Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1866. Tương kế tựu kế

“Chuyện này, Bối Bối, cụ thể là có chuyện gì đang xảy ra vậy?” Tô Tiểu Xán vẫn nghĩ không ra, sau đó hắn lại nhìn về phía Hứa Như: “A Như, đối phương uy hiếp ngươi chính là vì bắt ngươi vẽ một bức tranh sao?”
“Ừ, Tiểu Xán, người kia bắt ta vẽ một bức tranh cơ thể người. Vấn đề là người kia rõ ràng bảo ta vẽ người khác, theo lý thuyết, nếu như ta thật sự vẽ, người bị ta vẽ cũng không phải là tự nguyện.” Hứa Như gật gật đầu: “Hơn nữa việc đấy chắc chắn sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với nữ nhân kia, bởi vì dựa vào danh tiếng bây giờ của ta, mọi người đều sẽ cho rằng chính là do nàng ấy yêu cầu ta vẽ, còn cho rằng nàng ấy nhờ ta vẽ, ta cảm thấy người uy hiếp ta có thể đang muốn trả thù Triệu Vũ Cơ…”
“Chờ đã, Triệu Vũ Cơ?” Sắc mặt của Tô Tiểu Xán đã thay đổi: “A Như, người mà tên kia muốn ngươi vẽ, là Triệu Vũ Cơ sao?”
“Đúng vậy, chính là vị ngôi sao ca nhạc kia, nữ hoàng nổi tiếng Hoa Ngữ hiện tại.” Hứa Như gật đầu: “Ta hơi không hiểu lắm, rốt cuộc thì người kia và Triệu Vũ Cơ có thù hận gì? Hơn nữa ta nghe nói Triệu Vũ Cơ có bối cảnh rất sâu, chẳng lẽ người này có thù oán với gia tộc phía sau Triệu Vũ Cơ? Nhưng nếu là thật, nếu ta vẽ bức tranh đó, vậy không phải là ta cũng chết chắc sao?”
Dừng lại một chút, Hứa Như lại nói thêm:" Hơn nữa, ta còn rất thích Triệu Vũ Cơ nữa. Ta thực sự không muốn dùng cách đó để vu oan nàng, nàng cũng sẽ không phải là người để cho họa sĩ vẽ mình thành như thế đâu.”
“Ta nói này chị dâu tương lai, ngươi cũng đừng lo lắng, chuyện kia hoàn toàn không phải là hướng về phía ngươi đâu.” Tô Bối Bối nhịn không được mở miệng nói: “Ta đã nói rồi, người ta đang nhắm tới tên biến thái Hạ Thiên này.”
“Nhưng, nhưng chuyện đấy có quan hệ gì với Hạ thần y chứ?” Rõ ràng là Hứa Như vẫn chưa hiểu ra.
Tuy nhiên, một giây sau, nàng đột nhiên nghĩ đến: “Cái này, chẳng lẽ giữa Triệu Vũ Cơ và Hạ thần y…”
“Không sai, Triệu Vũ Cơ cũng là vợ của tên háo sắc đó.” Tô Bối Bối hừ nhẹ một tiếng. Đối với Triệu Vũ Cơ, tất nhiên là nàng có ấn tượng rất sâu sắc, mà nguyên nhân cơ bản chính vì Vương Tiểu Nha.
Phải biết rằng, Tô Bối Bối và Vương Tiểu Nha chính là kẻ thù truyền kiếp, trước kia các nàng đã cãi nhau và đánh nhau không ít lần, chỉ có điều bây giờ Vương Tiểu Nha đã đi rồi, nên nàng coi như không tìm được đối thủ.
Thật ra, từ nhiều năm trước nàng đã không đánh lại Vương Tiểu Nha, hơn nữa chuyện đấy cũng là một trong những lý do khiến nàng rất không thích Hạ Thiên.
“Chuyện kia, chuyện kia…” Hứa Như trợn mắt há mồm: “Chuyện này, vậy bây giờ ta nên làm thế nào?”
“Ồ, không cần lo lắng, ta đang để cho người khác bắt tên ngu ngốc kia là được rồi.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Tên ngốc đó nghĩ trốn ở nước ngoài thì ta sẽ không bắt được hắn, nhưng hắn lại không biết rằng ta đều có thủ hạ ở khắp nơi trên thế giới.”
Vừa rồi lúc người kia gọi điên thoại cho Hứa Như, Hạ Thiên nhớ đến người mà Liễu Hàm và Liễu Vân Anh đã nói với mình, cũng có giọng nói máy móc gì đó. Cho nên Hạ Thiên không chút do dự đã lập tức để cho Bé Ngoan bắt đầu truy tìm theo cuộc gọi, đồng thời còn để Bé Ngoan gửi kết quả điều tra cho người trong Thiên Đạo tổ.
Căn cứ vào kết quả theo dõi của Bé Ngoan thì người đó đang ở nước ngoài, hơn nữa lại đang di chuyển. Thế nhưng đối với Thiên Đạo tổ mà nói thì đây không phải vấn đề lớn, bây giờ, về cơ bản Thiên Đạo tổ đã xác định được vị trí của đối phương và đang tiến hành đuổi bắt. Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, sau một thời gian sẽ có kết quả.
“Ngươi đi đón con gái trước đi, đừng có vẽ cái gì cả, đừng nói là ta không nhắc nhở ngươi. Nếu ngươi thật sự muốn vẽ, vậy thì trên thế giới này không ai có thể cứu ngươi đâu, anh ta cũng không thể bảo vệ được ngươi đâu.” Tô Bối Bối mở miệng: “Tên háo sắc này luôn coi những cô vợ kia là bảo bối, hơn nữa cho dù tên biến thái kia không tìm ngươi gây sự thì người nhà họ Triệu sẽ khiến cho số phận của ngươi rất bi thảm. Nếu ngươi không tin thì hãy hỏi anh ta một chút, để hắn nói cho ngươi biết thế lực của nhà họ Triệu mạnh đến thế nào.”
“Hứa Như, mặc kệ đối phương uy hiếp ngươi như thế nào, ngươi tuyệt đối không được vẽ bức tranh đấy.” Tô Tiểu Xán cũng nói rất nghiêm túc: “Triệu Vũ Cơ chính là công chúa của nhà họ Triệu, còn nhà họ Triệu là một gia tộc siêu lớn. Nhà họ Tô của chúng ta hoàn toàn không cùng một đẳng cấp so với bọn hắn.”
Dừng lại một chút, Tô Tiểu Xán nói thêm: “Hứa Như, ta biết ngươi lo lắng cho Na Na và vẫn luôn đặt con gái mình lên hàng đầu. Ta nói với ngươi như vậy là vì ta sợ ngươi phạm phải sai lầm.”
“Tiểu Xán, ngươi yên tâm, ta hiểu rồi.” Hứa Như gật đầu một cái: “Ta, chỉ là ta có chút không hiểu lắm, bọn hắn làm như vậy chỉ vì để làm bôi nhọ danh dự của Triệu Vũ Cơ sao?”
“Mọi chuyện chắc là sẽ không đơn giản như vậy, nhưng có một số việc mà chúng ta cũng không thể hiểu được.” Tô Tiểu Xán lắc đầu: “Ngươi cũng không cần quản nhiều như vậy, Hạ Thiên và Bối Bối sẽ xử lý.”
“Anh cả, tóm lại thì trước tiên cứ làm theo kế hoạch ban đầu, ta sẽ đưa cả chị dâu và con gái của nàng ấy đến nhà chúng ta. Ta sẽ ở nhà trước, có ta đây, không có chuyện gì đâu.” Tô Bối Bối mở miệng nói. Hiện tại, nàng cũng đang chuẩn bị thực hiện lời đề xuất trước đó của Hạ Thiên, bắt đầu diễn vai vệ sĩ.
Đúng lúc này điện thoại của Hạ Thiên vang lên, mà hắn cũng rất nhanh đã nhận điện thoại.
“Bắt được người chưa?” Hạ Thiên thản nhiên hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận