Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3087: Ta sẽ thỏa mãn cho ngươi

“Sao?”
Hồ quản gia nhìn Hạ Thiên, khó hiểu hỏi: “Vị khách quý này, ta không biết ngươi đang nói cái gì cả?”
“Hắn ta có vấn đề à?” A Cửu biết Hạ Thiên xưa nay không bao giờ nói đùa những chuyện như thế này, không khỏi cảnh giác: “Chẳng lẽ hắn ta không phải quản gia ở đây?”
Hồ quản gia hơi có chút tức giận, trịnh trọng nói: “Hồ Nhất Vạn ta sinh ra ở đây, từ nhỏ đã lớn lên ở Hồ gia. Tổ phụ, cha của ta đều là quản gia của Hồ gia, vì sao hai vị khách nhân lại ngờ vực vô căn cứ thân phận của ta?”
“Ta không ngờ vực vô căn cứ thân phận của ngươi.” Hạ Thiên cười nói.
A Cửu sửng sốt, hỏi Hạ Thiên: “Ngươi làm cái gì quỷ gì thế? Vừa nãy ngươi còn nói hắn ta là giả mạo mà?”
“Đúng, hắn ta chính là giả mạo.” Hạ Thiên nói: “Nhưng ta không có nói hắn ta giả mạo thân phận quản gia.”
“Lại còn dấu dấu giếm giếm.” A Cửu hơi tức giận: “Ngươi nói chuyện có thể nói rõ ràng không?”
Hạ Thiên kỳ quái nhìn A Cửu: “Ta nói rất rõ ràng. Cửu nha đầu, chính là nàng nghe không rõ ràng ta nói đấy.”
“Được rồi, ta cũng lười biết rõ.” A Cửu khoát tay: “Quản gia này có phải giả mạo hay không cũng chẳng liên quan đến chúng ta, mặc kệ hắn ta.”
“Nàng nói đúng đấy.” Hạ Thiên gật đầu, sau đó quay sang nói với Hồ quản gia: “Ngươi có nghe lời Cửu nha đầu nói không? Ngươi giả mạo hay không giả mạo, rốt cuộc muốn làm gì đó là chuyện của ngươi, chúng ta không có hứng thú. Cho nên, tốt nhất đừng nên lôi chúng ta vào. Nếu không, chúng ta sẽ trực tiếp xử lý ngươi.”
Hồ quản gia vẫn khó hiểu như cũ, không biết đầu óc hai vị khách này bị bệnh gì.
Nhưng hắn ta vẫn giữ lễ phép cơ bản, mỉm cười ứng phó: “Được rồi, ta đã biết, hai vị khách nhân, mời vào.”
Cửa phòng khách được đẩy ra, bên trong đã có ba người.
Một nam hai nữ, nhìn qua tuổi tác cũng không lớn, hẳn là công tử tiểu thư nào đó, bởi vì trên mặt bọn họ nhìn không ra mùi khói lửa, ngược lại còn có ngạo khí bẩm sinh.
Ba người này hình như đang cãi nhau, một nam và một nữ lớn tuổi hơn không ngừng nói cái gì đó, thiếu nữ mặc quần jean tuổi nhỏ hơn vẫn không hề có biểu cảm, cũng chẳng quan tâm.
“Tiểu muội, ngươi suy nghĩ kỹ chưa, ta và ngươi mới là anh em cùng một mẹ sinh ra, tiểu tử kia là con của tiện tỳ, có tư cách gì tranh với chúng ta?”
“Bây giờ nãi nãi già rồi nên hồ đồ, mới coi trọng tên tiểu tử đó. Về sau, gia nghiệp sớm muộn gì cũng là của chúng ta.”
“Chỉ cần ngươi gật đầu, hôm nay chúng ta cùng nhau lên tiếng, đảm bảo lão thái thái sẽ đồng ý.”
“Đến lúc đó, chúng ta chia ba bảy… Ngươi nói một câu được không?”
Thiếu nữ mặc quần jean một câu cũng không nói, chuyển hướng nhìn ra cửa.
Lúc này, vừa lúc Hồ quản gia dẫn Hạ Thiên và A Cửu vào, cắt ngang cuộc nói chuyện giữa bọn họ.
“Hồ Nhất Vạn, chuyện gì xảy ra vậy?” Nữ nhân tóc ngắn mặc váy ôm mông cau mày, bất mãn hỏi: “Nãi nãi nói hôm nay là gia yến, ngươi dẫn người ngoài vào làm gì?”
Nam nhân trẻ tuổi khoanh tay cười lạnh, trêu chọc: “Tiểu Hồ quản gia, không phải ngươi nhận tiền của bọn họ chứ?”
“Hai vị này là khách quý do tiểu thiếu gia dẫn đến.” Hồ quản gia vội vàng giải thích.
“Ồ, lại là tên ngu xuẩn Hồ Hóa Vũ.” Ánh mắt nam nhân trẻ tuổi lộ ra sự tức giận, quan sát Hạ Thiên và A Cửu một chút, lạnh giọng nói: “Bằng hữu của tiện chủng, quả nhiên cũng chỉ là hàng bất nhập lưu.”
A Cửu nghe xong, cảm thấy khó chịu, phản bác lại: “Ngươi mắng ai bất nhập lưu vậy. Ta thấy ngươi mới là bất nhập lưu đấy, một chút giáo dưỡng cũng không có.”
“Tiện nhân ngươi nói cái gì?” Nam nhân trẻ tuổi nổi giận, hung hăng trừng mắt với A Cửu: “Có gan thì ngươi lặp lại lần nữa đi. Ngươi dám dùng loại giọng điệu đó nói chuyện với ta, ngươi muốn chết đúng không?”
Hạ Thiên liếc nhìn nam nhân trẻ tuổi: “Ngươi mới là muốn chết đấy. Ngươi mắng Cửu nha đầu một câu nữa đi, ta tiễn ngươi lên đường ngay.”
“Con mẹ nó, ngươi là cái thứ gì? Ở đây có phần cho ngươi lên tiếng sao?” Thiếu niên trẻ tuổi giận tím mặt, chỉ tay vào Hạ Thiên mà mắng: “Cho dù Hồ Hóa Vũ đứng trước mặt lão tử cũng không dám nói như vậy, ngươi nhìn qua cũng chỉ là con chó của hắn ta mà thôi. Ngươi còn dám trừng ta, muốn đánh ta sao? Lão tử cho ngươi cơ hội, có ngon thì đụng đến ta một chút thử xem?”
“Ta sẽ thỏa mãn cho ngươi.” Hạ Thiên cũng không nuông chiều, một cước đạp bay.
Cả người gã nam nhân trẻ tuổi như đạn pháo, dừng lại vài giây, lập tức trượt xuống đất, trực tiếp bất tỉnh nhân sự.
A Cửu ôm trán, quả nhiên không hổ là thiên vương chuyên gây phiền toái, vừa vào cửa chưa đến một phút, ngay cả người còn không biết đã đánh ngã người ta. Khả năng kết thù của hắn có thể nói là đệ nhất thiên hạ.
“Chồng.” Nữ nhân tóc ngắn kinh ngạc xong, rất nhanh lấy lại tinh thần, vọt đến trước mặt nam nhân trẻ tuổi: “Chàng không sao chứ? Chồng ơi, chồng ơi.”
Nam nhân trẻ tuổi cũng không trả lời, cả người dặt dẹo giống như một đống bùn nhão.
“Dám ra tay với chồng của ta, các ngươi chán sống rồi đúng không?” Nữ nhân tóc ngắn thấy thảm trạng của chồng mình, oán giận đan xen, hô lớn với Hồ quản gia: “Mau gọi bảo vệ đến đây, bắt bọn họ lại cho ta. Không mài chết bọn họ, Trương Lệ Nhã ta sẽ viết ngược tên của mình.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận