy, hắn ta đã thừa dịp này nhảy đến ngăn Hạ Thiên rút gân rồng Long Ứng Hoàng.
Kết quả, hắn ta đã đánh nhau với Hạ Thiên.
Cuối cùng hắn ta… thắng.
Nhưng sau khi hắn ta thắng, một cảnh tượng quỷ dị đã phát sinh, khiến hắn ta biến thành bộ dạng như bây giờ.
“Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”
Âm Thế Cực tâm loạn như ma, nhất thời không biết rõ chuyện gì xảy ra, đành phải nhìn chằm chằm cung chủ Thiên Cung, buộc nàng đưa ra một đáp án hợp lý.
“Ngươi còn chưa hiểu?”
Cung chủ Thiên Cung có chút thất vọng lắc đầu, sau đó kiên định nói: “Lựa chọn của ta hoàn toàn chính xác.”
“Lựa chọn của ngươi?”
Gương mặt âm Thế Cực chỉ toàn là sự kinh ngạc: “Ngươi lựa chọn cái gì?”
Cung chủ Thiên Cung cười nhạt: “Ngươi không phải muốn biết vì sao ta chọn trúng Hạ Thiên sao?”
“Không sai, điều này vẫn khiến ta trăm mối không có cách giải.”
Âm Thế Cực bị di chuyển sự chú ý, sự ghen ghét cũng phóng thích ra bên ngoài: “Tư chất hắn bình thường, hình dạng cũng bình thường, tu vi cũng bình thường. Rõ ràng có được Nghịch Thiên Bát Châm cũng được xem là công pháp cao giai, nhưng hắn lại không biết trân quý, cũng chỉ dùng đi chữa bệnh, đi tán gái, hoàn toàn không có chí lớn, có thể nói là phế vật không chút giá trị.”
Hắn ta càng nói càng tức, giọng nói đã gần như phát tiết: “Loại người này đơn giản chính là đá trong vũng bùn, ta thật sự không nghĩ ra ngươi nhìn trúng hắn ở điểm nào, lại còn muốn nâng đỡ hắn. Điều này quả thật là ô nhục của tất cả mọi người trong giới chúng ta.”
“Ha ha, lòng ghen tỵ của ngươi một chút cũng không mất đi.”
Cung chủ Thiên Cung nghe xong, không khỏi thất vọng lắc đầu: “Trải qua chuyện vừa rồi, ngươi vẫn không tiếp thu được bài học gì cả. Cho nên, mấy năm qua, ngươi đã bị sự tự đại mài hết sắc bén, trở nên quá trì độn.”
Âm Thế Cực sửng sốt một chút, trong đầu lướt qua một suy nghĩ, sau đó nhìn chằm chằm cung chủ Thiên Cung: “Vừa rồi ngươi thi triển di hồn thuật với ta?”
“Bây giờ ngươi mới phát hiện được sao?”
Cung chủ Thiên Cung lắc đầu, thản nhiên nói: “Ngươi nói đi, có phải ngươi đã lạc hậu hơn thời đại rồi không?”
Âm Thế Cực không khỏi cười nhạo: “Ý của ngươi là, Hạ Thiên là thời đại mới?”
Ánh mắt cung chủ Thiên Cung nhìn thẳng phía xa, kiên định nói: “Hạ Thiên chẳng những là thời đại mới, mà ta sẽ còn giúp hắn trở thành đỉnh cao của thời đại mới này.”
“Dựa vào cái gì? Hạ Thiên hắn xứng sao?”
Đáy lòng âm Thế Cực dâng lên một oán khí: “Bây giờ ta đi giết hắn.”
“Ngươi còn muốn thua lần nữa sao?”
Cung chủ Thiên Cung thản nhiên nói: “Cảnh tượng vừa rồi, thật ra chính là thôi diễn những gì sẽ phát sinh sau khi ngươi chạy đến.”
“Nhưng rõ ràng là ta thắng mà.”
Âm Thế Cực cao giọng phản bác.
Tuy nhiên, trong lòng hắn ta có chút nghi hoặc, trước khi hắn ta tỉnh lại, hắn ta chẳng biết tại sao người thổ huyết lại biến thành chính mình.
Cung chủ Thiên Cung mỉm cười, lắc đầu: “Ngươi không cần đoán, người thổ huyết chính là ngươi.”
Âm Thế Cực cau mày: “Không thể nào.”
“Thuận tiện nói thêm câu nữa.”
Cung chủ Thiên Cung nói tiếp: “Thôi diễn vừa rồi là tình huống ngươi có khả năng thắng Hạ Thiên nhất. Ngoài ra, kết cục của ngươi chắc chắn phải chết, mà chết còn rất dứt khoát, không hề có cơ hội hoàn thủ.”
“Đánh rắm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận