Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1877. Có thể gọi hắn là thần y đệ nhất thiên hạ

Bước nhanh trên mặt đất đến trước mặt Kiều tổng, Kiều Đông Hải trước tiên ngăn lại mấy tên bảo vệ: “Này, các ngươi trước tiên đừng đánh, để ta nhìn rõ xem tên ngốc này rốt cuộc là ai?”
Chưa kể, bất kể là Hạ Thiên hay mấy tên bảo vệ vừa rồi, kỹ thuật đánh người cũng đều không tồi, đều chỉ chào hỏi trên người, trên mặt không nhìn thấy bao nhiêu vết thương, nếu chỉ nhìn mặt, người đó dường như bị thương không nghiêm trọng, cho nên muốn nhìn rõ xem khuôn mặt của hắn cũng không khó.
“Tên ngốc này là ai thế?” Kiều Đông Hải nhìn chằm chằm người này một lúc lâu, quả thật không nhận ra.
“Đại thiếu, là, là ta đây, ta là Kiều Phong...” Dáng vẻ vị Kiều tổng như sắp khóc đến nơi rồi.
“Ta nhổ vào, lão tử là Đoàn Dự đây, dáng vẻ sợ hãi kia của ngươi mà còn muốn gọi là Kiều Phong sao?” Kiều Đông Hải tức giận nói.
“Không phải là Phong đó, là Phong trong quát phong hạ vũ, đại thiếu, mấy ngày trước ta còn từng đến chào hỏi anh, ta là người của nhà họ Kiều bên thành phố Lạc...” Kiều Phong nói tới đây đã bị cắt ngang.
“À, ta nhớ ra rồi, hóa ra là tên đần nhà ngươi!” Kiều Đông Hải lại tức điên lên, trực tiếp đá một phát vào mặt Kiều Phong: “Tên ngốc ngươi mà cũng muốn gia nhập vào nhà họ Kiều chúng ta à, lão tử cũng chỉ muốn lười biếng thôi, cảm thấy nhiều việc cũng không có gì, ngược lại tên kém thông minh như ngươi thật có bản lĩnh đó, còn gây rắc rối cho ta đây!”
Kiều Đông Hải liền đá Kiều Phong mấy cái, sau đó nhe răng nhếch miệng: “Đệch mẹ, tên ngốc này xương cốt rất cứng, cái đó, mấy người các ngươi tiếp tục, đừng đánh chết hắn là được, tối nay ta lại đến dạy dỗ hắn thật tốt.”
Nghe câu kia của Kiều Đông Hải, mấy tên bảo vệ lại tiếp tục, không phải vì nghe theo mệnh lệnh của Kiều Đông Hải, mà bọn hắn cũng biết quan hệ giữa Kiều Đông Hải và Hạ Thiên.
Tiếng kêu thảm thiết tiếp tục vang lên, người xem náo nhiệt đều sững sờ, bọn hắn theo bản năng nhìn về phía Hạ Thiên, người này, người này rốt cuộc là ai?
Kiều Đông Hải cũng đã đi đến bên cạnh Hạ Thiên: “Khụ khụ, cái đó, Hạ Thiên, thật xin lỗi, chắc ngươi không biết, mấy năm nay, bởi vì quan hệ của Tiểu Kiều, thanh danh của nhà họ Kiều chúng ta càng lúc càng lớn, có mấy gia tộc nhỏ vốn dĩ có chút không liên quan đến gia tộc của chúng ta, nhưng bởi vì cũng mang họ Kiều, nên muốn lôi kéo một ít quan hệ với chúng ta, nói cái gì mà sẽ do nhà họ Kiều chúng ta ở Giang Hải làm chủ, ngươi cũng biết ta lười rồi đấy, vì vậy hầu như cũng đồng ý.”
Ngừng lại một chút, Kiều Đông Hải hạ giọng: “Ta thật sự không biết mấy tên ngốc đấy sẽ gây ra loại chuyện này, yên tâm, chuyện đó ta sẽ xử lý, về sau ta cũng sẽ không còn quan hệ với bọn hắn, sẽ không để bọn hắn làm tổn hại đến thanh danh của nhà họ Kiều chúng ta, lại càng sẽ không để bọn hắn làm tổn hại thanh danh của Tiểu Kiều.”
“Được rồi, mau đưa người đi, còn nữa, gần đây xảy ra nhiều chuyện, các ngươi cũng đều cẩn thận một chút.” Hạ Thiên lười biếng nói.
“Hiểu rồi, ta sẽ cẩn thận.” Kiều Đông Hải gật đầu: “Ta cũng nghe nói Tô Tiểu Xán tên đó lúc trước xảy ra chút chuyện, gần đây Giang Hải dường như bắt đầu không bình yên rồi.”
Nhìn Lam Y Nhân một cái, Kiều Đông Hải lại nói thêm: “Lam tiểu thư, rất xin lỗi, về sau sẽ không xảy ra những chuyện tương tự nữa đâu.”
“Không sao, thật ra ta không để ý lắm, chỉ là chồng ta hơi hẹp hòi mà thôi.” Lam Y Nhân cười nhạt.
“Điều này thì ta biết.” Kiều Đông Hải đương nhiên hiểu phong cách của Hạ Thiên, gia hỏa này không để ý đến chuyện khác, nhưng ngược lại liên quan tới vợ hắn thì đều là chuyện lớn.
Ngừng một chút, Kiều Đông Hải lại nói thêm: “Hạ Thiên, ta không làm phiền các ngươi nữa, ta đưa tên ngốc kia đi trước.”
Kiều Đông Hải nhanh chóng rời đi, mà Kiều Phong kia đương nhiên cũng bị mang đi, về phần Lưu Linh, bây giờ, sớm đã sững sờ bên cạnh, mà nàng cuối cùng cũng không dám nói gì, trực tiếp lặng lẽ rời đi, về phần đầu tư gì đó, nàng cũng rất rõ, sẽ không có hy vọng nào nữa.
Mà đại sảnh khách sạn cũng rất nhanh khôi phục lại bình thường, không ai báo cảnh sát, cũng không ai nói thêm gì nữa, mấy bảo vệ đó cũng đều khôi phục tuần tra bình thường, không ai nói gì, nhưng hiện tại, mấy nhân viên phục vụ và những người khác trong đại sảnh đều đã biết, Hạ Thiên không phải là người bình thường.
“Này, Y Nhân, chồng ngươi rốt cuộc có lai lịch thế nào vậy?” Vương Tuệ Tuệ đã sớm trợn tròn mắt, mà bây giờ, nàng cũng không nhịn được hỏi.
“Tuệ Tuệ, chuyện đó à, thật ra ta cũng không hiểu lắm.” Lam Y Nhân cười nhẹ, lời này thật ra cũng không sai, nàng cũng có rất nhiều chuyện không rõ lắm.
“Tuệ Tuệ, đừng hỏi nhiều.” Đường Phong mở miệng nói, hiển nhiên, hắn cũng nhìn ra, Lam Y Nhân không muốn nói chuyện đấy, đương nhiên, cái này cũng coi như không sai, quả thật Lam Y Nhân cũng không muốn nói lắm, dù sao chuyện đó quá phức tạp.
“Xin lỗi, Y Nhân, ta cũng không phải là muốn thăm dò bí mật gì đâu, ta chỉ có hơi tò mò một chút.” Vương Tuệ Tuệ cũng phản ứng lại: “Ngươi không tiện nói thì đừng nói.”
“Tuệ Tuệ, thật ra chuyện giữa ta và hắn khá phức tạp, nhất thời không nói rõ được, ừm, thật ra chồng ta là một bác sĩ, một bác sĩ rất tốt.” Lam Y Nhân hơi trầm ngâm một chút: “Hoặc, ngươi có thể gọi hắn là thần y đệ nhất thiên hạ, đây không phải là một ví dụ, mà là sự thật.”
“Không sai, vợ Tiểu Y Y nói rất đúng.” Hạ Thiên ở bên cạnh phụ họa một câu, hắn thật sự chính là thần y đệ nhất thiên hạ, đây là sự thật mà vợ Y Y nhà hắn cũng không thể thay đổi.
“Y Nhân, không nói chuyện đó nữa, nói mới nhớ, thành phố Giang Hải bên này có chỗ nào thú vị không?” Vương Tuệ Tuệ chuyển sang chủ đề khác: “Bây giờ ta không thể nói chuyện đầu tư nữa rồi, ngẫm lại lúc nãy ta có hơi nóng nảy, không bằng dứt khoát nhân cơ hội này nghỉ ngơi vài ngày.”
“Được, tuy ta không quen thuộc ở nơi đây lắm, nhưng không sao, ta tìm người giúp ngươi sắp xếp.” Lam Y Nhân nói xong lấy di động ra, gọi điện thoại cho trợ lý.
Thân là tổng tài của tập đoàn Thần Y, muốn sắp xếp chút chuyện như vậy đương nhiên rất đơn giản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận